Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Oan Gia Ngõ Hẹp - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:01:29

Ngoại truyện nhỏ góc của Hoàng đế

Hi Ninh năm thứ hai mươi, mùng một tháng mười, đêm khuya, tiếng trống canh hai điểm. Cả cung điện chìm trong yên tĩnh, chỉ Ngự Thư Phòng đèn đóm sáng trưng.

Trong phòng, là Hoàng đế và Phụ Quốc Công Phương Khải Sơn.

“Hoàng thượng, xin thứ cho lão thần thẳng thắn, Ngũ hoàng tử tuy tài đức xuất chúng, nhưng Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử cũng hề kém cạnh, hơn nữa Ngũ hoàng tử luận đích đích, luận trưởng trưởng, vì cứ …”

“Phương khanh , trong triều đình và dân chúng, cũng chỉ khanh dám câu . khanh chỉ một mà hai.”

“Tiêu Càn ham học hỏi, tuy tính cách cô độc, nhưng xét cho cùng là một đứa trẻ lương thiện. Đáng tiếc thể yếu ớt, Trẫm thể lúc nào cũng chăm sóc . Hoàng hậu qua đời , trẫm sợ, trẫm sợ lập ngược hại .”

“Mục Nhi tính cách hào sảng, thuần hậu, tiếc là trọng võ khinh văn. Nếu lập , trẫm sợ đất nước sẽ theo con đường hiếu chiến, gây chiến liên miên.”

“Còn về Lăng Nhi, cái gì cũng mạnh mẽ, cái gì cũng xuất sắc, nhưng trẫm luôn cảm thấy đứa trẻ vẫn giống mẫu , trong tính cách luôn âm hiểm.”

“Duy chỉ Tiêu Kỳ, văn võ song , lương thiện trọng nghĩa, thấu hiểu sự đời mà vướng bận bởi sự đời.”

“Quan trọng hơn, Dĩnh phi độc hại Hoàng hậu và hai đứa con của Trẫm như , bản cũng vì thế mà mất mạng. Trẫm lo lắng dù lập Tiêu Càn Tiêu Lăng, đứa còn đều khó bảo . Tuy Nghi phi tính cách cao ngạo, lạnh lùng, nhưng thèm tham gia tranh đấu chốn hậu cung, quan hệ với các phi tần khác xa gần. Chỉ lập Tiêu Kỳ, mấy đứa con trai của Trẫm mới thể bình an.”

“Hoàng thượng suy tính sâu sa, lão thần bái phục.” Sau một tràng lời , Phương Khải Sơn chỉ sâu sắc dập đầu xuống.

Phiên ngoại: Góc của Tiêu Kỳ

Ta là Thái tử, tự đại diện cho chính .

Ta vẫn luôn nghĩ Cố Hữu Ngâm là một kỳ nữ dám yêu dám hận, cho đến khi xảy chuyện liên hôn mới giật nhận , nàng chỉ là một con hổ giấy, bên ngoài mạnh mẽ, bên trong yếu đuối.

Nàng đồng ý quá nhanh, dứt khoát gọn gàng đến mức trăm mối thể giải, nếu quá hiểu nàng, nghi ngờ nàng thích .

Sau cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì đang xảy . Đều tại các vợ quá giỏi khuyên nhủ, đều tại hoàng mệnh thể chống - vẫn là tại , tại ngày nào cũng đặt biệt danh cho nàng, hiếm khi khác khen nàng liền chịu nổi. 

Các nhớ kỹ, đừng nên trêu chọc cô nương cá tính, thật đó, trừ phi thật sự thích, nếu hiếm khi nàng khác khen một câu là sẽ trụ nổi, vòng vòng cuối cùng vẫn thành thê tử của thôi.

Nói thì cái tuổi ngây thơ đó, cũng từng thích cô nương ồn ào đó. Còn về tại thích nữa, chuyện thể trách , thật sự là những chuyện rắc rối nàng gây quá đáng.

Giữa bộn bề và những ghen tị, chúng đều trưởng thành. Vào buổi đèn lồng năm Hi Ninh thứ hai mươi lăm, gặp Tề Vận. Nàng đôi mắt phượng giống như mẫu phi, ngay cả tính cách cao ngạo cũng y hệt mẫu phi. Nàng lạnh nhạt với khác, nhưng dịu dàng với . Sự đối xử khác biệt khiến vui mừng. Khác hẳn Tiểu Ngâm, nàng hoạt bát, hướng ngoại, nụ ấm áp rạng rỡ trao cho mỗi xung quanh. Ta hậm hực nghĩ, cũng chỉ là một trong những đối tượng nàng đối xử như .

Tuy nhiên, thế sự vô thường luôn khiến bất lực. Một câu công cao cái chủ của phụ hoàng khiến và Tề Vận còn khả năng nào nữa, nhưng cùng Hữu Ngâm vòng một vòng lớn trở .

