Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ôm Bụng Bầu Bỏ Trốn, Bị Quốc Công Đuổi Theo - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:43:24

Cơn dục vọng quen thuộc ập đến, gào thét trong lòng.

Chiếm hữu nàng.

Tiêu Diệp đảo khách thành chủ, xoay một cách nhẹ nhàng linh hoạt, chặn Chúc Minh Nguyệt, cúi đầu hôn lên đôi môi nàng.

Động tĩnh rốt cuộc đánh thức Chúc Minh Nguyệt, ép thừa nhận sự tùy ý công thành đoạt đất của Tiêu Diệp, đôi tay khẩn trương nắm lấy vạt áo vai Tiêu Diệp.

phát giác đối phương phản ứng, Tiêu Diệp mới lưu luyến rời buông , khẽ : "Chịu tỉnh ?"

"Thế tử thứ tội, chút mệt mỏi, cố ý lạnh nhạt." Chúc Minh Nguyệt chỉ thể kiên trì trả lời .

Bàn tay Tiêu Diệp d.a.o động, nhẹ nhàng : "Lãnh đạm thể tha thứ cho ngươi, lãnh đạm lát nữa thì thể tha cho ngươi."

Lời khiến mặt Chúc Minh Nguyệt đều nóng bừng lên, nàng hiểu quá rõ " thể tha cho ngươi" của Tiêu Diệp là ý gì, hổ hồi lâu nên lời.

Mặc dù mới hai , Tiêu Diệp sớm thăm dò rõ ràng tính nết của nàng giường.

Nói nhảm nhiều bằng nhiều.

Hắn giữ chặt hai tay Chúc Minh Nguyệt, sức, thấy tiếng Chúc Minh Nguyệt hít một lạnh.

Tiêu Diệp chợt nhớ tới, nữ nhân tay còn đang thương, liền buông lỏng tay nàng, hai tay chống cạnh đầu nàng, luôn chú ý né tránh vết thương tay.

Cuối cùng cũng thỏa mãn, Tiêu Diệp giả vờ , gì bất ngờ, nữ nhân cẩn thận từng li từng tí dò xét xem ngủ , liền vụng trộm trượt xuống giường rời .

Một lát , tiếng mở cửa vang lên, Chúc Thanh Uyển mò lên giường cạnh Tiêu Diệp.

Sự tình , xem như ván đóng thuyền.

Tiêu Diệp lên tiếng, cũng ôm Chúc Thanh Uyển, trực tiếp ngủ.

Ngày thứ hai, Tiêu Diệp theo thường lệ dùng bữa, chỉ buổi chiều sẽ đến.

Chúc Thanh Uyển thụ sủng nhược kinh, phủ hơn nửa năm, ngay cả chuyện với Thế tử cũng chỉ vài câu, huống chi là độc chiếm ngủ cả đêm như thế .

Liên tiếp mấy ngày đó, Tiêu Diệp mỗi đêm đều đến Lạc Anh Viện tìm Chúc Minh Nguyệt, Chúc Thanh Uyển trong lòng mừng ghen.

Chiều hôm đó, Chúc Minh Nguyệt xong việc, cảm thấy bụng đau, bóp ngón tay tính toán thời gian, hẳn là nguyệt tín đến.

Nàng do dự về phía nhà chính, với Chúc Thanh Uyển, tối nay sợ là thể thị tẩm.

Chúc Thanh Uyển những ngày đắm chìm trong ảo tưởng sủng ái, vui mừng thôi, chỉ riêng nàng, ngay cả các thị nữ của Lạc Anh Viện đều ban thưởng vải vóc, Ngụy Linh Tú tức giận đến mức đập phá ít đồ đạc trong phòng.

Lúc , nàng coi Chúc Minh Nguyệt gì, dự định buổi tối sẽ tự đến, thế là bĩu môi.

"Mới bảo ngươi hầu hạ mấy , mà nhiều chuyện như ." Chúc Thanh Uyển khoát tay, "Thôi, chỗ Lý ma ma lấy y phục của về đây."

Chi phí trong phủ Quốc công đều phát theo thời gian, lập đông, y phục mùa đông của các viện xong từ sớm, nhưng các viện tự phái đến khuê phòng lấy.

Chúc Minh Nguyệt rõ vị trí khuê phòng, đường hỏi trong phủ, mất hồi lâu mới lấy y phục trở về.

Rẽ qua một góc, đến hồ nước trong hoa viên, Chúc Minh Nguyệt ngẩng đầu liền thấy Tiêu Diệp ở phía xa bên ao, đang rải mồi câu xuống ao.

Bước chân nàng chậm , đó vẫn như thường, đến bên cạnh Tiêu Diệp hành lễ.

Tiêu Diệp tiếng bước chân, cũng đầu thấy Chúc Minh Nguyệt, nàng vẫn như , xuyên bộ y phục giặt đến trắng bệch, y phục trong tay đối phương, nhẹ "Ừ" một tiếng.

"Mấy ngày , xiêm y đưa đến Lạc Anh Viện, chia vải cho ngươi ? Sao còn xuyên bộ y phục rác rưởi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/om-bung-bau-bo-tron-bi-quoc-cong-duoi-theo/chuong-8.html.]

