Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhớ Về Năm 1897 - 23

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:54:05

 

Lạc Vân Sơ nhắc đến xe, hồ, và kính, cô ?

 

Hứa Thần Hi luôn tò mò, tại từ khi Lục Thời Ngôn xuất hiện, cô liên tục gặp những tai nạn kỳ lạ như ?

 

đang đường thì đột nhiên xe lao đến. Đang sách bên hồ trong trường, đẩy xuống hồ một cách khó hiểu. Còn vụ kính rơi từ tòa nhà dạy học xuống nữa.

 

luôn nghĩ rằng một thứ gì đó sạch sẽ quấy rối, thậm chí còn đến chùa thắp hương cầu khấn.

 

lời của Lạc Vân Sơ khiến cô rùng .

 

"Haha... Ý gì ? Ý là cô mạng lớn đấy!"

 

" tạo nhiều tai nạn, mà cô vẫn thể thoát khỏi nguy hiểm, Hứa Thần Hi, cô thật là may mắn!"

 

Nhìn nụ điên dại của Lạc Vân Sơ, Hứa Thần Hi cảm thấy lòng run lên. Quả nhiên, ngay cả quỷ thần cũng đáng sợ bằng lòng .

 

Điên , điên , Lạc Vân Sơ phát điên .

 

"Cô... cô gì? Lạc Vân Sơ, cô nữa xem?"

 

Nghe những lời điên cuồng của Lạc Vân Sơ, Lục Thời Ngôn bên cạnh cũng sững sờ.

 

"Haha... Nói bao nhiêu cũng thôi. , chính là g.i.ế.c Hứa Thần Hi, tại , tại thể khiến tất cả các đều yêu cô ? Anh Thời Ngôn, yêu cô , chú dì cũng thích cô , ngay cả Thẩm Tử Văn cũng yêu cô . Cô chỉ là một phụ nữ quê mùa, học thức, dựa cái gì mà nhiều yêu thương đến thế? Còn thì ? Mẹ c.h.ế.t , bố đánh , ngay cả yêu nhất cũng yêu khác. Anh Thời Ngôn, cho , tại ? Tại ?"

 

Vừa , Lạc Vân Sơ túm lấy cánh tay Lục Thời Ngôn, ngừng chất vấn. Nhìn ánh mắt giận dữ của Lục Thời Ngôn, Lạc Vân Sơ sờ bụng , co rúm góc tường.

 

"Anh Thời Ngôn, đánh em, em đang mang thai con của , em đang mang thai con cháu nhà họ Lục. Bé ngoan, lời, bố giận ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-ve-nam-1897/23.html.]

 

Nhìn Lạc Vân Sơ co rúm ở góc tường, sờ bụng , sợ hãi tràn đầy tình mẫu tử, Hứa Thần Hi diễn tả cảm xúc của như thế nào.

 

Sao cô trở nên như thế ?

 

"Lục Thời Ngôn, đưa cô về !"

 

Nhìn Lạc Vân Sơ, Lục Thời Ngôn, Hứa Thần Hi cuối cùng cũng chỉ một câu.

 

Lục Thời Ngôn bỏ , mang theo Lạc Vân Sơ, rời trong im lặng, giống như cách đến đây một cách lặng lẽ. Ngày tháng trở về như , Hứa Thần Hi vẫn học về mỗi ngày, vẫn chăm chỉ ghi chép những bài giảng.

 

Chỉ là hiểu , gần đây Thẩm Tử Văn luôn vẻ lo lắng, mỗi gặp Hứa Thần Hi đều gì đó nhưng thôi.

 

"Thầy Thẩm, rốt cuộc chuyện gì? Thầy cứ !"

 

Một nữa thấy Thẩm Tử Văn thôi, Hứa Thần Hi cuối cùng cũng mở miệng hỏi.

 

"… Haiz, chuyện là thế . Có một viện nghiên cứu gửi thư mời cho , đến đó việc. Công việc ở đó khá là bí mật, trong thời gian việc tiếp xúc với bên ngoài, cần tâm ý cho công việc. đề nghị với họ là mang theo một trợ lý cùng , họ cũng đồng ý. Chỉ là em bằng lòng cùng ?"

 

Nói , Thẩm Tử Văn lấy từ trong túi một tấm thư mời khác, đó rõ ràng tên Hứa Thần Hi. Nhìn tên thư mời, Hứa Thần Hi cảm thấy lòng chút kích động.

 

Đây là đầu tiên, cô tiếp xúc gần đến với ước mơ. Chỉ là, ước mơ của cô.

 

Trả thư mời cho Thẩm Tử Văn, Hứa Thần Hi mỉm đầy kính trọng với .

 

“Thầy Thẩm, thể việc cho đất nước là một điều , thầy đừng bỏ lỡ cơ hội . Còn về em, thầy Thẩm mà, em chí hướng ở đó. Em bay lên trời, em tự do tự tại bay lượn bầu trời, là chính . Thầy Thẩm, thầy thử nghĩ xem, bay trời, cảm giác đó tuyệt vời bao!"

 

Nói , Hứa Thần Hi nhắm mắt , tưởng tượng tự do bay lượn bầu trời, cảm giác đó thật tuyệt vời.

Loading...