Sau hôn lễ, bận rộn chính sự của , nàng ăn buôn bán. Khi tụ họp thì cãi vã, buôn chuyện, chuyện phiếm, cuộc sống cũng khá sôi động. Ta bắt đầu động lòng với nàng từ khi nào? Là khi thấy nàng rụt rè lúc cung? Hay là dáng vẻ đắc ý mãn nguyện khi chơi Ma Sói? Hay là khi nàng ôm sổ sách nghiêm túc kiểm tra? Mối tình cảm khó tả thành lời, đến khi nhận đây chính là tình yêu, khác với cái thích ngây thơ thời thơ ấu, thì tình khắc sâu.

Tháng mười hai, vụ án của Ngụy Quốc Công lật khi ông tự sát. Ta ngày ngày đầu tắt mặt tối, hôm đó đến vùng ngoại ô kinh thành thăm một nhân chứng quan trọng, ngờ đường về ám sát. 

May mà thị vệ liều bảo vệ, nếu thật sự khó lường sống chết. 

Trải qua chuyện vô cùng kinh hãi, bọn chúng gan tay với , một Thái tử ở kinh thành, một ngày sẽ chĩa mũi dùi Hữu Ngâm? Ta dám nghĩ sâu hơn nữa.

Hãy để nàng , tự nhủ. Nàng ở bên , sống một cuộc sống giàu sang nhưng đầy rẫy nguy hiểm, chi bằng để nàng , theo đuổi giang hồ của nàng. Nàng thể những việc kinh doanh nàng thích, ngắm núi sông nàng , và còn sẽ một công tử trai cao ráo, yêu thương nàng, trân trọng nàng như châu báu. 

Còn sự khó khăn và nỡ của , nàng vĩnh viễn cần .

Suy tính , âm thầm liên lạc với một thuật sĩ giang hồ nổi tiếng, và thật sự tìm một loại thuốc giả chết.

Giây phút chia ly sắp đến, và nàng cùng dạo một phiên chợ đèn. Xung quanh đến tấp nập, nhưng trong mắt chỉ bóng dáng kiều diễm , chỉ thêm một , thêm nữa. Bao nhiêu lưu luyến nỡ đều đọng thành một câu chiếc đèn sông: Nguyện Tiểu Ngâm một đời bình an vô ưu, núi cao sông rộng, giang hồ tự tại.

Không là do ma xui quỷ khiến thế nào, âm thầm đưa cho Đai Bát một ánh mắt, bảo xuống hạ lưu tìm chiếc đèn mà Hữu Ngâm thả.

Những chữ đèn sông, lập tức đ.â.m thẳng mắt , đó rõ ràng : Nguyện Tiểu Mục một đời bình an lương thiện, thấu hiểu nỗi khổ của dân, yêu thương bách tính.

Thật , thật , hóa tình căn sâu nặng mà , chỉ một .

Hữu Ngâm , thật sự nỡ để .

Ngoại truyện: Những chuyện vặt vãnh trong hoàng gia

Chu Tuyên Đế cả đời chỉ cưới duy nhất Hiếu Hiền Hoàng hậu, ân ái nhiều năm, lập hậu cung. Đế hậu sinh sáu con trai, túc trí đa mưu, văn tài lạc, cũng chiến công hiển hách. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/oan-gia-ngo-hep-takg/ngoai-truyen.html.]

Trưởng tử Tiêu Nguyên Đình, trong các con trai tài đức quá nổi bật. Tuy nhiên, những con trai khác, khả năng thế nhưng ý thế. 

Sùng Minh năm thứ ba mươi mốt, Chu Tuyên Đế Tiêu Kỳ nhường ngôi cho trưởng tử Tiêu Nguyên Đình. 

Cùng năm, ngày mùng bốn tháng mười, Tiêu Nguyên Đình lên ngôi, đặt quốc hiệu là Kỳ Niên. 

Năm con trai còn , đều trở thành lương thần phò tá quốc gia, hòa thuận, tiếp nối trị vì Sùng Minh, cùng tạo nên thịnh thế Kỳ Niên.

Đương nhiên , thịnh thế cũng mặt , đều hiểu mà, hoàng gia mà, luôn những chuyện thể kể .

“Cha, , hai ơn , đừng bày trò vi hành nữa. Cứ đàng hoàng để chính quyền địa phương tiếp đón là .” Hoàng đế Tiêu Nguyên Đình, ngoài thì vẻ oai phong, giờ phút vẻ mặt than vãn, ngừng than thở với Thái Thượng Hoàng và Thái hậu.

“Sao thế, tiếc của quốc khố chứ gì, ngay mà.”

“Lần vụ ám sát đó, con một phen hết hồn. Lập tức điều chỉnh mức độ an ninh của cha từ cấp hai lên cấp một, như chi phí an ninh cũng hề thấp , đối với quốc khố cũng là một gánh nặng”.

Thiên Thanh

“Cái gì chứ, và nương con vốn dĩ cấp độ an ninh chỉ cấp hai thôi ?!”

“Cha, tỉnh táo . Thái Thượng Hoàng thôi mà, nắm thực quyền, nhiều dòm ngó . Lần vụ ám sát đó, thị vệ xử lý cũng khá gọn gàng, chứng tỏ cấp hai là đủ dùng . Đây chẳng qua là do con lo lắng, nên mới bảo nâng cấp thôi.”

