Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

ÔNG CHỦ GIỚI THIỆU NGƯỜI YÊU CHO TÔI - Chương 7 - hết

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:17:46

Sau bữa cơm, hai ông bà còn đưa một phong bao lì xì dày cộp.

định trả cho Cố Nguyên Châu, nhưng bảo cứ giữ , coi như tiền tăng ca.

 

Hu hu hu, một lãnh đạo minh như , tìm đây?

 

hỏi chuyện tấm ảnh, nhưng Cố Nguyên Châu lên tiếng :

"Em thấy bố thế nào?"

"Tốt lắm ạ."

 

Hài hước, thiện, gần gũi, dù bác gái nhiệt tình quá mức.

 

Cố Nguyên Châu thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận hỏi tiếp:

"Thế em thấy Kỳ Dục thế nào?"

"Tốt lắm."

Anh im lặng.

 

11

Kỳ Dục yêu.

Hơn nữa, là một quen nhưng tuyệt đối ngờ tới.

 

Biết tin , trằn trọc cả đêm ngủ, sáng hôm tàu điện ngầm cũng gật gù suýt thì ngủ quên.

 

Khó khăn lắm mới lê đến cổng công ty, cố gắng chống đỡ mí mắt, chuẩn mở điện thoại để chấm công DingTalk.

 

Vừa cầm điện thoại lên, thấy đó xa.

 

Cố Nguyên Châu đang chuyện với Tống Vân Nặc:

"Sau cứ như , sẽ quên những điều mà em ."

 

Người phụ nữ tươi như hoa, nhào lòng Cố Nguyên Châu.

 

Cố Nguyên Châu lúng túng, vội vàng đẩy cô , nhưng ngẩng đầu lên thấy .

 

cảm giác như lén thấy chuyện nên thấy và bắt quả tang, lập tức lùi theo phản xạ.

 

"Không như em nghĩ !"

 

"Em chẳng thấy gì cả."

 

lùi theo bản năng, chú ý đến bồn hoa bên cạnh, đeo giày cao gót nên mất thăng bằng, cơ thể ngã thẳng về phía , đầu đập bồn hoa.

 

Ngay đó, mắt tối sầm, ngất xỉu.

 

Thực , đầu đau, ngất chỉ vì ăn sáng, hạ đường huyết mà thôi.

 

Ý thức vẫn tỉnh táo, thậm chí thể cảm nhận một đám đang nâng lên cáng, tay nắm chặt, bên tai là tiếng rống của Cố Nguyên Châu:

 

"Em đừng c.h.ế.t mà! Ít nhất cũng cho cơ hội giải thích chứ! Cái bồn hoa c.h.ế.t tiệt , hôm nay sẽ cho đập bỏ!"

 

"Em mở mắt ! Anh còn kịp tỏ tình với em nữa! Chẳng lẽ nhất định trong Rolls-Royce mà ?"

 

Xung quanh là giọng của Cố Nguyên Châu, ồn ào đến mức đầu càng đau thêm.

 

Hình như giọt nước mắt rơi mu bàn tay , dốc hết chút sức lực cuối cùng, vung tay tát mạnh lên mặt Cố Nguyên Châu:

 

"Câm miệng!"

 

"Ưm…"

 

Anh lập tức im bặt, thế giới cuối cùng cũng yên tĩnh.

 

Khó khăn lắm mới hồi sức , đến khi mở mắt , trong bệnh viện.

 

"Em tỉnh ? Đầu còn đau ?"

 

"Anh là ai?"

 

Cố Nguyên Châu ngẩn một lúc, ngay lập tức đổi sang vẻ mặt dịu dàng:

 

"Anh là bạn trai em đây, chúng yêu thắm thiết, còn hứa hẹn cùng ngắm , ngắm trăng…"

 

thật sự nhịn nữa, vung tay tát một phát:

 

"Nói xạo cũng chớp mắt."

 

Cố Nguyên Châu nhanh chóng phản ứng , hiểu rằng đang đùa, ngay đó lập tức quỳ xuống mặt , động tác lưu loát đến mức kịp phản ứng.

 

"Em giải thích! Anh với Tống Vân Nặc gì cả! Chỉ là hai nhà hợp tác ăn, thỉnh thoảng mới gặp , một năm đến mười ! Cô sống ở nước ngoài lâu năm, bên đó phong tục cởi mở, nên cô mới ôm ! nào cũng đẩy ! Chẳng qua kịp thôi! Anh với cô tuyệt đối khả năng! Hơn nữa, cô …"

 

"Đã ở bên cạnh Kỳ Dục , đúng ?"

 

cắt ngang lời Cố Nguyên Châu.

 

Ban đầu còn trêu chọc một chút, ngờ còn kịp chiêu, tự khai hết cả .

 

"Em ?"

 

Cố Nguyên Châu ngây , mãi mới hồn .

 

"Biết , tối qua Kỳ Dục gọi điện với em."

 

Thực , sớm cảm nhận Kỳ Dục tình cảm với

 

Tối qua gọi điện đến cũng chỉ để thông báo rằng và Tống Vân Nặc thành đôi.

 

Anh luôn cảm tình với cô , nhưng Tống Vân Nặc là kiểu như giữa rừng hoa mà vướng một chiếc lá nào.

 

Anh cố tình chọc tức cô , nên mới hẹn hò với , ngờ thành công.

 

Vậy nên, trở thành một phần trong trò chơi tình ái của khác thêm một nữa.

 

"Anh thể giới thiệu cho em nào đáng tin cậy chút ? Đừng cố tình giới thiệu mấy kiểu cho em, để em yêu ai đấy nhé?"

