Như Nguyện - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 01:55:25
Người giúp việc cũng bận việc riêng.
Thường chỉ chơi với một lúc bỏ làm chuyện khác.
Tôi buồn chán nên luôn kéo Giang Việt Cẩn chơi cùng.
Dù vẻ miễn cưỡng, nhưng bao giờ từ chối .
Anh sẽ chơi trò đóng giả gia đình với .
Tôi đóng vai nữ chủ nhân, Giang Việt Cẩn liền sẽ làm nam chủ nhân.
chỉ chơi với búp bê của thôi.
Nên đã dụ dỗ đóng vai thú cưng trong nhà.
Tôi bảo: “Như thì chúng vẫn là một gia đình mà.”
Chỉ cần thấy hai chữ “một gia đình”, Giang Việt Cẩn liền ngoan ngoãn đóng vai chó con.
Thế nhưng năm Giang Việt Cẩn 15 tuổi, bố mẹ ly hôn.
Thái độ của đối với lập tức thay đổi.
Tôi hiểu vì , mãi đến khi cha qua đời, mẹ lập tức tái hôn.
Giang Việt Cẩn hận và mẹ.
Tôi mới thật sự hiểu rõ mọi chuyện.
“Ái chà, tên đó biến thái thật . Không , chúng rời ngay.”
Văn Tiểu lấy điện thoại định gọi .
điện thoại tín hiệu.
Tôi lấy điện thoại của , bất ngờ thấy hơn 100 cuộc gọi nhỡ từ số lạ.
Ngay lúc định mở khóa.
Cuộc gọi đó đến.
Tôi do dự ba giây, ấn .
“Em đang ở ? Em ở ?!”
Giọng đầy kích động và run rẩy của Mặc Chi Hà vang lên từ điện thoại.
Trái tim như bóp nghẹt, định mở miệng.
Thì điện thoại đã giật khỏi tay .
Phía — Giang Việt Cẩn nheo mắt, môi nở nụ .
trong mắt hề lấy một chút ấm áp.
“Như Như, về ? Mình chuyện đàng hoàng một lần, ?”
Mặc Chi Hà gần như khẩn cầu, gọi tên thân mật của qua điện thoại.
Nụ gương mặt Giang Việt Cẩn lập tức cứng đờ.
Ánh mắt tối sầm , tay siết chặt điện thoại đến run.
Ngay đó, Giang Việt Cẩn ném mạnh điện thoại tấm kính phân cách.
Mảnh vỡ bắn tung tóe, phản chiếu hàng trăm khuôn mặt dữ tợn của Giang Việt Cẩn.
Tôi che chắn cho Văn Tiểu, yên lặng Giang Việt Cẩn đang nổi cơn điên.
“A Nguyện, 5 năm , dự án Trung tâm Quốc tế mà cha em tiếp quản đã sập do rút ruột công trình. Cha em hối lộ đơn vị giám định để đổ cho Hằng Thái Địa Ốc. Cuối cùng Hằng Thái đẩy một làm vật hy sinh. Người đó tuyệt vọng mà tự sát trong tù.”
Tôi siết chặt nắm tay, cảm giác máu trong như đông cứng .
Khi , để đòi công bằng cho những công nhân thiệt mạng trong vụ tai nạn.
Tôi màng mọi thứ mà vạch trần sự thật, chẳng ngờ phía , cha chính là kẻ đầu.
Về , ông vạch trần, mất hết danh tiếng, tự sát trong tuyệt vọng.
Đó là ký ức mà luôn quên nhất trong đời.
Tôi hoang mang Giang Việt Cẩn.
Anh mỉm , ánh mắt đầy điên loạn.
“Em biết tự sát đó là ai ? Chính là cha của Mặc Chi Hà.”
Câu của như một nhát búa nện mạnh tim .
Đầu óc lập tức trống rỗng.
“Em từng nghĩ, tại hôm đó du thuyền, Mặc Chi Hà ‘vô tình’ xuất hiện để cứu em ?”
