Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ôm Bụng Bầu Bỏ Trốn, Bị Quốc Công Đuổi Theo - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:44:00

Vấn đề , Tiêu Diệp dường như từng nghĩ tới. Hắn luôn luôn nghĩ đến việc thế nào để vượt qua phụ , ngay cả vị di nương cũng là do tổ mẫu chủ nạp , chỉ Chúc Minh Nguyệt là chủ động .

"Không , chờ tổ mẫu an bài ."

Đáp án ngoài dự liệu của Chúc Minh Nguyệt, nhưng thể kìm nén một chút khó chịu.

Nàng hiểu rõ sự khó chịu trong lòng đến từ . Trong thời gian ở chung, Tiêu Diệp đối xử với nàng, khiến nàng trong lúc vô hình nảy sinh một chút hy vọng xa vời.

"Vậy di nương nếu thật sự sinh tử tôn, giao cho Thế tử phu nhân tương lai ?"

Chúc Minh Nguyệt cúi đầu, mắt Tiêu Diệp nữa, buồn bực cất giọng hỏi điều bản nhất. Nàng từ trong miệng Tiêu Diệp một đáp án khác với lão phu nhân.

"Tổ mẫu với ngươi?" Tiêu Diệp nhướng mày, thấy dáng vẻ của Chúc Minh Nguyệt cũng chút hiểu . Nàng sẽ vô duyên vô cớ hỏi những điều , "Mọi thứ đều còn sớm, nghĩ nhiều như gì."

"Di nương ." Chúc Minh Nguyệt miễn cưỡng , "Chỉ là đột nhiên nghĩ đến, mong Thế tử đừng trách."

Nàng khôi phục dáng vẻ ban nãy, nhưng tương tự. Tiêu Diệp nàng, giật giật môi, cuối cùng chỉ một câu, "Trở về nghỉ ngơi ."

"Vâng." Lần Chúc Minh Nguyệt do dự, dứt khoát dậy, "Ngày mai di nương về phủ thăm Thương Tinh và di nương."

"Được, bảo chuẩn xe ngựa, sớm về." Tiêu Diệp nhớ tới chuyện , cố ý dặn dò thêm hai câu.

Chúc Minh Nguyệt gật gật đầu, xách theo giỏ đồ ăn khỏi từ đường, thứ hai đóng cửa , tránh cho gió đêm xâm nhập cơ thể Tiêu Diệp.

Sáng sớm, Chúc Minh Nguyệt trở về Chúc phủ. Giang Linh Ngọc và Ngụy Linh Tú đến từ đường thăm Tiêu Diệp, Ngụy Linh Tú còn gọi mang theo kiệu.

Kỳ thật, Tiêu Diệp hẳn là nghiêm khắc qùy suốt cả đêm theo nghĩa đen. Hắn cũng kẻ ngốc, thật sự qùy một đêm, chỉ sợ sẽ triệt để tàn phế. Nửa đêm, vẫn ngủ một giấc ngắn, chỉ là sáng sớm thức dậy vẫn cảm thấy vô cùng khó khăn, cơ hồ chút vững, nhờ Xuân Hoa dìu đỡ, tại chỗ một hồi lâu mới tỉnh táo .

Vừa mới tỉnh , Ngụy Linh Tú cũng cho khiêng kiệu đến, "Thế tử chịu khổ , lên kiệu , chỗ cách Vô Mưu Viện còn một đoạn đường nữa."

Tiêu Diệp vốn mạnh mẽ, Ngụy Linh Tú còn mang theo mấy hạ nhân tới, đem dáng vẻ chật vật của thu hết mắt. Hắn trầm mặt, phản ứng Ngụy Linh Tú, trực tiếp ngoài.

Ngụy Linh Tú mất mặt ngay mặt nhiều như , cũng phẫn hận dậm chân, nhưng vẫn từ bỏ ý định đuổi theo. Lúc Giang Linh Ngọc đột nhiên xuất hiện.

Gương mặt yếu đuối trang điểm, chút tỉnh táo, đôi mắt đong đầy nỗi bất an. Ánh mắt nàng đảo qua bộ quần áo sạch sẽ Tiêu Diệp, đó mới rơi xuống mặt , "Nghĩ đến y phục là do Chúc đưa, nàng đối với Thế tử thật đúng là tình thâm nghĩa trọng."

Giang Linh Ngọc cúi đầu, "Di nương thật sự hổ thẹn, vẫn là sợ Quốc công gia trách phạt, nên bây giờ mới dám đến xem, mong Thế tử đừng trách."

Những lời thành ý, biểu lộ nỗi nhớ nhung Thế tử, Tiêu Diệp quả nhiên sắc mặt hơn nhiều, giống hôm qua tràn ngập lệ khí, thản nhiên : "Không ."

Cảm nhận thái độ hòa hoãn của Tiêu Diệp, Giang Linh Ngọc lúc mới can đảm tiến lên một bước, quan sát đến sắc mặt Tiêu Diệp thế Xuân Hoa, "Để di nương dìu ."

"Ừ." Tiêu Diệp phản bác, Xuân Hoa đành tránh , Tiêu Diệp để Giang Linh Ngọc dìu về Vô Mưu Viện.

Ngụy Linh Tú một màn tức giận đến chết, chỉ thể mang theo mấy gia đinh trở về.

Đến Vô Mưu Viện, tiểu thị nữ đưa tới thuốc, là Vân Hà đưa tới. Nàng thích tham gia náo nhiệt, nhưng nàng gì cũng là di nương của Tiêu Diệp, một chút biểu thị cũng thì thể nào nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/om-bung-bau-bo-tron-bi-quoc-cong-duoi-theo/chuong-35.html.]

