Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ông Nội Quân Nhân - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:39:52

tiến lên, kéo ông nội khỏi vòng tay của Tống Tuyết, chắn mặt ông:

"Cô nhà mà còn dám vòi tiền ông nội! cho cô , chúng một xu nào."

Hai chữ " tiền" như châm ngòi nổ, kích động Tống Tuyết đến phát điên, cô hét ầm lên: "Sao thể! Chẳng các trúng mười tỷ !!! Chỉ cần cho chúng vay hai trăm triệu thôi, hai trăm triệu là nhà họ Tống thể vực dậy !"

khẩy, thảo nào Tống Tuyết nghĩ hết cách giúp nhà họ Tống mượn tiền!

Hóa vẫn còn mơ mộng hão huyền về việc nhà họ Tống sẽ lật ngược thế cờ!

"Không lật nổi , nhà họ Tống đời đừng hòng ngóc đầu lên!"

Tống Vũ nổi trận lôi đình, giơ tay định tát mặt : "Mày cái đồ ̣p chủng này ăn xằng bậy gì đấy!"

cú tát giáng xuống , ông nội kịp thời ngăn , bàn tay gầy guộc của ông nắm chặt lấy cổ tay Tống Vũ, giọng điệu thản nhiên: "Cậu trai trẻ, sức mạnh đàn ông là để bảo vệ tổ quốc và gia đình, để đánh phụ nữ!"

Nói , ông đẩy mạnh một cái, khiến Tống Vũ lảo đảo lùi mấy bước.

Tống Vũ ánh mắt uy nghiêm của ông nội dọa sợ, dám hó hé nửa lời.

Sau đó, ông nội sang Tống Tuyết, thở dài : "Thật sự là còn tiền, mười tỷ trúng quyên góp hết ."

"Cái gì!!!!"

Trên máy bay, ông nội khẽ vuốt ve máy bay.

Nhìn những tầng mây ngoài cửa sổ, ánh mắt ông lộ rõ vẻ lưu luyến, khao khát và cả sự mãn nguyện.

Là một lính quân, thể bay lượn bầu trời xanh nữa, lẽ đó là niềm nuối tiếc lớn thứ ba của ông.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Tuổi già sức yếu, ông còn đủ khả năng lái máy bay chiến đấu. 

một chuyến bay , lẽ cũng đủ để ông nguôi ngoai phần nào nỗi nhớ bầu trời.

Ban đầu, dự định dùng tiền trúng để mua căn nhà cũ. với giá đất ở thành phố S, dù thêm mười tỷ nữa cũng khó lòng mua .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-noi-quan-nhan/chuong-10.html.]

bàn với ông nội về việc sử dụng tiền , ông hề do dự mà : "Quyên góp , quyên góp cho các công trình quân sự. Chỉ khi quân đội hùng mạnh, đất nước mới thể thái bình, dân chúng an lạc, và tránh cảnh hàng vạn chiến sĩ đổ m.á.u nơi sa trường.” 

“Lão già còn sức trận nữa, nhưng trái tim vẫn luôn hướng về đất nước."

Lòng trào dâng xúc động, nghẹn ngào đáp:

"Vâng ạ."

Tầm của ông nội là thứ mà cả đời cũng thể nào sánh kịp.

Vừa xuống máy bay, thấy tiền thưởng chuyển tài khoản, liền liên hệ với quỹ hỗ trợ công trình quân sự, dùng danh nghĩa của ông nội để quyên góp bộ tiền.

thể phát trực tiếp máy bay, nên ai về cuộc trò chuyện giữa hai ông cháu.

Ngoại trừ hai ông cháu của quỹ, ai chuyện .

Giờ đây, khi sự thật phơi bày, Tống Tuyết sụp đổ, mắt đỏ ngầu, gào lên: "Mười tỷ mà ông quyên là quyên, ông điên ! Ông cần tiền thì đưa cho ! là cháu gái ông, tại ông tự ý quyên hết mười tỷ mà hỏi ý kiến ! Sao ông c.h.ế.t quách cho xong!"

Ông nội run rẩy, môi mấp máy, điều gì đó, nhưng nước mắt trào .

xót xa vô cùng, liền mắng: "Tống Tuyết, cô điên ! Ông nội nuôi dưỡng cô suốt mười tám năm, đây là cách cô báo đáp đó hả!"

Có lẽ rằng tiền bạc tan thành mây khói, cuộc sống hào môn mà cô hằng mơ ước vĩnh viễn xa tầm tay, Tống Tuyết còn giả tạo nữa, cô gào lên: "Ai thèm ông nuôi! Nếu năm xưa ở bệnh viện bế nhầm, sớm sống cuộc sống của một tiểu thư quyền quý, chứ chịu khổ cùng với ông già c.h.ế.t tiệt trong cái xó núi !” 

“Tất cả những khổ sở mà chịu hôm nay đều là do hai gây !"

Ông nội lặng lẽ, trông ông già trông thấy, ông khẽ : "Hóa ... con vẫn luôn nghĩ như ."

Mẹ Tống vội vàng chạy đến, khuyên can Tống Tuyết, dù thì vẫn còn đang livestream.

Tống Tuyết mất kiểm soát vì cú sốc quá lớn, cô đẩy mạnh Tống, đang cố gắng khuyên nhủ , ngã xuống đất.

"Tại cho , ấm ức thì chứ! Hồi nhỏ thấy đến đón ông về thành phố, nhưng ông cứ nhất quyết , với chiến hữu, họ c.h.ế.t cả thế kỷ , ông ở thì ích gì chứ, giỏi thì ông chết theo họ ! Ông chết !!"

"Chát!"

thể chịu đựng nữa, liền giáng cho Tống Tuyết một cái tát trời giáng.

Loading...