Ông Xã Tuổi 18 - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:49:49
Chết tiệt, giờ cái phiên bản mười tám tuổi cũng dễ gạt nữa .
chằm chằm .
Anh cũng , một lúc mới bất đắc dĩ :
"Chuyện đó thật sự chẳng gì để cả. Người thích em nhiều thế, thêm cũng gì lạ?"
Không lạ.
là mà theo đuổi ròng rã một năm rưỡi mới cơ mà!
Anh như thể suy nghĩ của :
"Nếu lúc đó dễ dàng để em theo đuổi thành công, thì cũng chỉ là một qua đường trong cuộc đời em mà thôi."
"…"
hậm hực hừ một tiếng, gì nữa.
Lương Ngôn Tịch tháo chiếc đuôi sói xuống, quần áo.
Căn phòng trở nên yên ắng.
Cả hai đều lên tiếng, bầu khí bỗng trở nên căng thẳng lạ thường.
Lương Ngôn Tịch dịu giọng :
“Sau sẽ vai trò chồng của em.”
hài lòng:
"Anh cứ như là chồng em ."
"Trước đây chuẩn tâm lý xong, luôn cảm thấy đang chiếm lấy vị trí của một khác."
Anh , " bây giờ thì nghĩ thông , chính là đó. Về sẽ thật lòng đối với em."
Mấy ngày qua, vẫn thật sự suy nghĩ sâu về chuyện Lương Ngôn Tịch mười tám tuổi xuyên đến hiện tại.
giờ tới mức , cũng nhịn mà thắc mắc:
"Vậy thấy tiếc ?"
"Hử?"
"Nếu như thể , chẳng là trực tiếp mất luôn mười năm ?"
"Không mất ." Anh ôm lấy , nhẹ nhàng :
"Chỉ cần thời gian đó ở bên em, và thấy hạnh phúc là đủ ."
" chỉ sáu năm là ở bên thôi đó."
"Vậy thì bốn năm còn , chắc chắn nhớ em."
Người gì mà miệng dẻo kinh khủng.
nghiêng , đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi .
Anh đưa tay ôm lấy đầu , để rút lui, nụ hôn dịu dàng ban đầu dần dần trở thành quyến luyến rời.
Đến khi hôn xong.
Anh lau khóe môi , nhẹ giọng hỏi:
"Em thấy, là bây giờ hôn giỏi hơn, là của ?"
"…"
chỉ một câu: Anh gì trời.
Ghen với chính mà cũng , đúng là hết thuốc chữa.
10
Về chuyện Lương Ngôn Tịch xuyên đến hiện tại, tiếp nhận khá .
tin lắm, cứ chuyện cũng hỏi một câu:
"Em thật sự chấp nhận con hiện tại của ?"
Hỏi tới hỏi lui nhiều , cũng bắt đầu thấy phiền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ong-xa-tuoi-18/chuong-6.html.]
Rất hét tai : [Không chấp nhận thì định gì?]
chỉ nghĩ đơn giản: thế còn hơn việc lòng.
Nếu mang theo đầy tình cảm mà xuyên tới, thì cũng thể chỉ vì trẻ vài tuổi mà đòi ly hôn, đúng ?
Hồng Trần Vô Định
Đã đến thì cứ ở thôi.
Dù Lương Ngôn Tịch vẫn là chồng , chuyện vĩnh viễn đổi.
So với bản , lo lắng cho nhiều hơn.
Dù thì cũng trẻ mấy tuổi, chuyện tình cảm thì , nhưng còn công việc thì ?
Lương Ngôn Tịch dùng hành động thực tế để chứng minh: vẫn đáng tin như .
"Hồi nhỏ, ba dẫn đến công ty , lúc còn chữ mà hợp đồng ."
Anh :
"Hơn nữa trong công ty còn cả nhóm cố vấn. Gặp việc khó thật sự thì sẽ hỏi ý kiến họ."
Nghe , cũng yên tâm.
Cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường.
Lương Ngôn Tịch dần dần chấp nhận thể trở quá khứ nữa, và đúng như , bắt đầu gánh vác vai trò chồng của .
Thỉnh thoảng, còn cảm giác rằng chẳng hề xuyên tới từ quá khứ.
Bởi vì con hiện tại của và con trong quá khứ chẳng khác gì cả, ở phương diện.
Ngoại trừ một điều: thích lôi chuyện chúng yêu ngày xưa kể.
vui:
"Có gì đáng kể ?"
Chẳng qua cũng chỉ là cái kiểu “thợ săn đỉnh cao thường xuất hiện dạng con mồi” – một mô-típ cũ rích đến thể cũ hơn.
Lương Ngôn Tịch đổi cách hỏi:
"Vậy lúc đó quyến rũ em kiểu gì?"
Nhắc tới chuyện là cả đống điều .
bẻ từng ngón tay, bắt đầu kể từng tội trạng ngày xưa của .
"Nhớ đó! Em hẹn ngắm bình minh, đến giờ mà vẫn trả lời tin nhắn, em đến phòng gõ cửa. Anh lúc đó mở cửa kiểu gì ?"
"Không mặc đồ ?"
"Hứ!"
Rõ ràng phiên bản lớn hơn vài tuổi của trình cao hơn hẳn phiên bản hiện tại.
bực bội :
"Hôm đó mặc một cái áo ba lỗ mỏng dính màu trắng, xuyên cả luôn! Mắt thì đỏ, tóc thì rối, mở cửa còn cố tình dùng giọng khàn khàn xin , gì mà ' xin , dậy muộn…'"
Chỉ cần nhớ cảnh đó, tim vẫn còn đập loạn.
"Lúc đó em còn tâm trạng mà ngắm bình minh nữa, em chỉ –"
"Muốn gì?"
"Không !"
hừ một tiếng.
"Rồi nữa?" Lương Ngôn Tịch tỏ vẻ hứng thú.
"Rồi leo núi !"
kể:
"Lúc đầu hẹn mỗi ngủ một lều, nửa đêm tự dưng ôm túi ngủ chui sang chỗ em, còn là lạnh!"
Lương Ngôn Tịch ngạc nhiên nhướn mày:
"Anh chủ động thế cơ ?"
"…"