 

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

"Sao thể như ?"

 

Tai Cố Nguyên Châu đỏ bừng, quẹt nước mắt mặt, cố gượng :

 

"Bao nhiêu em cũng ý, thì chỉ còn cách để tự trận thôi. Thật , …"

 

"Thích em từ lâu , đúng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-chu-gioi-thieu-nguoi-yeu-cho-toi/chuong-7-het.html.]

 

Lần , Cố Nguyên Châu đơ .

 

"Em ngã xong, chẳng lẽ còn thức tỉnh năng lực suy nghĩ ?"

 

cũng thế, nhưng .

 

Thực tế là, bức ảnh rơi xuống hôm qua… chính là ảnh của .

 

12

Người đó bé nào cả, mà chỉ là một cô gái cắt tóc ngắn mà thôi.

 

Vì ba mất sớm, hồi nhỏ thường bắt nạt, yếu đuối.

Thế nên, dứt khoát cắt tóc ngắn, sống như một con trai, tình trạng kéo dài cho đến khi lên đại học mới đổi.

 

"Hôm qua thấy ảnh hồi đại học của , em thấy quen quen ."

 

Năm lớp 11, nhà trường thông báo cựu học sinh xuất sắc về chia sẻ kinh nghiệm, nhân cơ hội đó trèo tường trốn chơi.

Bị bắt quả tang, đó trông vẻ u ám, nếu ban ngày, khi hét toáng lên "Ma !" .

 

Anh bắt gặp trèo tường nhưng tố cáo, thậm chí còn đưa tay đỡ một cái.

Vì cảm kích, mời ăn lẩu cay, tiện thể chuyện phiếm vài câu.

 

Dù gì thì cũng là giỏi trong khoản kết bạn.

Nói mấy câu, moi chuyện đang chịu áp lực lớn, cuối cùng dứt khoát kéo quán net cày game.

 

cuối cùng, chuyện trốn học vẫn giáo viên phát hiện.

 

"Hồi đó áp lực của lớn lắm, nhưng khi ăn lẩu cay với em, cảm thấy hơn nhiều, tiếp tục học, lo cho công ty. Đến khi nhận tìm em thì mới nhớ cách nào liên lạc với em."

 

Thứ duy nhất , chỉ là một tấm ảnh chụp chung của hai chúng .

Là lúc chia tay, Cố Nguyên Châu chủ động đề nghị chụp một tấm ảnh.

Dù chỉ gặp trong thời gian ngắn, nhưng chúng thiết như quen từ lâu.

 

Cố Nguyên Châu đưa điện thoại cho qua đường, nhờ chụp một tấm ảnh kỷ niệm.

 

"Anh từng đến trường tìm em, nhưng tên em, sợ phiền em, nên mỗi tối đều chờ ở cổng trường."

 

Đáng tiếc, lúc đó chuyển trường đến nơi khác.

 

Sau đó, thuận lợi thi đại học, nghiệp xong liền đến công ty của Cố Nguyên Châu việc.

là duyên phận kỳ diệu.

 

"Nói thật nhé, đầu thấy em trong thang máy hôm họp công ty, suýt chút nữa nhận . Dù hồi đó em là con gái, nhưng khi thấy em để tóc dài thì vẫn…"

 

Anh cúi đầu, một lúc lâu mới khe khẽ :

 

"Vẫn xinh ."

 

"Vậy tóc ngắn thì ?"

 

"Đẹp."

 

Lần , Cố Nguyên Châu trả lời dứt khoát.

 

Hai mắt chúng giao , mặt đỏ bừng.

 

"Thế còn giới thiệu em xem mắt?"

 

"Chẳng để em gặp vài kẻ kỳ quái, mới thế nào ?"

 

Nếu đám công tử Cố Nguyên Châu hình dung họ như , chắc chắn sẽ phát điên lên mất.

 

"Vậy nên… em thể đồng ý với ?"

 

Cố Nguyên Châu bằng ánh mắt đầy mong đợi, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu lên mặt , trong đôi mắt dường như cả những vì .

 

"Tiết Tử Hàn, bọn đến thăm đây!"

 

Cửa phòng bệnh đột nhiên đẩy , một nhóm đồng nghiệp cầm hoa và giỏ trái cây xông .

 

Sau một khoảnh khắc im lặng, tất cả đồng loạt hít một lạnh:

 

"Bọn thấy gì hết!"

 

Người đầu là phản ứng nhanh nhất, lập tức kéo cả nhóm lùi ngoài.

 

Trong lúc hỗn loạn, còn giẫm rơi cả giày

 

"Trời ạ, đụng trúng cảnh khó xử thế chứ?"

 

"Giám đốc Cố sa thải bọn đây?"

 

Họ đang cái gì ?

 

khó hiểu, đầu Cố Nguyên Châu, lúc mới giật nhận

Từ nãy đến giờ, vẫn đang quỳ!

 

"Anh mau dậy !"

 

Thôi xong, giờ cái tên chắc xuất hiện group tám chuyện của công ty .

 

"Ồ ồ." 

 

Cố Nguyên Châu định dậy, nhưng chợt nghĩ điều gì đó, bất thình lình quỳ xuống nữa.

 

"Không , nếu em đồng ý, sẽ lên!"

 

"Anh định chơi hả?"

 

", chơi đó, nếu em đồng ý, nhất quyết dậy."

 

đàn ông mặt, bất lực thở dài.

 

Anh như thế , còn thể nữa?

 

Chỉ thể chiều chuộng thôi.

 

-hết-

 

Loading...