Nữ Phụ Trong Bình Luận - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-14 09:11:06
Giờ cũng gọi trôi chảy .
“Vậy em gọi là rể một tiếng , sẽ chấp em nữa.” Tống Trì lập tức nở nụ rạng rỡ, “Thậm chí còn tặng quà gặp mặt cho em.”
“Không cần . Chị cho em đủ nhiều . Em dễ dụ bởi mấy món lợi nhỏ !”
Nói khoác tay định rời .
Tống Trì lập tức nắm lấy cổ tay còn của :
“A Duẫn, chị với em với ?”
Được , đang ganh đua với một cô bé đấy ?
【Wa wa wa đánh đánh ! (bê ghế ăn dưa hóng drama)】
【Nhìn thế thì thể yêu đương nổi ha】
【Nếu là , chọn Giang Du – một em gái hiểu chuyện và chu đáo biết bao】
【Tôi thì vẫn chọn Tống Trì, chó con lông vàng là gu số một của 】
【Thôi, tuyên bố: vẫn ủng hộ chế độ một vợ một chồng!】
Tôi ôm trán.
Bình luận , đừng thêm loạn nữa.
Hai họ gặp là cãi , chuyện ngày một ngày hai nữa .
Cứ là thuận mắt.
Thế nên đành mỗi tay dắt một , đề nghị:
“Hay là tối nay càn quét phố đêm nhé?”
“Được thôi.”
“Cũng .”
Cuối cùng cũng dỗ yên cả hai.
16
đó một thời gian, Tống Trì biểu hiện khá kỳ lạ.
Anh dường như đang lén lút liên lạc với mấy ông bạn thân, như đang mưu tính chuyện gì đó to lớn.
Thường thì thầm thì to nhỏ, hễ thấy là ngưng bặt.
Y như làm nhiệm vụ bí mật trong bóng tối.
Tôi hỏi thì bảo: “Chuyện của đàn ông, tiện .”
Thế mà thời gian quanh quẩn bên tăng vọt.
Thậm chí còn bắt đầu… “phát tình”.
Đầu tiên là xăm hình nhỏ ở ngực , cố tình đến gần khoe, bảo là tạo cảm giác mới lạ cho quen.
Chưa bao lâu , đổi hẳn phong cách ăn mặc, đeo kính gọng vàng, cả toát khí chất “đàn ông trưởng thành” nồng nặc.
Lại còn phảng phất mùi gỗ trầm thoang thoảng.
Tôi bịt mũi bảo mùi nước hoa hợp.
Hôm đã thấy đổi mùi khác.
Có lần đem nước cho khi chơi bóng, bất ngờ thấy thay đồ trong phòng thay đồ.
Trên eo còn đeo dây xích lủng lẳng, phát tiếng leng keng.
Khiến đỏ mặt tía tai, tim đập loạn xạ.
Anh còn vội vàng mặc áo , lắp bắp bảo: “Sau sẽ chú ý giữ gìn đức hạnh đàn ông…”
Còn Giang Du thì càng kỳ lạ hơn.
Từ vụ chiếc vòng tay, dứt khoát bảo cô dọn đến nhà ở, để tạo điều kiện sống hơn.
Sau chuyến châu Âu về, phát hiện cô và Tống Trì thỉnh thoảng , vội vã .
Có khi Tống Trì khỏi, Giang Du liền lấy cớ ngoài.
Họ còn biến mất cùng .
Tôi cuối cùng cũng muộn màng nhận chẳng lẽ hai họ thích ?!
Chẳng lẽ số phận ba chúng bước mối tình tay ba ngược tâm thê thảm?
Không !
Nếu họ thực sự đến với , sẽ chọn rút lui.
Dù giữa và Tống Trì còn gì, ngay cả hôn cũng .
Thà cắt đứt sớm còn hơn tổn thương.
Không thể để lôi kéo , trêu chọc Giang Du .
Vì , khi rủ xem phim xong, thẳng thừng hỏi:
“Tống Trì, đang yêu ai đúng ?”
“?”
Đấy, đúng như nghĩ. Anh im luôn.
Tôi thở dài:
“Thật , thể sớm với em mà.”
“Tuy chúng quen đã lâu, nhưng rung động là chuyện khó đoán lắm.”
“Không thể dùng thời gian để đo tình cảm .”
“Nhân cơ hội , em cũng tiện gặp mấy hợp tác hôn nhân sắp xếp.”
Tốt nhất là kết thúc trong lặng lẽ, khi mọi thứ bắt đầu.
Nếu cưới khác, ba chúng cũng cần dây dưa cả đời nữa.
Ai ngờ Tống Trì bỗng nắm chặt tay :
“Người hợp tác hôn nhân nào?”
“Anh ngày nào cũng dính lấy em, em còn thời gian gặp ai khác ?”
“Là tên đó, Cố Thanh Thạc chứ gì?! Nhìn mặt là biết đồ giả vờ tri thức, em thích kiểu đó ?!”
“Em mới 20 tuổi, 25 ! Già thế còn sánh với ?!”
