Nữ phụ pháo hôi và nam chính thành đôi rồi! - 21
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:26:55
21
Giờ cũng , ở cũng chẳng xong, thật sự lâm tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
Đang định tìm Tiêu Nhược Cảnh, nhưng khi ngang qua hòn giả sơn ở hậu viện, bỗng nhiên một bàn tay kéo mạnh trong.
"Ưm…"
Ta bịt chặt mắt, mắt lập tức một mảng tối đen.
Ngay đó, một nụ hôn nóng bỏng, bá đạo chặn lấy môi .
Phó Chỉ Xuyên mạnh mẽ ép vách đá, siết chặt lấy cổ tay, điên cuồng mà nghiền nát bờ môi .
Ta hôn đến mức đầu óc choáng váng, chỉ khi suýt thở nổi, mới luyến tiếc buông .
Ta mím chặt bờ môi đỏ mọng, giận dữ trừng mắt với .
Phó Chỉ Xuyên khẽ cong môi, thấp giọng khàn khàn, giọng tràn đầy ám :
"Sao thế? Khi nãy thấy nàng đường vẻ thuận lợi, chẳng lẽ là đau chân?"
Nhắc đến chuyện , cơn tức trong lòng sôi trào.
Ta nắm chặt tay, cố kiềm chế lửa giận đang bùng lên:
"Ngươi còn dám hỏi? Nguyên một canh giờ! Ngươi còn sống nữa hả?"
Một canh giờ!
Tận hai tiếng đồng hồ!
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Đủ để một học trò học xong ba tiết học đấy!
Thấy giận đến mức , Phó Chỉ Xuyên khẽ, lộ vẻ bất đắc dĩ:
"Xin Oanh Oanh, là phu quân nhất thời quên mất… Hai xa cách hơn một năm, đúng nên để nàng thích ứng dần dần mới ."
Tuy là xin , nhưng chẳng chút thành ý nào trong giọng điệu của !
Rõ ràng là còn lặp chuyện đêm qua thêm một nữa!
Ta nghiến răng nghiến lợi, hất tay .
Phó Chỉ Xuyên quá mạnh, hai tay khóa chặt, giãy thế nào cũng thoát .
Ta trừng mắt đầy phẫn nộ:
"Ngươi cái gì ? Không sợ Tống Nhược Vi thấy ?"
Người đuổi theo đến tận đây, cũng chẳng hề cự tuyệt.
Có thể thấy trong một năm rưỡi qua, hai họ chắc chắn ít giao tình.
Tên nam nhân đáng ghét , hưởng thụ sự theo đuổi của Tống Nhược Vi, luyến tiếc , như xưa.
Hắn nghĩ thật !
Càng nghĩ càng thấy ấm ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nu-phu-phao-hoi-va-nam-chinh-thanh-doi-roi/21.html.]
Rõ ràng tránh xa nam nữ chính, ở Vân Châu Dương Châu trốn biệt tăm suốt ngần thời gian.
Chẳng lẽ nhất định theo vết xe đổ của nguyên chủ, Phó Chỉ Xuyên chán ghét, ghẻ lạnh, cuối cùng ép gả cho một lão già ?
Tránh cũng tránh nổi…
Chỉ nghĩ thôi thấy sợ đến run .
Ta mắt đỏ hoe, ủy khuất thôi.
Vậy mà Phó Chỉ Xuyên cứ như thể hiểu chuyện gì, nhíu mày đáp :
"Tống Nhược Vi thấy thì ? Chuyện đó liên quan gì đến nàng ?"
Ha…
Hắn còn dám giả vờ ?
Ta còn kịp phản bác, thì giọng của Tống Nhược Vi bỗng vang lên từ xa.
"Tiêu ca ca, đừng giận nữa mà! Lão phu nhân cũng chỉ lo lắng cho thôi… Nếu thực sự vui, để cùng ngoài dạo chơi nhé?"
Ta khẽ giật .
Gì cơ?
Ta còn đang mải kinh ngạc, thì Tống Nhược Vi tiếp tục:
"Nếu vẫn vui, để cùng kết hôn giả ! Sau khi thành , cũng , cùng cũng ."
Hít…
Tống Nhược Vi … chẳng lẽ để mắt đến Tiêu Nhược Cảnh ?
Ta dám tin, sang Phó Chỉ Xuyên.
Phó Chỉ Xuyên bất đắc dĩ giải thích:
"Một năm , Tống cô nương gặp biểu một , đó liền ngày ngày bám theo ."
Ồ…
Vậy là Tống Nhược Vi đến tìm Phó Chỉ Xuyên.
Nàng là đến tìm Tiêu Nhược Cảnh.
Vậy thì…
Ta cảm thấy khúc mắc trong lòng bỗng nhiên cởi bỏ.
Ta xuyên sách thành pháo hôi nữ phụ, còn Tống Nhược Vi xuyên thành nữ chính.
nữ chính theo cốt truyện, thích một thiếu niên tươi sáng như ánh mặt trời.
Nàng còn sợ, còn gì sợ nữa?