Mấy ngày , Tiêu Diệp tặng vải may xiêm y cho tất cả ở Lạc Anh Viện, nhưng Hoa Sen nàng xứng, lấy phần của nàng , việc chắc chắn Chúc Thanh Uyển ngầm đồng ý, nếu Hoa Sen sẽ to gan như .

Hai chữ "rác rưởi" của Tiêu Diệp thật sự đ.â.m tim Chúc Minh Nguyệt, chủ mẫu trong phủ khắt khe, nàng y phục thể giữ ấm .

Vốn tưởng rằng hành lễ xong sẽ cho nàng , ngờ Tiêu Diệp tự hỏi đến những chuyện .

"Đa tạ Thế tử thương cảm, chỉ là nô tỳ thấy chất vải , liền tặng cho Hoa Sen tỷ tỷ, dù Hoa Sen tỷ tỷ là di nương mang theo bên mỗi ngày, cũng coi như là thể diện của phủ Quốc công."

Chúc Minh Nguyệt cẩn thận cân nhắc mới những lời , bây giờ còn thấu thái độ của Tiêu Diệp đối với nàng, dám thêm gì, nếu Hoa Sen trắng trợn cướp đoạt, chỉ sợ Thế tử sinh thêm chuyện, ở Lạc Anh Viện, nàng càng ngày lành.

Tiêu Diệp xong, nhạo một tiếng, tuy nữ nhân khéo léo, nhưng dùng đầu ngón chân nghĩ cũng là sự thật.

Nàng cam chịu, cũng lười quản, còn khiến hao tâm tổn trí ban thưởng những thứ .

Tiêu Diệp xoay tiếp tục vứt thức ăn cho cá, "Lui xuống ."

Chúc Minh Nguyệt thấy tiếng nhạo, khẽ nâng mắt, trộm liếc sắc mặt Tiêu Diệp, đang vui giận, trong lòng vụng trộm tính toán, nhưng mặt vẫn quy củ lui xuống.

Đến buổi chiều, Tiêu Diệp theo thường lệ đến Lạc Anh Viện.

Chúc Thanh Uyển mong đợi cả ngày, chu môi chờ Thế tử nhà.

Tiêu Diệp như thường ngày về phía giường, ôm nàng lòng, theo thói quen khẽ ngửi giữa cổ nàng, nhưng phát hiện thích hợp.

Chúc Thanh Uyển dị thường vui vẻ, giả bộ thẹn thùng đưa tay đặt lên lồng n.g.ự.c Tiêu Diệp, khẽ đẩy.

"Thế tử, cởi áo giúp ngài."

Rõ ràng là giọng giống hệt Chúc Minh Nguyệt, nhưng ngữ khí khác biệt một trời một vực, nhiệt tình của Tiêu Diệp lập tức tan biến, thuận theo động tác đẩy của nàng dậy.

"Nghỉ ngơi , mệt ."

Nói tự cởi áo ngoài, hề để ý đến cảm xúc của Chúc Thanh Uyển.

Sao mỗi đến lượt đều mệt, Chúc Thanh Uyển cắn chặt môi , cứng đờ bên giường nhúc nhích, đến khi Tiêu Diệp cởi giày lên giường, mới mang theo tâm trạng phẫn hận cởi áo xuống bên cạnh .

Chúc Thanh Uyển tức giận đến trằn trọc khó ngủ, Tiêu Diệp nhanh buồn ngủ, cảm nhận động tĩnh bên cạnh, thở dài kiên nhẫn.

"Ngủ thì ngoài, đừng phiền ngủ."

Chúc Thanh Uyển càng tức giận đến ngủ , nhưng dám tùy tiện lộn xộn, trừng mắt trong bóng tối, trăm mối vẫn cách giải.

Tối ngày thứ hai, kết quả vẫn như , Chúc Thanh Uyển rốt cuộc phát giác gì đó .

Sáng sớm ngày thứ ba, Chúc Thanh Uyển tiễn Tiêu Diệp , liền kịp chờ đợi, gọi Hoa Sen đến, sai gọi Chúc Minh Nguyệt tới, Chúc Minh Nguyệt còn lên tiếng, Chúc Thanh Uyển gầm thét:

"quỳ xuống cho ."

Chúc Minh Nguyệt hiểu chuyện gì, nhưng nàng lựa chọn nào khác, đành quỳ xuống.

Nàng chuyện hai đêm qua, còn tưởng Chúc Thanh Uyển nhận sủng ái, mấy ngày nữa sẽ thả nàng về nhà, nào ngờ sáng sớm nổi giận như .

Chúc Thanh Uyển giờ phút vẻ mặt điềm đạm đáng yêu của Chúc Minh Nguyệt, càng càng mắt, tiến lên vài bước, tát cho nàng một bạt tai.

"Thế tử hai ngày nay đụng đến , cứ khéo như ? Mỗi đến lượt liền mệt, ngươi vụng trộm gì với Thế tử ?"

Chúc Minh Nguyệt vô thức che mặt, những lời cũng đầy nghi hoặc, nàng còn kịp lên tiếng, hai liền thấy tiếng bước chân từ ngoài phòng vọng .

Chúc Thanh Uyển đầu liền thấy bóng dáng Ngụy Linh Tú, giật , tim nhảy ngoài, nếu những lời Ngụy Linh Tú thấy, thì nàng xem như xong ...

Loading...