“Được , hết yêu đúng ? Anh hiểu mà, tình cảm mười tám năm bằng gặp em một lần! Anh biết, là do đủ mới mẻ, để về với bố , bảo ông làm chủ giúp!”
“Khoan đã!”
Cái gì ?! Sao giở giọng nạn nhân?
Tôi với Cố Thanh Thạc thì liên quan gì! Hai nhà chỉ đang hợp tác thôi, chỉ ký hợp đồng!
Hơn nữa, với thiên kim nhà họ Ôn – Ôn Giai Hòa mới là một đôi cơ mà!
Ai ngờ tiếp tục lảm nhảm:
“Từ khi em gặp một lần, đã thấy em thay đổi, mỗi lần mặc vest là em liếc mấy lần, còn ngập ngừng định gì đó với cái kính gọng vàng của – hóa là nhớ !”
“Rõ ràng là em đang lấy làm thế thân!”
“Dù ăn mặc , thậm chí đeo dây xích nọ, em cũng thèm động một cái!”
Tôi: “???”
Anh đang tự tưởng tượng gì ?!
“Chẳng qua là em thấy đổi gu quá kỳ quặc thôi chứ gì!”
“Hơn nữa bọn yêu , em lưu manh, thấy cởi đồ là nhào chắc?!”
Vừa dứt lời, đèn trong rạp phim vụt sáng.
Chưa kịp phản ứng thì đã thấy hàng chục ập đến – là em của Tống Trì và bạn bè chung.
Ai nấy cầm theo một bông hồng.
Màn hình lớn bỗng bật sáng, phát những tấm ảnh từ nhỏ đến lớn mà lén thu thập.
Cả rạp phim đã trang trí thành khung cảnh lãng mạn.
Giang Du đưa cho một chiếc hộp quà.
Tôi lúc đó mới chợt hiểu hôm nay là màn tỏ tình của với .
17
Tống Trì quỳ một gối, nhiều lời khiến cảm động.
Tôi đang rưng rưng thì liếc thấy Giang Du… lén nắm tay một tóc vàng hoe.
Tôi lập tức nhận lấy nhẫn từ tay Tống Trì, hôn lên má một cái,
Sau tiếng vỗ tay rào rào của mọi , tiến về phía Giang Du.
Về đến nhà.
Bốn chúng tròn mắt .
Tôi liền :
Tôi đã nghi , thời gian tại Tống Trì và Giang Du cứ bí bí mật mật.
Thì , một mặt là chuẩn màn tỏ tình,
mặt khác là Giang Du và bạn thân của Tống Trì – Chu Kỳ đã cặp kè.
Chu Kỳ tệ, nhưng suốt ngày đua xe, tóc tai lòe loẹt, mà nổi điên.
Giang Du len lén :
“Anh bad boy …”
“Em im ngay!”
Tôi chỉ Tống Trì: “Anh !”
【Tống Trì cảnh giác cao độ, sợ Giang Du làm kỳ đà cản mũi, bèn giới thiệu tất cả em xung quanh cho cô .】
【Ai ngờ Giang Du thấy Chu Kỳ là trúng tiếng sét ái tình.】
【Không một phía ! Là cả hai cùng trúng tiếng sét! Nữ sinh ngoan x trai hoang dã – đáng yêu quá mất!】
Tống Trì chu môi:
“Hai họ tự đến với đấy nhé, chỉ là chất xúc tác thôi, oan quá!”
【Tống Trì: trời ơi, xin hãy chứng minh trong sạch!】
【Ai phát minh Tống Trì , đáng yêu quá thể đáng!】
Chu Kỳ cũng nghiêm chỉnh, tay đặt lên đùi:
“Chị , em thật lòng yêu Giang Du!”
“Tụi em còn trẻ thế, biết gì là yêu với đương hả?”
“Với , lớn hơn , đừng gọi là chị!”
【Lục Duẫn bối rối quá hóa tức 】
【Haha chị Duẫn mới 20 mà, làm như bà mẹ lo toan mọi chuyện 】
Giang Du kéo tay :
“Lục Duẫn”
Tôi chỉ hai đứa:
“Hai yên đó, Giang Du theo tớ.”
Về phòng.
Tôi hỏi:
“Được bao lâu ?”
“Ba tháng.”
“!!!”
“Không cố ý giấu chị , em vẫn đang xem xét mà!”
Tôi hít sâu một :
“Phát triển tới ? Đã… ?”
Giang Du đỏ bừng mặt:
“Chưa! Làm gì nhanh !”
“Tay nắm, ôm, hôn thì ?”
Cô đáp, chỉ cúi đầu.
Đến nước cũng nỡ chia rẽ đôi trẻ, đành nhẹ nhàng dạy bảo:
“Em nhớ bảo vệ , nếu gì… thì cũng nhớ phòng ngừa.”
Cô ngẩng đầu:
“Còn sớm mà…”
Thấy dáng vẻ hổ, nắm tay cô :
“Chuyện bình thường, yêu lâu thì sớm muộn cũng sẽ xảy , đừng ngại.”
“Tuổi trẻ thì nên tận hưởng, chỉ là… Chu Kỳ từng yêu ai, nên lần đầu khi lắm.”
