NIẾP NIẾP TRÙNG SINH - CHƯƠNG 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:21:20
10
Nương thấy cầu xin thành, bắt đầu gào thét: "Ngươi thể g.i.ế.c !"
"Ta là Nương của ngươi! Ngươi g.i.ế.c sẽ trời phạt!"
Ta chậm rãi đ.â.m một đao lên nàng : "Phải ? Nương?"
"Người còn nhớ tên của ?"
Nàng sững .
Niếp Nhi là nhũ danh nàng tùy tiện đặt cho .
Trong mắt nàng , chỉ là một con rối định sẵn chết.
Nương vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nhớ .
Ta lớn lên bảy tuổi, từng một cái tên chính thức, thứ , bà nhớ ?
Ta đ.â.m một đao, tiếp tục hỏi nàng : "Nương, đối với từng một tia tình cảm con nào ?"
Nàng kêu thảm thiết, liều mạng gật đầu: "Có! Có chứ!"
Pháp trận ánh vàng vặn vẹo, đánh Nương.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Nương , dối ."
11
Ta dậy, đám dân đói đang im lặng bên ngoài.
"Các ngươi gì hỏi ?"
Một phụ nữ run rẩy bước .
"Một tháng , huyện nha mở kho phát cháo cho trẻ con, liền cho con trai đến nha huyện, giờ nó đang ở ?"
Dưới uy áp của pháp trận, Nương thất khiếu chảy máu, đau đớn giãy dụa, bà bất giác trả lời: "Ta sai bắt nó g.i.ế.c , cho một bữa ăn ngon."
Lại một nữa : "Vợ huyện nha cứu tế cần nấu cơm, liền đến giúp đỡ, nhưng từ đó thấy trở về, nàng hiện giờ ở ?"
"Nạn đói lâu, đám quan trong nha nha huyện nhịn sinh lý đến khó chịu, việc luôn sai sót, liền cho lừa gạt phụ nữ tới cho bọn chúng hả hỏa, nương tử của ngươi cũng ở trong đó."
...
Mỗi câu trả lời, sức mạnh Nương tan biến một phần.
Mái tóc xanh của bà trở nên bạc trắng, khuôn mặt đầy nếp nhăn, hình cũng bắt đầu còng xuống, toát mùi hôi thối khó ngửi.
Giống hệt như một bà lão phàm trần.
Bầu trời từ lúc nào mây đen giăng kín, sấm nổ ầm ầm, hòa cùng tiếng gào thảm thiết của đám dân đói.
Âm thanh dần dần thống nhất, chấn động tâm thần của :
"Giết bà !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/niep-niep-trung-sinh/chuong-8.html.]
"Giết bà !"
"Giết c.h.ế.t bà !"
13
Ta giơ đao lên.
Lưỡi đao sắc bén chút trở ngại đ.â.m xuyên qua tim bà .
Máu tươi phun .
Nương trong cổ họng phát tiếng khò khè, bà đưa tay rút cây trâm cài tóc, trong mắt tràn đầy điên cuồng, dùng hết sức lực cuối cùng đ.â.m về phía .
Phập—
Vú nuôi chắn mặt .
Ta ôm lấy thể tàn tạ của bà , ngã xuống đất.
Cây trâm đó là pháp bảo bản mệnh của Nương, cho dù uy lực giảm nhiều, cũng thứ mà v.ú nuôi thể chống .
"Vú nuôi, vốn dĩ chết, cần gì !"
Ta nước mắt giàn giụa, dùng tay bịt miệng vết thương của bà .
Máu dần dần thấm đẫm bàn tay nhỏ bé của .
"Tiểu Niếp Nhi , con ăn sữa của , cũng coi như là nửa đứa con của , thể trơ mắt con c.h.ế.t mặt ?"
Vú nuôi , ánh mắt bắt đầu tan rã: "Mẹ vô dụng quá, bảo vệ con... Lục Thuận, Lục Thuận, đến tìm con đây!"14
Nương c.h.ế.t , v.ú nuôi cũng c.h.ế.t .
Ta ngẩng đầu trời.
Một giọt mưa rơi mặt , đó mưa to như trút nước.
Nhân quả kết, thiên tai ở huyện Lễ kết thúc .
Bóng dáng của ngày càng mờ nhạt, nhưng vẫn còn giữ thở cuối cùng.
Ta mờ mịt xung quanh.
Ta đại thù báo, vẫn còn cam tâm?
Điểm Thúy lảo đảo chạy tới, ôm lòng gào .
"Tiểu thư! Tiểu thư! Người đau ?"
"Sao với Điểm Thúy, để Điểm Thúy c.h.ế.t tiểu thư!"
Nàng hoảng loạn dán Linh Lung Tâm lên , cố gắng giữ ảnh đang mờ dần của .
Thấy cũng vô ích, nàng điên cuồng giơ đao, c.h.é.m loạn xạ t.h.i t.h.ể cứng đờ của Nương.
vô dụng, tất cả đều vô dụng.
Ta sắp c.h.ế.t .