Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhớ Về Năm 1897 - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:53:46

Anh quên từ lâu chiếc nhẫn cưới của thất lạc ở , ngờ Hứa Thần Hi vẫn luôn trân trọng nó như .

 

Lại một nữa Hứa Thần Hi đang thở dốc khó khăn sofa, Lục Thời Ngôn dậy, kéo tay Lạc Vân Sơ rời khỏi nhà.

 

Những ngày đó, Lục Thời Ngôn hề trở về, mãi đến năm ngày , khi Hứa Thần Hi tan ca về đến nhà, cô thấy Lạc Vân Sơ đang cầm chiếc kéo loay hoay cắt thứ gì đó.

 

"Anh Thời Ngôn, về đấy !"

 

Nghe thấy tiếng mở cửa, giọng ngọt ngào của Lạc Vân Sơ vang lên, nhưng khi cô thấy Hứa Thần Hi đó, cô khựng một chút, nở một nụ giả tạo.

 

"Ôi, là Thần Hi đấy ! khuyên Thời Ngôn , cũng thật là, thể chuyện đó lưng chứ? Lát nữa Thời Ngôn về, cứ ngoan ngoãn nhận , chuyện sẽ qua thôi mà!"

 

Nói , Lạc Vân Sơ đặt chiếc kéo xuống, chạy đến khoác tay Hứa Thần Hi một cách mật. Hứa Thần Hi nhíu mày, cô vốn định rút tay và bỏ , nhưng vệt màu đỏ giường khiến cô dừng .

 

"Cô đang cắt cái gì ?"

 

"À, cái hả!"

 

Nói , Lạc Vân Sơ bước đến bên giường, cầm chiếc áo bông màu đỏ tươi cắt xén nham nhở lên, cố tình huơ huơ mặt Hứa Thần Hi.

 

"Hôm nay mua quần áo, chọn chiếc quần bông nào ưng ý cả, Thời Ngôn liền bảo lấy bông từ chiếc áo để may thành quần. đây là áo của , cũng với Thời Ngôn là như , nhưng bảo cũng chẳng dùng đến chiếc áo như thế , nên lấy bông . Thần Hi, sẽ trách chứ?"

 

Nói , Lạc Vân Sơ còn cố tình lấy bông từ trong áo , đưa đến mặt Hứa Thần Hi bóp bóp.

 

Nhìn chiếc áo cắt xén tơi tả, Hứa Thần Hi cảm thấy như chính cuộc hôn nhân mục nát của cô và Lục Thời Ngôn, thể cứu vãn nữa .

 

Không thèm để ý đến Lạc Vân Sơ vẫn đang vẻ đắc ý, Hứa Thần Hi bước thẳng phòng trong.

 

ai ngờ, khi cô mở chiếc hộp sắt đựng bộ tiền tiết kiệm của , bên trong trống trơn.

 

"À, đúng , Thời Ngôn bảo mang đủ tiền, nên lấy tiền trong mua cho em chiếc áo khoác đấy. Thần Hi, xem chiếc áo khoác ? vốn thích màu trắng, nhưng Thời Ngôn bảo mặc màu hồng hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nho-ve-nam-1897/8.html.]

 

Nhìn Hứa Thần Hi ôm chiếc hộp sắt ngẩn ngơ, Lạc Vân Sơ tiến gần, còn cố tình xoay mấy vòng mặt cô.

 

Nghe những lời của Lạc Vân Sơ, Hứa Thần Hi nghiến chặt răng, một cơn giận dữ trào dâng trong lòng.

 

Đây là 300 đồng tiền mà cô chắt chiu dành dụm bao nhiêu năm, mà Lục Thời Ngôn lấy hết mua áo khoác cho Lạc Vân Sơ?

 

Nghĩ đến đây, Hứa Thần Hi chẳng còn quan tâm cô là "ánh trăng sáng" của ai nữa, cô lao tới như một mũi tên, hai tay nắm chặt lấy chiếc áo khoác Lạc Vân Sơ, cố gắng giật phăng nó .

 

"Cô cởi nó trả cho ! Đó là tiền của , tiền của ..."

 

Hứa Thần Hi đè Lạc Vân Sơ xuống đất, điên cuồng giằng xé chiếc áo khoác .

 

Ngay khi Hứa Thần Hi sắp giật chiếc áo khỏi Lạc Vân Sơ, một lực mạnh mẽ bất ngờ nhấc bổng cô lên khỏi mặt đất.

 

"Em đang cái trò gì hả?"

 

Lục Thời Ngôn kéo mạnh Hứa Thần Hi khỏi Lạc Vân Sơ, đẩy mạnh cô về phía , khiến cô ngã nhào xuống đất.

 

"Hứa Thần Hi, em đừng quá đáng như thế!"

 

Nhìn Lạc Vân Sơ đất, ôm chặt chiếc áo khoác, Lục Thời Ngôn vội vàng xuống đỡ cô dậy.

 

"Vân Sơ, em ?"

 

Vừa , Lục Thời Ngôn cẩn thận đỡ Lạc Vân Sơ xuống ghế, ân cần kiểm tra xem cô thương chỗ nào .

 

"Hức... hức... Thời Ngôn ơi, cuối cùng cũng về ... Thần Hi... Thần Hi..."

 

"Cô gì em?"

 

Loading...