Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nhóc Béo Của Tôi - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:35:59

18.

Mặc dù còn cùng bàn với Tần Dương, nhưng cứ hết giờ học, chạy sang chỗ .

Có lúc là để dạy những phương pháp học từ Giang Hoài Dương.

Có lúc kể mấy chuyện về việc cố tình chọc tức .

xa, Giang Hoài Dương luôn mang vẻ mặt khó chịu bất lực khi chúng .

Chỉ hai chữ—sảng khoái.

Lăng Như Mộng rời , mấy kẻ theo đuôi cô cũng ỉu xìu.

Bọn họ còn cách nào gây rắc rối cho nữa.

và Tần Dương thực hiện đúng lời hứa, cùng học tập, giúp đỡ lẫn .

Kỳ thi cuối kỳ kết thúc, thành tích của cả hai chúng đều tiến bộ rõ rệt.

Trong buổi họp phụ , giáo viên chủ nhiệm đặc biệt khen ngợi chúng .

Mẹ cuối cùng cũng còn Tần Dương bằng ánh mắt dành cho một kẻ du côn nữa.

Ngày cuối cùng kỳ nghỉ hè, Tần Dương rủ cuối tuần xem phim.

vui vẻ đồng ý.

Hôm đó, từ sáng sớm, ở nhà lục tung tủ quần áo, hết bộ đến bộ khác.

Lần đầu tiên trong đời, thực sự nhận béo đến mức khó coi.

Dù mặc bộ nào nữa, lớp mỡ vẫn thể giấu .

Cuối cùng, chọn một chiếc áo thun đen.

Nghe màu đen giúp trông thon gọn hơn.

đến điểm hẹn sớm hơn nửa tiếng, trong lòng mong chờ hồi hộp.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng dù quá giờ hẹn, Tần Dương vẫn đến.

điện thoại, cũng chẳng cách nào liên lạc với .

Bỗng chốc nên gì.

lo gặp chuyện gì đường .

cũng dám rời , sợ đến mà tìm thấy .

Đang do dự thì một đôi giày thể thao dừng ngay mặt .

mừng rỡ ngẩng đầu lên, nhưng mắt là Giang Hoài Dương.

"Tại ở đây?"

xung quanh tìm kiếm.

"Đừng tìm nữa, giờ mà còn đến thì chắc chắn sẽ đến ."

Giọng điệu phiền phức của Giang Hoài Dương khiến bực bội.

"Sao ở đây?"

hỏi định bước .

"Tình cờ thấy hai bàn về chuyện xem phim."

"Hừ, tình cờ thấy, là cố tình lén?"

lườm một cái đầy khinh bỉ.

"Trình Nguyệt, trong lòng là loại như ?"

Giang Hoài Dương giữ lấy tay , hỏi: "Rõ ràng đây chúng thiết như , tại thành thế ?"

, tại chứ?

Kiếp , khi Lăng Như Mộng và đám bắt nạt, chỉ một dùng ánh mắt cầu cứu .

Trước khi ngất , bọn họ gì với .

khi đó, Giang Hoài Dương, gì?

Khoan

Những ký ức xếp xó bỗng trở nên rõ ràng hơn.

Người bạn học đó…

Bóng dáng cuối cùng thấy…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nhoc-beo-cua-toi/chuong-7.html.]

"Trình Nguyệt."

Giọng của Tần Dương vang lên phía .

Cậu thở hổn hển, thở lời xin .

Từng giọt mồ hôi rơi xuống chiếc áo thun, nơi bờ vai hiện rõ hình chú cá voi.

Thiếu niên mặt chợt trùng khớp với bóng dáng trong ký ức kiếp .

"Đợi , thôi."

tự nhiên nắm lấy tay Tần Dương, chẳng buồn để ý đến biểu cảm đau lòng của Giang Hoài Dương, càng nhận gương mặt đỏ bừng vì ngượng của .

19.

Bộ phim kết thúc, Tần Dương đưa về nhà: “Trình… nhóc béo, .”

Nghe cố ý gọi là nhóc béo, tưởng rằng chỉ về nhà, giả vờ tức giận, vẫy tay đuổi nhanh.

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Cậu ngập ngừng một chút, tiếp: “Hôm nay đến tìm . Bà lấy chồng , đưa cùng.

“Học kỳ sẽ chuyển đến nơi khác học.”

Giây phút đó, hiểu lý do đến muộn. Cũng đến lúc , mới nhận rằng, lẽ hôm nay là cuối cùng chúng gặp .

“Tốt mà. Trước đây chẳng ai quản , học. Giờ sẽ lo cho , sẽ động lực học hơn.”

cố gắng kìm nén nỗi chua xót trong lòng, chân thành chúc may mắn.

Cậu dặn tự bảo vệ bản , còn bắt ghi nhớ nguyên tắc: “Không thì chạy.”

Lúc chia tay, ôm một cái, khẽ : “Cảm ơn.”

Cậu lẽ nghĩ rằng đang cảm ơn lời dặn dò của . thực , quá nhiều điều cảm ơn, bao gồm cả những gì ở kiếp .

Sau khi Tần Dương rời , cuộc sống của trở nên đơn điệu hơn hẳn.

Không còn ai gọi là “nhóc béo” nữa, chút quen.

Mỗi ngày ngoài học, việc nhiều nhất chính là chạy bộ.

Luôn cảm thấy câu “Không thì chạy” của , chẳng chạy thật ?

Giang Hoài Dương dường như luôn nghĩ rằng xa cách với là vì Tần Dương.

Vậy nên khi Tần Dương , tỏ vô cùng nhiệt tình với .

Luôn chủ động giảng bài cho hoặc giúp ghi chép.

Thậm chí, khi gọi là béo, cũng phản bác giúp .

quá muộn .

Những chuyện xảy , thể vì sự bù đắp mà coi như từng xảy .

Những tổn thương nhận, cũng thể vì chữa lành mà xem như từng đau đớn.

vẫn giữ thái độ lạnh nhạt với Giang Hoài Dương, thậm chí ngày càng xa cách hơn.

Lâu dần, cũng mệt mỏi.

Chúng cuối cùng cũng trở thành hai đường thẳng song song, còn bất kỳ giao điểm nào nữa.

Không từ khi nào, xung quanh bắt đầu nhiều lời khen hơn.

khen gầy , khen xinh hơn, khen tự tin hơn, khen thành tích của tiến bộ.

cuốn sổ đánh dấu những mục tiêu màu đỏ.

Trong đầu hiện lên cảnh tượng ngày chia tay với Tần Dương.

"Cậu thi trường nào?"

Cậu vốn hai bước, đầu hỏi .

"Với thành tích của , Đại học Hải Thành là may lắm ."

"Vậy thì Hải Đại nhé?"

"Hải Đại."

Ngón út của chúng móc , đầu ngón tay cái chạm khẽ.

“Móc ngoéo, treo lên, một trăm năm, đổi.”

Thu dòng suy nghĩ, gương, nhận hốc mắt đỏ lên.

Nhóc béo ngày nào trở thành một Trình Nguyệt hơn .

Điều đó nghĩa là, chúng sắp gặp ?

Loading...