“Lục Duẫn!”
“Chị ngại thẳng . em nhớ tự chăm sóc bản thân. Chu Kỳ là bạn Tống Trì, tụi coi như lớn lên cùng , tuy tỏ vẻ, nhưng là .”
“ nếu dám bắt nạt em, em cứ với chị, chị sẽ đánh cho một trận!”
“Anh sẽ .” Giang Du nắm tay :
“Tụi em thật lòng bắt đầu, cũng hứa sẽ trách nhiệm. Nếu tình cảm nhạt , thì chia tay trong hòa bình.”
“Chị Duẫn …” cô ôm
“Cảm ơn chị đã dạy em nhiều như . Em thật sự biết ơn vì đã gặp chị.”
“Trong lòng em, chị mãi mãi là quan trọng nhất. Em sẽ làm chị thất vọng.”
Chu Kỳ cũng hứa với – nhất định để Giang Du chịu thiệt.
Lúc , Tống Trì đầy tủi thân:
“Rõ ràng hôm nay là ngày đầu tụi chính thức bên , còn nắm tay em mà đã mắng một trận .”
Chu Kỳ dẫn Giang Du ngắm đêm.
Tôi ngoắc Tống Trì :
“Lại đây, em hôn cái.”
Anh lập tức bật dậy như chó cưng nhảy vọt tới.
【Y chang cún con luôn, y như giống Golden Retriever!】
【Tống Trì tưởng là chịu thiệt, thật là hết cách , ai bảo yêu chị Duẫn đến điên cuồng】
【Mỗi lần định hôn thì phim cắt! Cho tụi xem nốt !】
【Giả vờ ngang giả vờ ho mạnh để “tình cờ” thấy nhé~】
【Hỡi lớn, cho cảnh “nóng” , trưởng thành mà…】
18
Sau khi nghiệp đại học, Giang Du chọn học tiếp cao học.
Tôi và Tống Trì thì tiếp quản công ty gia đình, làm việc hết .
Chu Kỳ mở một câu lạc bộ, rút khỏi tuyến đầu, trở thành huấn luyện viên.
Giang Du khi nghiệp tiến sĩ thì làm viện nghiên cứu.
Chu Kỳ trở thành “tảng đá vọng vợ”, ngày ngày chờ vợ trả lời tin nhắn, chẳng gặp mặt.
Cứ , thường xuyên quấy rầy Tống Trì.
Hôm đó, chúng đang chơi tiếp trò hôm chơi xong.
Điện thoại Tống Trì reo.
Tôi nắm tóc , ngẩng lên, môi còn dính chút nước, lấp lánh.
“Anh máy ?”
Anh dứt khoát tắt nguồn:
“Không. Cậu mỗi ngày đều lảm nhảm, y như ấm nước sôi, phát mệt.”
“Hiện tại, chuyện của tụi quan trọng hơn.”
Tống Trì quỳ giường, dùng khăn lụa trói tay .
Anh đeo vòng ngực, vòng eo, chỉ cần kéo là tiến gần hơn.
Hơi thở kề sát.
Tôi trêu chọc , nhưng cố tình cho.
Chỉ lên , từng ngón tay lần xuống.
“Muốn đã hơn ?”
Anh rên khẽ.
Tôi cúi xuống, thì thầm bên tai:
“Vậy thì… kêu cho em .”
…
Về nữa…
Chu Kỳ và Giang Du kết hôn, cô trở thành nữ giáo sư trẻ nhất đại học.
Hai một cô con gái, yêu chiều để cho hết.
Chu Kỳ thành “ông bố nội trợ”, chăm sóc mẹ con họ, vui vẻ cả ngày.
Ngày nào cũng đăng 800 cái story khoe vợ khoe con.
Nhìn chẳng còn bóng dáng trai hư lái mô-tô ngày .
Tống Trì cũng biến thành soái ca trưởng thành đeo kính,
Ra ngoài là tổng tài bá đạo, ở nhà là ông chồng ngoan ngọt ngào.
Kịch bản từng cố áp cho chúng những mô típ nhàm chán: nữ phụ độc ác, yêu đương tay ba, sinh ly tử biệt…
chúng đã dùng hành động thật sự, câu chuyện bằng chính tay .
Chúng thoát khỏi số mệnh đã định, và trồng lên những đóa hoa ai ngờ tới trong quỹ đạo sẵn .
Tôi chống cằm Tống Trì đang chăm chú mặc đạo cụ, nhướng mày:
“Lại đây, để em kiểm tra thân cho.”
【Cạch cửa, kiểm tra học lực!】
【Hai chơi quá , kiểm tra gì mà mờ ám trời】
【Hoàn truyện , tung hoa!】
【Không ai trở thành nhân vật đáng ghét – thật sự là kết thúc quá 】
【Chuyển truyện ngược máu chó thành chữa lành ngọt ngào, quá đỉnh】
【Yêu cầu cuối cùng: mỗi lần đến đoạn quan trọng, đừng cắt ngang tắt đèn nữa ?!】
【Tôi đồng tình!】
(Hết)