Phủ y xem đầu gối cho Tiêu Diệp, nữa bôi thuốc cho . Giang Linh Ngọc ở bên cạnh hỗ trợ, bận rộn .

Lúc , Chúc Minh Nguyệt bước Chúc phủ, hạ nhân đối với nàng cũng cung kính hơn nhiều. Có lẽ là đều Chúc Minh Nguyệt hiện giờ đang Thế tử sủng ái. nàng chỉ cảm thấy buồn , bao nhiêu năm trôi qua, ngay cả hạ nhân cũng bằng, chỉ vì gả cho một nam nhân mà thể khiến tất cả cam tâm tình nguyện, quy củ gọi nàng một tiếng Nhị cô nương.

Lúc , Khinh La chậm rãi tới, thần sắc lo lắng, "May mắn Nhị cô nương trở , mau đến thiên viện xem một chút ."

Khinh La là một thị nữ tạp vụ trong phủ, bình thường trầm mặc ít , cũng coi như thiện tâm, thỉnh thoảng sẽ vụng trộm giúp đỡ mấy ở thiên viện bọn họ. Chúc Minh Nguyệt biểu lộ của nàng liền gây sự.

"Ngươi lui xuống , tránh liên lụy đến ngươi, tự ."

Nói xong câu đó, Chúc Minh Nguyệt liền xách váy chạy một mạch đến thiên viện. Nàng hôm nay mang Thư Mặc trở về, chính là sợ xảy sự cố như .

Còn cửa sân tiếng Chúc Thanh Uyển giận mắng, "Tỷ tỷ của ngươi bây giờ đang ở phủ Quốc công ăn ngon uống say, còn thể lo lắng cho ngươi ? Ta ngươi chạy đến gặp Thế tử, chỉ sợ chỉ vì cứu Chúc Minh Nguyệt a?"

Chúc Liên Tinh kêu , "Ta gặp phụ , hôm nay ngươi đối xử với như , sợ báo ứng ?"

"Ngươi phá hỏng chuyện của phụ , thật sự cho rằng sẽ còn ngăn cản ?" Chúc Thanh Uyển lạnh.

Chúc Minh Nguyệt thanh âm quen thuộc, hôm qua mới qua, tiếng roi quất da thịt.

Nàng vội vã rẽ trong viện, tiến lên đoạt lấy roi trong tay Chúc Thanh Uyển, chắn Chúc Liên Tinh, lạnh lùng nàng.

"Coi như phụ mặc kệ, tùy ý g.i.ế.c cũng vương pháp để ý tới."

Chúc Thanh Uyển ngờ Chúc Minh Nguyệt đột nhiên lao , hơn nữa bây giờ còn dám đối nghịch với nàng. Nàng từ khi đuổi về phủ, ngày ngày ăn ngon ngủ yên, bây giờ thấy cừu nhân ngay mắt, hận thể nhào tới xé xác nàng, nhưng thấy Thư Mặc lưng Chúc Minh Nguyệt, rốt cuộc dám.

Chúc Minh Nguyệt đỡ Chúc Liên Tinh dậy. Cũng may nàng tới kịp thời, thương tích Thương Tinh tính là nặng.

"Ngươi gian kế đạt , cao hứng chứ? Cái di nương cũng để cho ngươi ." Chúc Thanh Uyển đôi mắt đỏ ngầu như ứa máu, chớp mắt trừng Chúc Minh Nguyệt.

"Nói đến còn cảm tạ A tỷ, nếu A tỷ trăm phương ngàn kế, Thế tử thật đúng là nhất định sẽ nạp di nương." Coi như phát hiện, lẽ chơi chán cũng cứ thế mà thôi. Chúc Minh Nguyệt cũng dám tự dát vàng lên mặt .

Chúc Thanh Uyển một câu của nàng cho tức đến mức cơ hồ thổ huyết. Nàng vất vả kinh doanh, kết quả là vì Chúc Minh Nguyệt áo cưới, "Ngươi im miệng! Đồ tiện nhân."

Nàng xưa nay thể nhẫn nhịn, Chúc Minh Nguyệt một câu khiến lý trí còn, xông lên cùng Chúc Minh Nguyệt giằng co. Thư Mặc vội vàng đến che chở chủ tử nhà .

"Ta khuyên ngươi tỉnh táo một chút, nàng chính là di nương của Thế tử phủ Quốc công."

Chúc Liên Tinh đẩy sang một bên, Chúc Thanh Uyển đỏ mắt, càng lời khuyên can của Thư Mặc, một tát mặt nàng .

"Ngươi là một kẻ hầu, tư cách gì xen ? Thế tử di nương thì ? Ta dạy dỗ nhà , phủ Quốc công cũng quản ?"

Chúc Minh Nguyệt giờ từng động thủ với ai, chỉ thể ngăn cản Chúc Thanh Uyển hành động như đàn bà đanh đá, cùng Thư Mặc che chở cho , lui về phía . Cũng may bên cạnh Chúc Thanh Uyển còn một tỉnh táo, kịp thời giữ nàng .

Chúc Liên Tinh từ đất bò dậy, đôi mắt đỏ ngầu đánh giá Chúc Minh Nguyệt, thấy nàng ngoại trừ quần áo xốc xếch thì thương, mới yên tâm.

"A tỷ, đừng cãi với nàng , nàng bây giờ phát điên . Di nương cũng nàng giam , mau cứu di nương."

Loading...