Núi Thì Xa, Đường Thì Rộng - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-09 04:47:41
Chương 1.
Năm mười tám tuổi, để chữa bệnh cho , Lục Thanh Ninh bán cho một đàn ông hơn cô mười tuổi.
Sau cô mới , là nắm quyền tập đoàn Thương thị, là nhân vật m.á.u mặt thương trường, thủ đoạn tàn nhẫn khiến ai nấy đều kính sợ. Vậy mà đối với cô, dịu dàng đến mức khiến ngỡ ngàng.
Anh chiều chuộng cô, chiều đến mức khiến cô nảy sinh ảo giác rằng yêu.
Chỉ vì cô buột miệng thích bánh ngọt của tiệm ở phía nam thành phố, ngày hôm , liền mua cả tiệm bánh đó, chỉ để bánh cho riêng cô.
Nửa đêm cô sốt cao, gác cả cuộc họp quốc tế, bay xuyên đêm về bên cô, khăn lạnh liên tục cho cô.
Sinh nhật hai mươi tuổi của cô, dẫn cô ngắm cực quang, giữa bầu trời rực rỡ ánh sáng, hôn nhẹ đầu ngón tay cô thì thầm:
“Bảo bối, từ nay về , năm nào cũng sẽ cùng em đón sinh nhật.”
Và cô tin điều đó.
Cho đến khi một phụ nữ lạ hẹn gặp cô.
“Xin tự giới thiệu, là Diệp Thi, bạn gái cũ của Thương Úc. Bảy năm cầu hôn , nhưng chọn sự nghiệp và du học. Dù mấy năm nay liên lạc, nhưng chỉ cần trở về, sẽ .”
Nói , cô đẩy một tấm chi phiếu đến mặt Lục Thanh Ninh:
“ định với . đó, cần dọn dẹp những phụ nữ đang ở cạnh . 5000 vạn, đủ cho một con chim hoàng yến như cô . Cầm tiền và rời khỏi .”
Lục Thanh Ninh nghẹn lời. Cô bao giờ đến chuyện tình cảm trong quá khứ của Thương Úc.
Cô còn nhỏ, từ khi yêu chỉ yêu mỗi , mà từng yêu khác.
Nghĩ đến bao chuyện qua, cô lấy hết can đảm :
“Đã bao nhiêu năm trôi qua , lẽ quên cô từ lâu …”
Diệp Thi mỉm : “Chắc cô , năm xưa yêu nhiều đến mức nào .”
Cô rút điện thoại : “Thế nhé, chúng cá cược .”
“ sẽ nhắn tin cho , rằng xe hỏng giữa đường, nhờ đến đón.”
“Còn cô, cô hãy nhắn rằng cô gặp tai nạn.”
“Xem trả lời ai .”
Diệp Thi ngẩng đầu cô, đầy tự tin: “Nếu trả lời , cô cầm tiền và .”
“Nếu trả lời cô , sẽ rút lui.”
Trong lòng Lục Thanh Ninh dâng trào bao cảm xúc: lo lắng, bất an, do dự… cuối cùng chỉ còn quyết tuyệt đường lui.
“Được.”
Hai tin nhắn gửi cùng lúc, từng giây từng phút đó trở nên dài đằng đẵng.
Lục Thanh Ninh dán mắt màn hình, trong đầu tua những ký ức về cô và Thương Úc.
Ánh mắt đầy lo lắng của khi xoa bụng cho cô lúc cô đến kỳ kinh nguyệt, nụ hôn dịu dàng dành cho cô giữa trời tuyết trắng, những đêm giao thừa ôm cô sát bên khung cửa sổ lớn…
Từng hình ảnh hiện lên sống động, kéo suy nghĩ cô trôi xa.
Cho đến khi tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, cô giật hồn, chỉ thấy Diệp Thi nở nụ đắc thắng, nhấc máy và bật loa ngoài.
“Địa chỉ.”
