Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nữ chính đừng nhảy nữa - 16

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:11:53

Những hiện tượng lạ liên tục xảy , cộng thêm lời đồn dai như đỉa đói, lòng dân tan rã. Lương Thanh Từ dồn đường cùng.

Ta ngày càng lo lắng.

Còn ? Vẫn bình tĩnh như tờ giấy trắng, tiếp tục điều binh, tính từng đường lui.

Gương mặt gầy hóp, nhưng ánh mắt vẫn kiên định:

“Dù thua… cũng kéo dài thêm, để tích lũy kinh nghiệm.”

Ngoài việc ủng hộ , chẳng giúp gì hơn .

Đời , Lương Thanh Từ sống thêm một năm so với kiếp .

Ngày cửa thành phá, cắn môi:

“Lương Thanh Từ, chặn bọn chúng. Ngươi chạy !”

Ta , kịp nhấc chân thì một cánh tay chặn .

“Đừng .” — , nhẹ như gió.

“Trần Yến Yến, tìm một chỗ nào đó, ngủ một giấc.”

“Gì cơ?”

Hắn lên, nhét hết đống bảo vật tích góp bao năm tay :

“Từ nay, nên học cách lên kế hoạch , đừng cứ lao đầu mới nghĩ.”

“Ta và Bạch Nhược Hoan thấy ngươi, chạm ngươi. Ai dám chắc kẻ như ?”

Ôi trời ơi, ghét bỏ chỉ thông minh của !

chủ quan. Là linh hồn nên… tưởng vô địch thiên hạ. Muốn giúp thì giúp, phủi tay thì phủi.

nghĩ — hơn mười năm , ai “động vật xã hội” lâu đến chứ?

Ta gián điệp, công nhân dọn dẹp lãnh thổ, còn kiêm cả chức rắn thần nuốt đất. Mệt thấy mồ!

Ai cũng thể — riêng Lương quỷ hút m.á.u !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-chinh-dung-nhay-nua/16.html.]

Ta trợn mắt .

Hắn chỉ khẽ thở dài:

“Ngươi từng nghĩ… nếu là kết thúc của vòng lặp thì ?”

“Ta chỉ luân hồi chấm dứt. Nếu chết, cũng tiếc.”

Ánh mắt dịu :

“Từ khi gặp ngươi… mới thấy, lẽ thể thử .”

“Là phụ lòng ngươi. Ngươi nợ gì cả. Đi . Ngủ một giấc thật sâu. Biết , mai tỉnh dậy… mặt trời lên.”

Lần đầu tiên thấy nhiều đến . Chắc cũng là… cuối cùng.

Hắn đẩy , trong điện, đóng cửa thật chậm.

Ta bất động, nước mắt lã chã rơi.

Đáng nên quá với hai họ. Giờ thì đau lòng chết.

Lương Thanh Từ khẽ :

“Khi đó lừa ngươi. Ta ngươi nhớ luân hồi . Ai ngờ đại một câu, ngươi tin thật. Sau bớt ngu chút.”

Cái gì?! Ta sụt sịt, bi thương … bóp nghẹt.

Tiếng vẫn vang lên, mơ hồ:

“Yến Yến, nhắm mắt , .”

“Ngoan… đừng nữa.”

 

Loading...