Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Phản Biện Một Lần, Yêu Một Đời - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:35:17

8.

Nét mặt của Dư Tiêu Tiêu lạnh xuống, nụ khó mà duy trì.

Các sư tỷ khác cũng đưa mắt , giấu nổi sự ngạc nhiên.

tiến thoái lưỡng nan, đành thừa nhận: “ , bạn trai .”

Trương Tiêu, nãy giờ vẫn im lặng, sang : “Bạn trai em, quen ?”

lúng túng, bỗng dưng tên Châu Duy Cẩn. Như thế chẳng khác nào biến thành công cụ chứng minh điều .

Khi còn đang phân vân, cánh cửa bỗng mở , ánh sáng từ hành lang chiếu một góc phòng.

ngước lên, về phía bước .

Dáng cao ráo, thẳng tắp của Châu Duy Cẩn nơi cửa, tựa như một cây tùng xanh sừng sững, ánh mắt điềm tĩnh và lạnh nhạt.

Anh đưa mắt lướt qua căn phòng, dừng khi chạm đến .

Từng bước một, tiến gần.

Trong khoảnh khắc đó, thấy tiếng tim đập dồn dập.

Là vì trong đôi mắt của Châu Duy Cẩn chỉ , mà cách từ đến ngắn đến mức thể cảm nhận từng tia cảm xúc len lỏi.

Trương Tiêu phản ứng đầu tiên: “Châu Duy Cẩn, đến đây gì?”

Giọng mang theo chút quen thuộc.

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Cả hai đều là nhân vật nổi bật trong trường, cũng là điều bình thường.

Châu Duy Cẩn nghiêng đầu, khẽ gật: “Tới đón bạn gái.”

Trương Tiêu kinh ngạc: “Bạn gái của là Diệp Vi?”

Châu Duy Cẩn trả lời , chỉ bước đến mặt , xuống ngang tầm mắt: “Uống rượu ?”

như bừng tỉnh từ trong mộng: “Chỉ uống một ngụm thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phan-bien-mot-lan-yeu-mot-doi/chuong-8.html.]

Đôi mắt đào hoa nhếch lên của Châu Duy Cẩn ánh lên ý , giọng mang theo chút cưng chiều: “Ngoan lắm.”

Cả căn phòng lặng năm giây.

Châu Duy Cẩn dường như để ý đến bầu khí khác thường, đưa tay xoa đầu : “Còn về ? Không hứa tối nay ở bên ?”

Câu đầy ẩn ý khiến căn phòng rơi sự im lặng ch*t chóc.

khẽ ho một tiếng, né tránh ánh mắt : “Về ngay đây.”

Châu Duy Cẩn khẽ , dậy Trương Tiêu: “Sư , bọn .”

Nói nắm tay , thản nhiên rời khỏi phòng.

Quả nhiên, đúng như lời đồn, chẳng để ai mắt.

mặc kệ nắm tay , xuống thang máy, khỏi KTV, một đoạn khá xa mới hồn: “Vừa cảm ơn nhé.”

Anh nghiêng đầu: “Tỉnh rượu ?”

phản bác: “ say.”

Chỉ uống một ngụm thôi mà, ai tửu lượng kém như chứ!

Châu Duy Cẩn cúi mắt : “Vậy thì bộ về, hóng gió một chút.”

Đôi mắt , tựa như viên thủy tinh đen chìm trong nước, lấp lánh ánh sáng nhè nhẹ.

bất giác đến ngẩn ngơ, tò mò hỏi: “Sao đến đây?”

Theo trí nhớ của , hình như chỉ tiệc chia tay, chứ hề địa điểm là KTV nào.

Châu Duy Cẩn đáp: “Bạn cùng phòng của em nhắn tin trong group năm nhất, bảo đến cứu.”

bừng tỉnh, khen ngợi: “Vậy đúng là đấy.”

Anh dừng bước, nở nụ đầy ẩn ý: “Đính chính một chút, với tất cả .”

Chạm ánh mắt , bỗng ngây .

Xong , thật sự đổ mất !

Loading...