Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ông Xã, Anh Thật Hung Dữ - Chương 10: Ông Xã, Anh Thật Hung Dữ

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:14:43

Anh bật .

ngạc nhiên: “Anh trai bạn gái ?”

Anh chăm chú lái xe: “Chưa gặp phù hợp.”

Trần Mặc lấy bánh tart trứng đưa : “Cô ơi, vẫn còn nóng !”

Lòng ấm áp, thể đáp tình cảm họ.

Về nhà, mở TV xem bánh kem.

Trần Mặc hôm nay là sinh nhật bé, bánh chocolate tặng coi như trả ơn.

Hai chú cháu Trần Nhiên vui, mời cùng ăn.

“Cô ơi, chú cháu còn gọi pizza nữa, cô giúp ăn !”

, ăn hết phí lắm.”

Lục Yến Lễ rời, về nhà chuẩn tối cho cả hai. Khi điện thoại reo, thấy tên hiện màn hình.

“Alo.”

“Em ở ?”

“Ở nhà hàng xóm.”

Đầu dây im lặng vài giây.

“Anh về ?”

“Ừ.”

xin Trần Nhiên: “Chồng về , về, cảm ơn hai chú cháu mời.”

Trần Nhiên gật đầu, mỉm : “Cảm ơn cô về chiếc bánh, ngon.”

Trần Mặc vui vẻ: “Cô giáo, bánh cô ngon lắm!”

xoa đầu , về nhà ngay.

Về đến nhà, ai trong phòng khách, chỉ tiếng nước chảy từ phòng tắm.

bếp nấu mì, rán thêm ba quả trứng, chuẩn ít ớt xào.

Mang đồ ăn , Lục Yến Lễ tắm xong, trong phòng khách.

Anh mặc áo phông đen, quần dài ở nhà; cơ bắp vai và lưng lờ mờ hiện, trông cao lớn khỏe khoắn.

Ánh mắt đen láy chăm chú , khiến đỏ mặt.

“Ăn ,” nhẹ nhàng .

Anh xuống, ăn mì chẳng gì nhiều.

Không nhạy cảm , nhưng dường như vui.

đoán nguyên do, vội giải thích: “Hôm nay mưa, Trần Nhiên đón cháu, tiện đường đưa em về. Em bánh tặng họ vì hôm nay sinh nhật cháu, coi như trả ơn.”

Anh đặt đũa, ngẩng đầu , khó chịu mà là áy náy.

“Xin , Ôn Ngôn, do công việc nên bên em nhiều hơn. Như hôm nay mưa to, đón em.”

mỉm , gật đầu: “Em hiểu mà.”

Không tiếp tục chuyện đó, chuyển đề tài: “Đèn ban công hỏng , .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-xa-anh-that-hung-du/chuong-10-ong-xa-anh-that-hung-du.html.]

“Để chút nữa mua bóng đèn mới.”

“Anh tắm , đừng cảm lạnh. Để em rửa bát.”

Tắm xong, thấy dễ chịu hơn nhiều. Đang tìm đồ ngủ thì nhớ quên mặc.

“Anh Lục Yến Lễ, giúp em lấy đồ ngủ với!”

Gọi mấy trả lời, đoán ngoài mua bóng đèn.

Nhà chỉ còn một , quấn khăn tắm bước phòng khách.

Vừa , cửa mở, hai dõi mắt , đều sững .

lập tức chạy phòng, khóa trái cửa.

Nằm giường lướt điện thoại, nhanh quên sự hổ .

Một lúc , tiếng gõ cửa vang lên.

“Ôn Ngôn, mang sữa cho em.”

“Ừ, .”

“Em khóa cửa .”

vội xuống mở cửa, uống hết ly sữa đưa.

“Ngủ ngon nhé,” như thường lệ, định đóng cửa.

Anh giữ cửa .

ngơ ngác: “Còn chuyện gì ?”

Yết hầu khẽ dịch chuyển, giọng khàn khàn: “Chúng xong chuyện .”

Anh tiến lên một bước, bàn tay nóng đặt eo , ánh mắt sâu thẳm chăm chú: “Chúng nên thành chuyện còn dang dở.”

Cả run lên, kịp phản ứng, bế lên, đặt xuống giường, nụ hôn nóng bỏng cuốn lấy .

Ba tiếng , tóc ướt, khuôn mặt trai điểm chút ửng hồng.

“Em thấy khó chịu ?”

dám , kéo chăn che mặt.

Ga giường ướt đẫm mồ hôi, kéo chăn : “Nóng quá, để ga mới. Chân em còn đau ? Có cần bế tắm ?”

lườm , bước chậm phòng tắm.

Sáng hôm , tỉnh vì nóng, quần áo dính chặt .

Giọng khàn khàn đầu: “Hôm nay chạy bộ ?”

“Thay cách vận động khác .”

Một tháng , phát hiện mang thai.

Lục Yến Lễ vội mua que thử thai, kết quả đều hai vạch.

Xác nhận xong, vui mừng, bắt đầu quan tâm từng chút, từ nấu ăn đến nghỉ ngơi.

Đến Tết Nguyên Đán, cháu chào đời khỏe mạnh.

Chúng đặt tên con là Lục Hoài Lễ.

Từ đó, Lục Yến Lễ chính thức lên chức “ông bố bỉm sữa.”

(Hoàn)

Loading...