NINH HOAN - CHƯƠNG 9 - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:59:51
Hôm nay Cận gia nhiều họ hàng đến, ai cũng nắm tay nhiệt tình chuyện, nhét lì xì, nhét quà cho .
Cuối cùng vẫn là Cận Đình Châu giải cứu .
Ngày cưới, xuất giá từ nhà cũ Cận gia.
Cận gia là gia tộc nổi tiếng ở Thượng Kinh.
Hôm nay nhiều đến dự đám cưới.
Khi và Cận Đình Châu sân khấu, liếc mắt xuống , vô tình thấy đôi mắt đỏ hoe của Từ Dịch.
Anh nắm chặt tay, như thể đang chịu đựng nỗi uất ức lớn lao.
Ba Từ khi thấy , cũng đều kinh ngạc im tại chỗ.
Đám cưới diễn suôn sẻ.
Mãi đến tối mới rảnh rỗi.
Mệt mỏi đến mức dựa Cận Đình Châu sắp ngủ .
Chỉ là đến cửa nhà cũ Cận gia, và Cận Đình Châu một bóng chặn .
Là Từ Dịch.
Anh nắm chặt tay, trực tiếp đ.ấ.m về phía Cận Đình Châu.
"Cận Đình Châu, tao coi mày là em, mày dám mơ tưởng đến em gái tao! Ai cho phép mày cưới cô !"
Anh mắt đỏ ngầu, giận dữ ngút trời. kịp gần Cận Đình Châu, một cước đá văng . Anh như con sư tử nổi điên, mắt đỏ hoe ngừng gào lên với Cận Đình Châu: "Ai cho phép cưới em gái ? Đó là em gái ! Của !"
Cận Đình Châu nhíu mày, định gọi bảo vệ lôi Từ Dịch thì giữ tay . lắc đầu với . Sắc mặt Cận Đình Châu đổi, nắm c.h.ặ.t t.a.y . nhanh hơn một bước, tiến đến mặt Từ Dịch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ninh-hoan/chuong-9-het.html.]
Một cái tát giáng thẳng mặt .
"Từ Dịch, cũng , chỉ là em gái nuôi của thôi. lấy ai, liên quan gì đến ? Hơn nữa, tiền, trả cho Từ gia , cả gốc lẫn lãi; tình, bố mất mạng để đổi lấy sự an cho bố , nợ Từ gia! cũng chẳng quan hệ gì với Từ gia nữa! Đừng những lời ghê tởm như !"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tát xong cái thứ nhất, thấy vẫn hả giận, tát thêm cái nữa bên mặt còn của . Sau đó, nắm tay Cận Đình Châu trở về nhà.
Kể từ ngày hôm đó, gặp Từ Dịch nữa, cũng xóa hết liên lạc với những liên quan đến Từ gia.
Thế nhưng, một tháng , định ngoài thì thấy Từ phu nhân ở cửa. Không bà trải qua chuyện gì, luôn giữ thể diện như bà, giờ đây trông nhếch nhác, đầu tóc rối bù, quầng thâm mắt rõ mồn một.
Vừa thấy , bà liền bổ nhào tới, mắt đỏ hoe: "Hoan Hoan, van cầu con gặp con một ?"
Từ miệng Từ phu nhân, dạo Từ Dịch sống tệ. Anh nhốt trong phòng suốt ngày, ăn uống, ngoài thì uống rượu đánh . Bị thương đầy cũng chịu bôi thuốc. Lần , đua xe với khác, đ.â.m thẳng xuống vực, phòng chăm sóc đặc biệt. Đến giờ vẫn hôn mê bất tỉnh.
"Hoan Hoan, con nó thích con, nó chia tay với Nguyễn Nhu . Đều là của , nên ngăn cản hai đứa. Con về thăm A Dịch một chút ..."
gỡ tay Từ phu nhân , bà bằng ánh mắt lạnh nhạt: "Từ phu nhân xin tự trọng, Từ Dịch thế nào liên quan đến . cũng bản lĩnh lớn đến mức khuyên nhủ Từ Dịch. Suy cho cùng, chỉ là một đứa trẻ mồ côi thôi."
Từ phu nhân sững . dây dưa với bà, định bỏ thì bà gọi giật : "Vậy thì con bảo Cận Đình Châu dừng tay! Đừng đối phó với Từ gia nữa! Từ gia chúng gì với chứ!"
khựng .
Lúc mới , cái tát ăn trong bữa tiệc của Từ gia, Cận Đình Châu vẫn luôn ghi nhớ. Cái tát , tính cả gốc lẫn lãi lên đầu Từ gia.
dừng một chút, với Từ phu nhân: "Quyết định của Đình Châu, quản . Nếu Từ phu nhân thắc mắc gì, thể tự tìm ."
thể vì một ngoài mà chất vấn chồng .
Nói xong, dừng nữa, bước thẳng về phía . Cách đó xa, Cận Đình Châu đang đợi .
(Hết)