Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nữ Phụ Cũng Đáng Được Happy Ending! - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:41:16

đánh bạo gọi cho Lục Hoài Thư, và nhanh chóng bắt máy: "Alo?"

"Là đây…" cất giọng yếu ớt: "Ờm, áo giặt xong , nên mang đến để trả ?"

Lục Hoài Thư cho một địa chỉ.

Cúp máy, chuẩn bắt tàu điện ngầm để đến nhà .

nhờ giúp việc gì đó, nghĩ thôi để mai mang sang cũng , nên quyết định việc cùng .

Mười giờ tối, chuẩn rửa mặt lên giường ngủ. Vừa đặt điện thoại xuống, bỗng một tin nhắn WeChat bật lên: "Bao giờ cô đến?"

Người gửi: Lục Hoài Thư.

vội vã trả lời: "Mai sẽ mang qua."

"Hôm nay đến ?"

"Có việc đột xuất."

Bên im lặng.

Bỗng một linh cảm lóe lên trong đầu : "Anh đang đợi ?"

Không thể nào.

Sáng nay gọi điện, chẳng lẽ đợi cả ngày đến tận nửa đêm ?

Lục Hoài Thư trả lời: "Không."

Thế thì .

Nếu thực sự đợi cả ngày mà đến, chẳng tội sẽ đổ hết lên đầu ?

Bây giờ, Lục Hoài Thư chắc là một tổng tài tài sản hàng tỷ, một chiếc áo khoác đối với chỉ như một tờ giấy lau, giục mang trả, chẳng là vì ghét ?

tuyệt đối thể để bắt nhược điểm, vội vàng nhắn : " từng hôm nay sẽ đến nhé."

Lục Hoài Thư trả lời nữa.

9

đợi cả buổi, lo lắng yên ngủ .

Lục Hoài Thư rốt cuộc ý gì?

Chẳng lẽ thực sự đợi cả ngày và định tính hết nợ nần lên đầu ?

Hôm , từ sáng sớm, vội vã bắt tàu điện ngầm đến căn hộ ở trung tâm thành phố của Lục Hoài Thư. Bảo vệ báo địa chỉ, liếc một cái để .

thở hổn hển chạy đến nơi, lấy điện thoại gọi cho Lục Hoài Thư.

Đầu dây bên nhanh chóng bắt máy: "Lâm Song Song?"

: "Chủ tịch Lục, đang cửa nhà ."

"Đợi một chút."

Cánh cửa mở , Lục Hoài Thư mặc bộ đồ ngủ màu xám bước .

Dưới ánh đèn hành lang sáng rực, khuôn mặt sáng bóng như một bức tượng điêu khắc, trai đến mức lạnh lùng, chút ấm.

dám bước , hai tay nâng chiếc áo khoác lên, lấy lòng: "Chủ tịch Lục, thật xin , áo khoác cần giặt khô. Bây giờ áo hình như hỏng …"

Trước khi kịp gì, vội bổ sung: "Nếu hài lòng, sẽ bồi thường. Không cần bao nhiêu tiền?"

"Không cần." Anh đáp. "Vào ."

Không cần bồi thường?

thở phào nhẹ nhõm, vội : "Không cần , còn , xin phép ."

Nói xong, lập tức chạy như bay.

Lên tàu điện ngầm, liền chặn điện thoại và cả WeChat của Lục Hoài Thư.

Sau trả áo khoác đó, cuộc sống của trở yên bình, như thể Lục Hoài Thư từng xuất hiện trong đời .

Hai ngày , bất ngờ nhận cuộc gọi từ một lạ.

"Lâm Song Song, cô chặn ?"

Giọng của Lục Hoài Thư phảng phất sự tức giận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-cung-dang-duoc-happy-ending/chuong-7.html.]

: " trả áo cho , chúng cần liên lạc nữa."

Đầu dây bên im lặng vài giây, đó lạnh lùng : "Không cần liên lạc? Cô hỏng chiếc áo khoác trị giá tám vạn của , định cứ thế mà xong ?"

kêu oan: "Chính cần bồi thường mà!"

Lục Hoài Thư: " đổi ý ."

Đồ lật lọng!

mắng , nhưng sợ phật ý.

Trong tiểu thuyết, một trong những sai lầm c.h.ế.t của Lâm Song Song chính là ăn khách sáo. dẫm lên vết xe đổ, đành nhẫn nhịn : " tiền… Đợi tiền trả ."

Lục Hoài Thư lạnh lùng: "Dựa việc cô ở quán sữa? Đến bao giờ mới trả hết?"

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Anh gì đây, đồ quái vật?

ấm ức : " sẽ thêm việc khác."

Lục Hoài Thư: "Nhà đang thiếu dọn dẹp, cô đến , coi như trừ nợ."

choáng váng.

Trong cốt truyện gốc, Lục Hoài Thư cứu Lâm Song Song. Cô hiểu lầm rằng thích nên cứ quấn lấy . Đáp , bắt cô dọn dẹp.

nghĩ tránh khỏi cốt truyện, ai ngờ vẫn thoát .

tám vạn là tiền quá lớn đối với bây giờ.

"Một tháng một vạn." Lục Hoài Thư .

"Được, chủ tịch Lục!"

Một vạn! Là một vạn tươi rói đó!

bỗng nhớ cảnh của Lục Hoài Thư từng dọn dẹp tại nhà . Thỉnh thoảng cũng giúp lau dọn. Chẳng lẽ cảm thấy công việc là một sự sỉ nhục, giờ trả đũa?

Rất khả năng!

Thôi thì để xả giận .

điều chỉnh ca ở quán sữa thành ca sáng. Sau khi tan lúc 5 giờ chiều, chạy đến nhà Lục Hoài Thư để dọn dẹp.

Lục Hoài Thư ở nhà, quản gia là đón .

Ông quan sát một lúc mỉm : "Cô là cô Lâm, đúng ?"

căng thẳng: "Vâng, cháu chính là Lâm Song Song."

Quản gia : "Thiếu gia thỉnh thoảng vẫn nhắc đến cô."

Tim chùng xuống: "Anh… nhắc cháu thế nào?"

Là nghiến răng nghiến lợi hận ? Hay cảm thấy nguôi ngoai?

"Thiếu gia nhớ cô."

Quản gia xong, xoay rời .

Nhớ ?

Không, , thể nào.

lập tức xắn tay áo bắt đầu việc.

Căn nhà rộng gần hai trăm mét vuông, mà chỉ dọn dẹp!

Lục Hoài Thư hành hạ đến c.h.ế.t ?

Đến 7 giờ tối, Lục Hoài Thư trở về.

Hôm nay mặc một bộ vest đen, đeo kính gọng, trông chút vẻ đạo mạo nhưng phảng phất khí chất nguy hiểm.

"Chủ tịch Lục, về ?"

giả vờ dùng hết sức để lau bàn, cố tỏ siêng năng, để thấy chăm chỉ thế nào.

Lục Hoài Thư chẳng biểu cảm gì, dùng ngón tay quẹt thử mặt bàn lau. Ngón tay lập tức đen kịt.

: "..."

vội vàng lau sạch .

Anh liếc một cái, lấy một tờ khăn giấy lau từ đầu đến cuối bàn. Sau đó, đưa tờ khăn giấy chuyển thành màu đen cho : "Hửm?"

Loading...