Sau khi cha thất thế, chạy vạy khắp nơi để trả nợ, lừa lên du thuyền.
Chính Mặc Chi Hà là cứu .
Du thuyền giữa vùng biển quốc tế.
Trên tàu vốn hiếm hoi mới Hoa.
Trên đời làm gì chuyện trùng hợp đến thế?
Giang Việt Cẩn xổm mặt .
Anh dịu dàng lau nước mắt bên khóe mắt .
“Đừng . Nhìn xem, trai đến cứu em đây.”
Giang Việt Cẩn ôm chặt lấy lòng.
Văn Tiểu bên lo lắng kéo .
chạm ánh mắt sắc lạnh của Giang Việt Cẩn.
Cô theo phản xạ lùi vài bước.
9
“Cậu thể theo ! Hắn đúng là kẻ biến thái!”
Văn Tiểu hoảng hồn , kéo tay .
Sau khi Giang Việt Cẩn rời , cô liền giữ chặt lấy .
Tôi thấy sự hoảng loạn trong mắt cô , nhẹ giọng trấn an:
“Yên tâm, tớ sẽ bảo Giang Việt Cẩn để . Đây là chuyện giữa tớ và . Tớ nên kéo cùng.”
Văn Tiểu vui, nhíu mày:
“Nói gì ! Chúng là chị em mà, tớ thể trơ mắt lao đầu hố lửa .”
Nói , cô như biến trò ảo thuật, rút quyển hộ chiếu lẽ đã Giang Việt Cẩn giữ.
Văn Tiểu hí hửng:
“Vừa nãy tớ cảnh giác, lén móc về cho đấy. Ngạc nhiên ? Thật công việc đây của tớ là… móc túi chuyên nghiệp.”
Tôi: “Thế …”
“Hoàn lương !” – cô ngắt lời ngay.
Vừa , Văn Tiểu bất ngờ dậy cởi quần áo.
Tôi ngơ ngác cô :
“Cậu làm gì ?”
Văn Tiểu thay đồ :
“Hắn bảo Mặc Chi Hà dàn dựng một vở kịch hùng cứu mỹ nhân để trả thù . Vậy suốt từng năm bên cạnh , từng làm tổn thương lần nào ?”
Tôi câu hỏi của Văn Tiểu làm nghẹn .
Mặc Chi Hà từng ép buộc làm bất cứ điều gì.
Lúc đưa về nước, tinh thần gần như sụp đổ .
Sự bỏ rơi của mẹ, cái chết của cha.
Tất cả khiến chìm trong dằn vặt và tự trách.
Mỗi lần giật tỉnh giấc ác mộng, đều thấy Mặc Chi Hà ngủ ghế sofa bên giường.
khi giống như một con nhím hoảng loạn, sẵn sàng đâm bất cứ ai gần.
Tôi cứ khăng khăng cho rằng Mặc Chi Hà mục đích ẩn vẻ tử tế.
Thế nên luôn dùng những lời tổn thương nhất để xé toạc cái mặt nạ đạo đức của .
Cho đến một đêm khuya nọ.
Tôi mất ngủ, như hồn ma lang thang trong biệt thự.
Lúc ngang phòng khách, thấy tin tức quốc tế phát TV.
Các công nhân thiệt mạng trong dự án Trung tâm Quốc tế cuối cùng cũng bồi thường thỏa đáng.
Tập đoàn liên quan cũng đã xử phạt nghiêm khắc.
Tôi TV, ngây hồi lâu.
Cho đến khi lòng bàn chân cảm nhận một luồng ấm áp.
Tôi cúi đầu, thấy Mặc Chi Hà đang quỳ xuống, giúp mang dép bông.
“Nếu phóng viên dám công khai sự thật, thì kẻ ác lẽ sẽ mãi mãi trừng phạt.”
Bàn tay của Mặc Chi Hà thực sự ấm.
Hơi ấm lan dần khắp , bắt đầu từ gan bàn chân.
Chính đêm đó.
Tôi mới thực sự hạ hết phòng với .
lẽ nào… tất cả đều là giả ?