Cố Hữu Ngâm con trai với vẻ mặt đồng cảm, vẻ mặt nàng như rõ: Con xong .

“Nói , nương nhiều tiền như , nương bỏ ?” Tiêu Nguyên Đình với vẻ mặt hiển nhiên tiếp tục tự tìm đường chết.

“Tiêu A Đại, con ơn . Tiền ăn chơi của chúng đều do nương con bỏ , gây thêm gánh nặng cần thiết cho quốc khố. tiền an ninh , thuộc về phạm vi chi tiêu tài chính hợp lý.”

“Tiêu Nguyên Đình, cái thằng nhóc ranh , con xem nào, cha đây vì Đại Chu mà lao tâm khổ tứ nửa đời , dựa cái gì mà về già dựa vợ. Dựa con trai thơm ?!!! Dựa cái gì?! Hả!”

“Khoan , khoan , Tiêu Kỳ, thấy chuyện đúng.”

“Sao mà đúng?”

“Chi phí an ninh trong những năm bình thường đương nhiên thể coi là khoản chi lớn , Tiêu Nguyên Đình.” Cố Hữu Ngâm đập bàn một cái, “Con thành thật khai báo , quốc khố trống rỗng ?”

“Trống…trống rỗng thì đến nỗi, điều là năm ngoái, thu chi gần như hòa vốn thôi.”

“Cái thằng nhóc ranh , xem đánh c.h.ế.t con .” Tiêu Kỳ hiển nhiên tức giận: “Ta giao cho con là một quốc khố đầy đủ đúng ? Mới mấy năm thôi? Nhanh chóng con phá sạch .”

“Cha, cha, đừng kích động. Đó chỉ là thu chi của riêng năm ngoái thôi, tính những năm .”

“Ôi, cha, nhẹ tay chút. Cái con thể giải thích mà. Năm ngoái là vì thực hiện cải cách thuế chế, cắt giảm thuế nông nghiệp, thực hiện phát triển phối hợp nông thương.”

“Con bớt nhảm ! Cha con lúc tại vị cũng gì bóc lột nông dân, quốc khố vẫn sung túc, dân chúng vẫn an cư lạc nghiệp, tự khắc quốc thái dân an. Những điều dạy con từ nhỏ, con quên ?!”

“Cha, cha, con ý đó. Con năm ngoái là năm đầu tiên cải cách, luôn một giai đoạn chuyển tiếp mà… giai đoạn chuyển tiếp.”

Sắc mặt Tiêu Kỳ dịu đôi chút, nhưng Cố Hữu Ngâm vẫn ngừng oán trách: “Tiêu Kỳ, sớm mà, vẫn là Tiểu Lục Nguyên Lãng hơn.”

“Nương đúng, nhưng nương ơi, phương án cải cách thuế nông nghiệp đều là Tiểu Lục đề xuất đó.”

“Thật ? Tiểu Lục đúng là tiền đồ.”

“Cha, cha ơi, xem nương thế .” Nguyên Đình nhanh chóng đổi phe, vẻ mặt ấm ức cầu an ủi.

“Hữu Ngâm, cũng thể như . Hoàng đế tự chọn, dù cũng kiên trì đến cùng.” Hắn Nguyên Đình: “Tuy nó tài năng bình thường, nhưng nó hiểu tiếp thu ý kiến, trọng dụng hiền tài. Đương nhiên quan trọng nhất là, nó trai, sức mê hoặc, thể huy động đông đảo dân chúng, thích hợp bộ mặt của đế quốc.”

Nguyên Đình đoạn đầu còn khá vui vẻ, đến đoạn thì tai đỏ bừng: “Cha, … cũng đúng. Đây quả thật là một ưu điểm lớn của con.”

“Tiêu Kỳ, đừng để dắt múi.” Cố Hữu Ngâm Nguyên Đình: “Con trai, phái gọi Hộ Bộ Thượng Thư đến đây. Thái Thượng Hoàng và Thái hậu kiểm tra sổ sách.”

“Không phiền, phiền chút nào.” Nguyên Đình lau mồ hôi: “Con sẽ phái gọi ngay. Chỉ là, việc sắp xếp sổ sách cần thời gian.”

“Không , vội, cứ sắp xếp cẩn thận.” Tiêu Kỳ vẻ mặt hiểu rõ gật đầu: “Nhắc nhở tình con nhé, đừng giở trò gian lận sổ sách âm dương để lừa . Cái bảng báo cáo tài sản, nợ trả, và lưu chuyển tiền tệ đều do nương con biên soạn đó, con mà, những tiểu xảo nương con đều hết.”

“Không đến nỗi, đến nỗi .” Nguyên Đình lau mồ hôi: “Cha nghĩ nhiều .”

Hắn thầm than thở trong lòng: Ôi, con hoàng đế nữa, con lên Zhihu, con trả lời câu hỏi đó, chính là cái câu hỏi một tài năng là trải nghiệm thế nào.

Đau khổ nhưng hạnh phúc, thúc đẩy và hạnh phúc, ừm, chính là như .

Loading...