NIẾP NIẾP TRÙNG SINH - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:21:11
Nương hạ phàm lịch kiếp, gả cho cha huyện lệnh phu nhân.
Năm bảy tuổi, huyện Lễ đại hạn, mất mùa liên miên.
Nương mở kho lương phát cháo, cho đến khi trong kho còn một hạt gạo.
Dân đói vây quanh huyện nha.
Nương hai mắt đẫm lệ, đẩy cho bọn họ.
"Xin các vị, nhưng trong kho thực sự còn gạo, chỉ thể đem Niếp Nhi cho ."
Sau đó nương cứu tế công, tiên đạo đại thành; cha chính tích rõ ràng, đến quan nhất phẩm.
Mà , c.h.ế.t trong miệng dân đói, trùng sinh năm bảy tuổi .
1
Bầu trời vạn dặm một gợn mây.
Ba năm qua, huyện Lễ từng một giọt mưa.
Hậu viện nha phủ, Điểm Thúy ôm , hình gầy yếu khẽ run rẩy:
"Tiểu thư đừng sợ, lão gia phái đuổi đám dân lưu lạc , Điểm Thúy ở đây cùng tiểu thư."
Ta tỉnh dậy từ cơn ác mộng sâu thẳm, mồ hôi ướt đẫm đầu và mặt.
Điểm Thúy lấy khăn lau mồ hôi cho , những lời mà vô cùng quen thuộc.
Đây là thứ một trăm trùng sinh.
Ta cha sẽ để đuổi dân lưu lạc .
Bởi vì nương cho phép.
Người tu Tế Thế Đạo, hi sinh tất cả để cứu vớt chúng sinh, như mới thể đại thành.
Trong đầu vẫn còn lưu ký ức của kiếp thứ nhất ——
Ngay hôm nay, những dân đói đổi con cho mà ăn, phá cửa lớn huyện nha.
Họ rạp đất cầu xin nương cứu mạng.
Trong đám ô ương phần lớn là thanh niên trai tráng, những già yếu, trẻ nhỏ, tự nhiên sớm trở thành thức ăn bàn.
Nương đau lòng thôi, gọi v.ú nuôi lấy thuốc cứu mạng của , nấu canh cho bọn họ.
quá đông, thuốc chẳng thấm .
Bảy ngày , bọn họ đến chặn cửa.
Nương ôm đang bệnh tim đến cửa, những dân đói thoi thóp.
"Những thật đáng thương, họ sắp c.h.ế.t đói , Niếp Nhi nguyện ý cứu họ ?"
Ta ôm ngực, mở to mắt nương: " n.g.ự.c Niếp Nhi cũng đau, ai tới cứu Niếp Nhi?"
Nương mặt : "Niếp Nhi cứu bọn họ, n.g.ự.c tự nhiên sẽ đau nữa."
Ta đau đến mức hai mắt tối sầm, nhưng đối với lời của nương một chút nghi ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/niep-niep-trung-sinh/chuong-1.html.]
"Vậy Niếp Nhi !"
Nương như trút gánh nặng, rưng rưng nước mắt đem giao cho dân đói dẫn đầu.
"Xin các vị, nhưng trong kho thực sự còn gạo."
"Chỉ thể... đem Niếp Nhi cho ."
Chưa từng nghĩ tới nương sẽ đem cho khác, nỗi sợ hãi to lớn bao trùm lấy .
Ta lóc, nắm chặt lấy y phục của nương chịu buông tay.
"Nương! Nương! Niếp Nhi sợ, Niếp Nhi cứu nữa!"
"Nương! Nương—— Nương——"
Người phía kéo mạnh , giật một mảnh vải tay áo của nương.
Bọn họ đem đến một căn phòng, lột sạch quần áo, cạo sạch tóc, từng chút từng chút rút cạn m.á.u của .
Đồ tể động thủ , như thịt nấu mới thơm.
Thân thể vụn vỡ từng chút chìm trong nồi.
Trong tay vẫn nắm chặt mảnh vải .
Ngày thứ hai khi chết, trời đổ mưa.
Lương thực cứu trợ chậm chạp cũng đến huyện Lễ, ba năm đại hạn kết thúc.
Người tạc tượng cho nương, lập Trường Sinh Bài, cảm niệm ân tình hi sinh con cứu ; Vạn Dân Tán cho cha, giúp ông thăng quan tiến chức.
Chỉ Điểm Thúy điên , ngày ngày nguyền rủa hai vị thần tiên sống trong miệng vạn dân, đuổi khỏi nhà.
Điểm Thúy giúp nương nấu cháo cứu trợ suốt ba năm, nhưng lúc ai bố thí cho nàng một hạt gạo, cuối cùng c.h.ế.t đói đường.
2
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, cắt đứt dòng suy nghĩ của .
Mỗi trùng sinh, ký ức ăn thịt mà c.h.ế.t hiện lên trong đầu.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Khiến chịu đựng sự phản bội của nương hết đến khác, trải nghiệm nỗi đau phanh thây khi còn sống hết đến khác.
Trải qua trăm như , trong lòng chỉ còn một mảnh tê dại.
Ta ôm chặt lấy Điểm Thúy, mùi bồ kết quen thuộc dần dần xoa dịu sự bồn chồn của .
Vú nuôi đẩy cửa bước , cũng thèm chúng , chỉ lục lọi một hồi ở gian ngoài, xách theo mấy gói giấy định .
Điểm Thúy hét lên một tiếng, đặt xuống lao ngoài.
"Bà gì ?! Đây là thuốc của tiểu thư!"
Nương là tiên nữ, mà chỉ là phàm nhân, tự nhiên chịu nổi tiên khí đó.
Tuy rằng chỉ một tia, nhưng cũng khiến mắc bệnh tim, cần uống thuốc mỗi ngày.