Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhớ Về Năm 1897 - 10

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:48

Cô ôm chặt lấy Lục, gửi gắm tất cả sự quyến luyến cái ôm sâu sắc . chẳng ai ngờ rằng, ngay khoảnh khắc Hứa Thần Hi bước chân lên tàu, Lục Thời Ngôn đuổi kịp.

 

"Hứa Thần Hi! Không sự cho phép của , em dám bỏ ?"

 

Anh ba chân bốn cẳng chạy đến sân ga, đúng lúc Lục Thời Ngôn đưa tay định kéo Hứa Thần Hi xuống, thì đoàn tàu bắt đầu chuyển bánh.

 

Nhìn theo đoàn tàu ngày càng khuất xa, Lục Thời Ngôn siết chặt hai nắm đấm. Không lệnh của , Hứa Thần Hi dám lén lút bỏ , rời xa .

 

Và cuối cùng khi yên vị chuyến tàu, Hứa Thần Hi bóng dáng Lục Thời Ngôn phía ngày càng nhỏ dần, cô mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Khung cảnh bên ngoài cửa sổ tàu lướt nhanh như những thước phim chậm về những năm tháng qua của Hứa Thần Hi, từng khoảnh khắc hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô.

 

Từ đầu gặp gỡ Lục Thời Ngôn, đến những buổi hẹn hò lãng mạn, lời cầu hôn ngọt ngào của , cô từng tin rằng hạnh phúc của đều bắt nguồn từ Lục Thời Ngôn.

 

phá tan giấc mộng hạnh phúc , cũng chính là Lục Thời Ngôn.

 

Lục Thời Ngôn, đàn ông mà cô yêu suốt năm năm, giờ đây, cô yêu nữa. Cô rời xa , cô trở thành một Hứa Thần Hi khác.

 

Nhìn mặt trời từ từ mọc lặn xuống, cũng giống như tình yêu của họ, cuối cùng cũng đến ngày tàn.

 

Ở phía bên , đoàn tàu đang lao vun vút, một ngọn lửa giận dữ vô cớ trong lòng Lục Thời Ngôn càng lúc càng bùng cháy dữ dội.

 

Anh bước thẳng văn phòng trưởng tàu, yêu cầu lập tức dừng ngay chuyến tàu về phương Nam .

 

tàu khởi hành, thể vì một đại đội trưởng quèn như mà dừng đầu. Bất lực, Lục Thời Ngôn chỉ còn cách sang bố .

 

"Bố! Mẹ! Sao bố dám tự ý giấu con đưa Hứa Thần Hi ? Chẳng qua chỉ là bảo cô xin thôi mà? Khó khăn đến thế ? Vậy mà còn bày cái trò bỏ nhà !"

 

Nhìn Lục Thời Ngôn đang nổi trận lôi đình, bố Lục chỉ thở dài lắc đầu. Đến nước , Lục Thời Ngôn vẫn còn hiểu tại Hứa Thần Hi bỏ .

 

"Anh Thời Ngôn ơi! Anh đừng chạy nhanh thế mà! Em sắp đuổi kịp !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-ve-nam-1897/10.html.]

Lúc , Lạc Vân Sơ đuổi theo Lục Thời Ngôn cuối cùng cũng đến nơi, đoàn tàu xa, cô thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

 

Vốn hôm nay Lục Thời Ngôn còn hứa sẽ cùng cô dạo phố, nhưng đột nhiên tên lính Trần Nhất Bình chạy đến báo với rằng thấy Hứa Thần Hi xách theo cả đống đồ đạc lớn nhỏ ga tàu.

 

Lục Thời Ngôn chẳng nghĩ ngợi gì, cứ thế lao thẳng về phía ga tàu. Cô bám theo sát nút, lo sợ Lục Thời Ngôn sẽ đuổi kịp và mang Hứa Thần Hi trở về.

 

may mắn , Lục Thời Ngôn chậm chân một bước.

 

"Anh Thời Ngôn, Thần Hi thật ?"

 

Lạc Vân Sơ tiến tới, nhẹ nhàng khoác tay Lục Thời Ngôn: "Anh Thời Ngôn, đừng buồn nữa. Chắc Thần Hi chỉ là nhất thời nghĩ thông thôi. Đợi khi cô bình tĩnh , nhất định cô sẽ về."

 

"Thật ?"

 

Nghe Lạc Vân Sơ , Lục Thời Ngôn lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y cô , như vớ chiếc phao cứu sinh.

 

Nhìn ánh mắt đầy mong chờ của Lục Thời Ngôn, Lạc Vân Sơ khỏi nhíu mày. Cô bao giờ nghĩ rằng, Hứa Thần Hi một vị trí quan trọng đến trong lòng Lục Thời Ngôn, thậm chí lẽ còn hơn cả vị trí của cô .

 

"Đương nhiên ạ. Bác trai, bác gái đúng ạ?"

 

Nói , Lạc Vân Sơ sang bố Lục. bố Lục chỉ gượng gạo, gì.

 

"Thôi mà , phụ nữ đôi khi giận dỗi cũng cần thời gian để suy nghĩ ."

 

Nói , Lạc Vân Sơ kéo tay Lục Thời Ngôn về phía cổng ga.

 

"Anh Thời Ngôn chẳng thích ăn thịt kho tàu ? Tối nay em cho ăn nhé?"

 

"Ừ, cũng lâu lắm ăn món thịt kho tàu em nấu."

 

Ra khỏi nhà ga, Lục Thời Ngôn âu yếm vỗ nhẹ lên đầu Lạc Vân Sơ. Lại một nữa đầu về phía nhà ga, Lục Thời Ngôn vẫn cảm thấy điều gì đó đúng, nhưng thể diễn tả thành lời.

 

Loading...