Nữ Phụ Độc Ác HE Cùng Nam Chính Bệnh Kiều - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:05:56
xuyên sách , xuyên cuốn tiểu thuyết m.á.u chó "Tổng tài bệnh kiều yêu đến phát cuồng".
thành nữ phụ trong truyện, con gái của nhà họ Tô mới phất lên - Tô Diệp Sơ.
Nam chính ba nhặt về con nuôi, danh nghĩa là em trai . thực chất, là thừa kế thất lạc của gia tộc họ Thẩm.
Nhìn thằng bé da trắng như sứ, ngoan ngoãn gọi một tiếng "chị ơi", nhân cơ hội véo má nó một cái.
Nó đau đến nước mắt lưng tròng, ánh mắt tội nghiệp .
Ba lẩm bẩm bên cạnh:
"Không bắt nạt em trai."
Nếu thằng từ nhỏ là cây cong vẹo, lớn lên còn độc miệng lạnh tim thì suýt chút nữa tin .
Nghĩ đến cái kết trong truyện nam chính vì nữ chính mà tay hủy diệt cả nhà thở dài một , cây uốn từ bé.
Cong thì bẻ cho thẳng.
Thế là mỗi ngày đều dạy dỗ nó rằng xã hội tươi bao. Rằng thế giới tràn ngập yêu thương.
còn in mấy khẩu hiệu "Giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội" dán đầy trong phòng nó. Nó đều ngoan ngoãn gật đầu:
"Chị ơi, em , em hiểu . Tất cả đều theo chị."
hài lòng mỉm , xoa đầu nó như vuốt ve một chú cún con:
"Ngoan lắm, Tiểu Từ, chị thích em nhất đấy."
Nó ngẩng đầu, chớp mắt :
"Thật , chị?"
khựng một chút. Yêu nghiệt khác, nam chính quả thật là loại sắc nước hại .
Nghĩ đến đám nữ sinh trong trường vì nó mà phát cuồng, đập đầu tường, thấy chút kiêu ngạo. Em trai nhà bắt đầu dáng .
:
"Tất nhiên là thật , chị thích nhất là những đứa ngoan như em."
Trong mắt nó thoáng qua một tia tối tăm khó lường:
"Chị lừa em."
"Chị từng lừa ai cả."
Cậu bé , đó chỉ là những lời dối đầy thiện ý thôi tính là lừa nhé.
...
Dưới sự giáo dục kiên trì suốt bao năm của , cây non cuối cùng cũng mọc thẳng, trở thành "con nhà " trong truyền thuyết.
Thành tích xuất sắc, lễ phép, giúp đỡ khác, kính nhường , đúng chuẩn hình mẫu học sinh .
nghĩ đến diễn biến tiếp theo trong truyện, năm nhất đại học, sẽ nhà họ Thẩm tìm về, đồng thời gặp gỡ nữ chính.
Tính toán thời gian, hiện tại là lớp 12 . Chẳng bao lâu nữa là thể đưa một cách suôn sẻ, đẩy về bên nữ chính để nuôi dưỡng tình cảm, nhà họ Tô chúng chắc cũng thoát khỏi tai ương .
Tan học, thong thả thu dọn cặp sách. Lớp một trận xôn xao nhỏ.
quen , ngẩng đầu lên liền thấy Thẩm Chiêu Từ ở cửa lớp. Chẳng từ khi nào mà cao hơn cả nửa cái đầu. Đôi mắt đào hoa hút hồn , tương phản với gương mặt lạnh lùng.
Thấy ngẩng đầu, khóe môi cong lên nụ khiến say lòng.
âm thầm nuốt nước bọt, dù sống cùng nhiều năm , nhưng vẫn miễn dịch nổi với khuôn mặt yêu nghiệt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-doc-ac-he-cung-nam-chinh-benh-kieu/chuong-1.html.]
Cậu sải bước dài , xách cặp lên:
"Chị, thôi, về nhà."
Nhìn xem, đúng là ga-lăng, ôn nhuận như ngọc.
Nghĩ đến đứa em cực khổ dạy dỗ bao năm trời, sắp tiễn , lòng khỏi xót xa. là tiện cho nữ chính quá .
để đổi phận pháo hôi của và ba, thì vẫn nên giữ cách với nam chính. Xem như cũng góp phần xây dựng xã hội.
định dậy, ai đó nắm lấy cổ tay, là cái "xác sống" cạnh , Giang Yến.
Truyền thuyết học bá ngỗ ngược, ấm nhà họ Giang, kiêu ngạo hết phần thiên hạ, đúng kiểu công tử bột, khuôn mặt tuấn tú mang theo khí chất " sống chớ đến gần".
Ngày nào cũng đến trường chỉ để gục xuống bàn ngủ một giấc no nê. mật gọi là "xác chết".
với cũng coi như là đánh quen, dạy dỗ một trận, dạo càng ngày càng kỳ lạ.
Sáng nào cũng bánh ngọt và bữa sáng xinh xẻo để bàn . nghi ngờ khuynh hướng thích ngược.
rút tay khỏi tay :
"Này, gì đấy?"
Giọng còn mang theo chút khàn khàn mới ngủ dậy:
"Mai ăn vị gì?"
Nghĩ đến cái cân gần đây đang nhích từng chút một, lắc đầu:
"Cậu đừng mang nữa, ăn ."
"Ồ, thì ..."
cảm nhận phía truyền đến ánh mãnh liệt đầy tính xâm lược.
Quay đầu liền bắt gặp đôi mắt đào hoa của Thẩm Chiêu Từ, trong đó còn phảng phất nét tủi . Có lẽ là nhầm thôi?
Một giọng đầy oán trách vang bên tai :
"Chị ơi, ? Trời tối , nguy hiểm."
gật đầu, sang Giang Yến:
" nhé, mai ."
kéo tay áo Thẩm Chiêu Từ khỏi cổng trường.
Cậu ngoan ngoãn để kéo , bỗng lên tiếng:
"Chị yêu đương ? Cậu là ai ?"
lắc đầu:
"Không , chỉ là bạn cùng bàn thôi."
Bàn tay đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay . Đổi thành kéo , rẽ lối giữa dòng chen chúc.
Cúi đầu, Thẩm Chiêu Từ thì thầm một câu:
" em thấy thích chị, thật đáng chết..."
Tiếng rao của mấy hàng quán bên đường lấn át âm thanh, rõ:
Quất Tử
"Tiểu Từ, em gì thế?"
Cậu mỉm :
"Không gì, chị ơi, nhanh lên nào."