ÔNG CHỦ GIỚI THIỆU NGƯỜI YÊU CHO TÔI - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:17:43
Anh hờ hững , tiếp tục đưa một xấp tài liệu khác: “Giúp in thêm một bản tài liệu nữa.”
Máy in ở góc văn phòng, khởi động thì thấy giọng đầy thâm ý của Cố Nguyên Châu phía :
“Tìm đối tượng thể tùy tiện , nhất định chọn lựa cẩn thận, thể chỉ vẻ bề ngoài.”
“ , cảm ơn sếp nhắc nhở.”
“Nhất định mở to mắt mà , trông thì đạo mạo đường hoàng, nhưng mắc bệnh sạch sẽ, ám ảnh cưỡng chế, ít mà thích thể hiện. Cô thật thận trọng!”
Anh đang Kỳ Dục ?
Vì mất mặt lãnh đạo, ngoan ngoãn đáp :
“ tin mắt của sếp, sếp giới thiệu chắc chắn thể sai .”
Sắc mặt Cố Nguyên Châu trầm xuống thêm vài phần.
Bầu khí trong văn phòng cũng trở nên im lặng, còn kịp tìm chủ đề chuyện thì cửa phòng gõ:
“Tổng giám đốc Cố, cô Tống Vân Nặc gặp .”
để ý thấy Cố Nguyên Châu bực bội day day ấn đường: “Cho cô .”
Cửa mở, một mỹ nhân xinh lao .
lập tức giảm thiểu sự hiện diện của , đặt tài liệu in lên bàn nhanh chóng rời khỏi hiện trường.
“Có nhớ em ? Sao trông buồn thế ?”
Nói , Tống Vân Nặc nhào thẳng lòng Cố Nguyên Châu, cứ như trong nam châm .
cứ tưởng sẽ chứng kiến cảnh mỹ nhân ôm ấp, ai ngờ Cố Nguyên Châu né sang một bên.
Chỉ thấy "bịch" một cái, mỹ nhân ngã mạnh xuống đất.
Cố Nguyên Châu lạnh lùng cài kín cúc áo sơ mi, khi xác nhận che chắn kín kẽ mới lên tiếng:
“Đàn ông mà tự trọng thì chẳng khác nào cải trắng. Cô đừng mong biến thành cải trắng.”
Quá ghê gớm! Đạo đức nam giới đạt max level !
cẩn thận khép cửa , nhưng khi vẫn kịp thấy giọng tức tối của cô gái:
“Anh dám đối xử với như thế, còn hợp tác vui vẻ nữa ?”
thể tin tai .
Lẽ nào… Cố Nguyên Châu sẵn sàng hy sinh bản vì công ty đến mức ?
8
Hiếm khi buổi trưa nắng, công việc cũng xử lý xong, chỉ cần chờ đến kỳ nghỉ là .
Nhân lúc nghỉ trưa, lên sân thượng phơi nắng.
Chỉ là đẩy cửa thấy Cố Nguyên Châu cách đó xa.
Anh thấy , như phản xạ điều kiện mà giật run lên:
"Cô nhảy lầu!"
Xem bóng ma để cho cũng nhỏ.
chỉ lên đây phơi nắng thôi mà.
đến bên cạnh , phát hiện trong tay Cố Nguyên Châu đang giấu một đống đồ ăn vặt.
Bánh quy, socola, bánh snack cay, bên cạnh còn một phần lẩu cay bốc khói nghi ngút.
"Sao lên sân thượng ăn vặt?"
"Chứ thì ? Cô bàn việc của xem còn chỗ trống ? Nếu dầu bánh snack rớt xuống tài liệu, giải thích thế nào?"
Cố Nguyên Châu lườm một cái, tiếp tục gặm chiếc móng gà dở dang tay.
Người cứ như một thùng thuốc nổ ?
Chẳng lẽ vì bắt gặp nữ đối tác sử dụng quy tắc ngầm, nên mới trút giận lên ?
"Anh với cô tiểu thư Tống đó..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-chu-gioi-thieu-nguoi-yeu-cho-toi/chuong-5.html.]
"Làm gì? Quan tâm ? Yêu hả?"
Lời , cả hai chúng đều sững sờ tại chỗ.
Vành tai Cố Nguyên Châu đột nhiên đỏ ửng lên một cách kỳ quái, vội vàng giải thích:
" chỉ đùa thôi, chỉ là tò mò chuyện hẹn hò của cô thôi mà."
" là mà? Tối nay chúng còn hẹn cùng ăn tối nữa."
Móng gà thơm phức trong tay Cố Nguyên Châu rớt xuống đất.
Không khí phần ngượng ngùng, đành vội vàng đổi chủ đề:
"Anh mua lẩu cay ở ? Mùi thơm quá, cứ tưởng các tổng tài bá đạo sẽ ăn những thứ chứ?"
Ít nhất cũng đến nhà hàng Michelin, một đĩa rau diếp giá 288 mới xứng đáng chứ.
"Bởi vì... từng dẫn ăn."
cảm nhận ánh mắt Cố Nguyên Châu lướt qua , như đang một khác thông qua .
"Lúc đó mỗi ngày đều áp lực, thế nào, cho đến một ngày, dẫn ăn một bát lẩu cay."
Nghe cứ như phiên bản đổi giới tính của câu chuyện Chí Phèo …
khẽ bĩu môi trong lòng.
Người đàn ông thể một bát lẩu cay lừa , chắc chắn lành gì.
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
"Vậy nên, cứ mỗi khi áp lực, sẽ mua lẩu cay ăn ?"
"À, , chỉ ăn thôi. Với , nhiều tiền thế , gì mà phiền não chứ?"
: "..."
Khốn nạn thật!
đúng là thừa mới hỏi câu đó.
Tham ăn , ai mà tham ăn bằng chứ, đồ lớn đầu còn tham ăn!
tức tối dậy định rời , lưng vang lên giọng của Cố Nguyên Châu:
"Này, tối nay cô thực sự hẹn hò ?"
" !"
Ban đầu hẹn với Kỳ Dục .
Hơn nữa còn hẹn ở một nhà hàng cực kỳ nổi tiếng.
Những nhà hàng mà một bữa ăn thể tốn bằng một tháng lương của , đương nhiên là nếu thể ăn miễn phí thì sẽ lập tức mặt.
Khi cô nhân viên phục vụ bưng lên một chậu cây nhỏ, còn bảo trong đó chỉ một quả thể ăn , mà giá tận 899, thực sự cảm thấy sự nghèo khó hạn chế trí tưởng tượng của .
"Nếu em thích thì thể gọi thêm một phần."
mỉm mà gì.
Thực thì… thà chuyển khoản tiền đó cho còn hơn.
"Anh vẫn luôn cảm thấy em đặc biệt, ..."
Kỳ Dục kịp hết, nhân viên phục vụ bưng lên năm đĩa dưa chuột.
Chỉ là những quả dưa chuột hết sức bình thường, cạnh những món ăn cao cấp khác trông thật lạc lõng.
xanh tươi đầy sức sống.
"Chúng gọi món ."
Nhân viên phục vụ cũng bối rối:
"Là một vị gọi, ..."
Nhân viên phục vụ quanh nhưng thấy ai, mấy đĩa dưa chuột mang .