NINH HOAN - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:59:45
định xem căn phòng cũ của ở Từ gia còn thì một bóng chắn đường . Gương mặt Nguyễn Nhu hiện mắt. Cô hạ giọng, vẻ mặt âm trầm : "Tin nhắn gửi cô thấy ? Sao cô cứ bám dai như , Từ Dịch ở cô liền đuổi theo đến đó."
: "???"
" chỉ ngang qua thôi."
Nguyễn Nhu đột nhiên nắm lấy tay , lớn: "Hoan Hoan, cô thích Dịch, nhưng chúng bây giờ đang yêu , cô thể đừng chia rẽ chúng !"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Giọng cô thu hút sự chú ý của xung quanh. Những ánh mắt khinh bỉ, khinh thường, mỉa mai đều đổ dồn về phía , giống hệt như ba năm . Tay cô nắm chặt đến mức đau điếng, nhíu mày. "Buông ."
"Hoan Hoan, coi như xin cô, và Dịch vất vả lắm mới đến với , cô buông tha cho ." Giọng cô mang theo sự cầu xin, nắm chặt cổ tay . Móng tay ghim sâu da thịt .
đau đớn, theo bản năng giãy . dùng sức, nhưng cô hét lên ngã xuống đất.
Chưa kịp hồn, một cái tát giáng thẳng mặt .
6.
Không khí xung quanh im bặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ninh-hoan/chuong-3.html.]
Mẹ Từ xuất hiện mặt , run rẩy hai tay, tức giận chỉ mắng: "Ninh Hoan, nuôi cô bao nhiêu năm, cô chính là báo đáp như ? Biết thế , lúc nên đưa cô về Từ gia!"
Cái tát của Mẹ Từ dùng hết sức lực, đưa tay lau m.á.u ở khóe miệng. Mẹ mất sớm, bố và bố Từ là đồng đội, năm mười tuổi, bố vì cứu bố Từ mà hy sinh, Từ gia nhận nuôi . Nuôi mười năm. Bây giờ, cái tát . Đánh đến chảy m.á.u khóe miệng, cũng đánh gãy mười năm tình nghĩa của với Từ gia.
lấy từ trong túi một tấm thẻ. Bên trong một triệu. Là chuẩn từ . đưa cho Mẹ Từ: "Từ phu nhân, đây là chi phí mười năm qua bà bỏ cho , cả gốc lẫn lãi, thiếu một xu, bây giờ trả hết cho bà."
Mẹ Từ sững : "Cô gọi là gì?"
Mọi xung quanh đều với ánh mắt xem kịch vui, vẻ mặt chế giễu liên tục quét . Từ Dịch đến mặt , lông mày nhíu chặt: "Hoan Hoan, đừng loạn nữa."
Làm loạn?
Lời của Từ Dịch khiến khóe miệng khỏi nhếch lên một nụ tự giễu. Mười năm , khi Từ gia nhận nuôi, ít khinh thường . Bởi vì Từ gia giàu , còn chỉ là một đứa trẻ mồ côi gì cả. Không ít lưng mắng là đồ hoang, trơ tráo bám víu Từ gia. Từ Dịch chuyện, liền tìm từng một, đánh cho bọn họ một trận. Bố Từ cũng đến tìm phụ của bọn họ. Họ chính là con gái duy nhất của Từ gia, phận ngang hàng với Từ Dịch, ai dám khinh thường chính là khinh thường Từ gia. Khi Từ Dịch đeo chiếc vòng tay gia truyền của Từ gia lên tay , Mẹ Từ cũng , hy vọng và Từ Dịch thật sự duyên phận.
Để Từ gia mất mặt, cố gắng học tập, thi đỗ trường đại học top 1 trong nước. dùng tiền học bổng để mua quà cho bố Từ. Bố Từ cũng vui, tổ chức tiệc mừng cho , rằng tự hào về . Người vui nhất chính là Từ Dịch, ôm lên mặt , chính là đàn em của . Có ở đó, những tên con trai ý đồ với , đừng hòng đến gần nửa bước.
Họ đối xử với , cũng thật sự ngây thơ cho rằng gia đình yêu thương . tất cả, ngày nhận giấy báo trúng tuyển đại học, ngày lượng sức mà tỏ tình với Từ Dịch, tất cả đều phá vỡ. Bố Từ chuyện, gì, chỉ lặng lẽ đưa nước ngoài ngày hôm . Từ đó hỏi han gì nữa. Họ hy vọng và Từ Dịch duyên phận, cũng chỉ là suông mà thôi. là một đứa trẻ mồ côi, tư cách gì để xứng với con trai độc nhất của Từ gia chứ.
mở miệng, gì đó với Từ Dịch, nhưng lời đến bên miệng, cuối cùng vẫn . Thôi . Cũng chẳng còn gì để nữa.