Tôi thoát khỏi dòng ký ức, về phía Văn Tiểu.
“… Tiểu Tiểu, lẽ là tớ đã làm tổn thương .”
Hình ảnh Mặc Chi Hà ôm tấm ảnh gia đình, lặng lẽ đau lòng hiện lên trong đầu .
Khi , chỉ chạy trốn.
Tôi và Văn Tiểu quyết định tự cứu .
Vì Giang Việt Cẩn nhắm đến .
Vì , chúng đổi quần áo cho để đánh lạc hướng.
Sau khi thay đồ xong.
Văn Tiểu lên giường.
Cô đặt một chiếc gối ở bên cạnh, dùng chăn phủ lên giả làm .
Tôi thì trốn cánh cửa.
Chờ đến khi Văn Tiểu giả bệnh dụ phòng.
Tôi len lén chuồn ngoài.
Cổng biệt thự bảo vệ canh.
May mà trong sân cây lim xanh khá to.
Tôi leo lên cây, vượt qua tường rào.
Chạy một mạch đến cửa hàng tiện lợi gần nhất, mượn điện thoại báo cảnh sát.
ngờ, đến cả cảnh sát là Chu Thành Hà.
Sau khi xác nhận Văn Tiểu an .
Tôi rời khỏi thành phố A, trốn hai ngày lặng lẽ nước ngoài.
Nửa tháng , thấy Twitter tin Chu Thành Hà cầu hôn Văn Tiểu.
Không ngờ cô từ chối lời cầu hôn đó.
Tôi nhắn tin cho cô Twitter.
Văn Tiểu phản hồi ngay lập tức.
Văn Tiểu: 【Nguyện Nguyện, trốn ở xó nào thế hả!!】
Tôi giơ tay vỗ cơ bụng của nam mẫu bên cạnh, chụp gửi cho cô .
Văn Tiểu: “Bị chị em dắt ăn đồ Tây, kiểu gì cũng xui tám đời.”
Tôi nhịn bật .
Bên cạnh, Alan lên tiếng đầy tò mò:
“Em yêu, cái … cũng trong phần công việc của ?”
10
Alan là mẫu của studio .
Sau khi đến đây, nhận một công việc nhiếp ảnh.
Hôm nay kết thúc một dự án, mọi đề nghị đến quán bar uống vài ly.
Alan dùng đôi mắt xanh đa tình chớp.
Tôi phản đòn:
“Lẽ nào còn tính thêm tiền ?”
Hôm nay mặc một chiếc sơ mi trắng cổ chữ V sâu.
Anh nghiêng sát gần , nụ ngày càng quyến rũ, ngực phơi bày trọn vẹn xuân sắc.
Alan nắm tay , đặt lên cơ ngực săn chắc của .
“Anh tiếc lắm, nỡ lấy tiền của em .”
Lời còn dứt.
Một loạt tiếng hét chói tai vang lên từ khu vực ghế lô.
Tôi còn kịp phản ứng.
Alan đã cứng đờ tại chỗ.
Nòng súng lạnh ngắt đang dí thẳng thái dương của .
Tôi theo hướng khẩu súng.
Mặc Chi Hà đó, quầng mắt thâm đen, cà vạt ngực khẽ phập phồng theo nhịp thở dồn dập.
“Anh bận rộn chuẩn lễ cưới của hai , còn em thì bận rộn kiếm cho một tiểu tam, hửm?”
Giọng Mặc Chi Hà nhẹ.
vẫn âm run nơi đuôi câu.
Alan hiểu tiếng Trung, mặt lập tức tái nhợt, dám nhúc nhích.
Tôi liếc về phía quầy bar, thấy bartender đang hoảng loạn gọi điện thoại.
Chắc là đang báo cảnh sát.
Tôi vội vã giải thích kéo Mặc Chi Hà rời khỏi quán.
Ra đến ngoài đường, đường ai nấy đều né tránh chúng .
Tôi đầu khẩu súng trong tay .
Hai mắt tối sầm , bất lực :