Giọng lạnh nhạt của Thương Úc vang lên qua loa, gần như đ.â.m xuyên màng nhĩ Lục Thanh Ninh.
Cô cắn chặt môi, các đốt ngón tay trắng bệch, thở như ngừng .
Thấy phản ứng của cô, Diệp Thi càng thêm đắc ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nui-thi-xa-duong-thi-rong/1.html.]
“Em phiền ? Anh việc gì quan trọng khác ?”
Đầu dây bên im lặng vài giây, giọng Thương Úc vẫn dửng dưng:
“Không, gửi địa chỉ .”
Ý mặt Diệp Thi càng rạng rỡ. Cô cúp máy, từ tốn gửi địa chỉ .
Còn chiếc điện thoại của Lục Thanh Ninh vẫn im lìm một chút động tĩnh.
Trong đầu cô trống rỗng, sắc mặt dần trở nên trắng bệch.
Ánh sáng trong mắt cô chậm rãi lụi tắt, từ cổ họng bật tiếng khàn khàn rời rạc:
“Anh … từng yêu cô nhiều như ?”
Diệp Thi : “Phải. Có cần kể cho cô yêu thế nào ?”
Cô chậm rãi liệt kê:
“Anh từng đưa ngắm cực quang, mỗi năm sẽ bên đón sinh nhật.”
“Chỉ vì thích, mua cả tiệm bánh ngọt.”
“Anh vốn ghét mèo, nhưng vì nhặt một con mèo hoang, mặc kệ để nó ngủ trong phòng ngủ chính…”
Toàn Lục Thanh Ninh lạnh buốt.
Thì , những điều cho cô, chẳng qua là qua cô… để hoài niệm về cũ.
“Cược thì chịu, cô nên rời .” Diệp Thi nữa đẩy tấm chi phiếu tới mặt cô.
“…Phải, thua .”
Chỉ một câu ngắn ngủi, rút cạn bộ sức lực của Lục Thanh Ninh.
Cô đưa bàn tay móng tay cào đến rớm m.á.u đón lấy tấm chi phiếu, tuyệt vọng nhắm mắt , giọng khô khốc, tràn ngập tê dại:
“Như cô mong … sẽ biến mất khỏi thế giới của mãi mãi.”
Hạt Dẻ Rang Đường
Đã đạt điều , Diệp Thi cũng nán thêm, xoay rời đôi giày cao gót lộc cộc.
Thế giới trở về vẻ tĩnh lặng c.h.ế.t chóc. Lục Thanh Ninh cắn đến bật m.á.u môi mới nuốt xuống cảm xúc cuộn trào trong ngực, lê thể mệt mỏi rời khỏi quán cà phê.
Bên ngoài trời đang mưa như trút nước. Cô bước màn mưa, như thể hề cảm nhận chút lạnh lẽo nào.
Cô cũng chẳng để ý thấy, khi Diệp Thi lái xe ngang qua, cố tình tăng tốc khiến nước mưa b.ắ.n tung tóe, tạt cả lên cô.
Cửa kính xe hạ xuống, Diệp Thi nở nụ rạng rỡ:
“Xin nhé, chỉ nghĩ… đây mới là dáng vẻ mà một con gà ướt nên thôi.”
Nói xong, cô tươi, lái xe phóng chút lưu luyến.
Mưa vẫn rơi, Lục Thanh Ninh ướt sũng, lảo đảo về biệt thự trong bộ dạng thê thảm.
Lúc , điện thoại reo lên. Là giáo viên trong trường gọi tới.
“Bạn học Lục, em suy nghĩ kỹ về suất du học ? Thật sự định nhường ?”
Nghe thấy tiếng thở dài từ đầu dây bên , ý thức rối loạn của Lục Thanh Ninh dần dần tỉnh táo .
Cô lắc đầu, trận mưa bên ngoài cửa sổ, nhẹ giọng :
“Không nhường nữa.”
“Em sẽ tự .”