Phản Diện Điên Cuồng Giả Vờ Thuần Khiết - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:17:46
Suốt cả ngày hôm nay đã quá mệt, giờ đây đã ngà ngà buồn ngủ.
Nghe thấy câu hỏi của , lờ mờ lắc đầu:
“Không… đùa , chỉ ở bên thôi.”
“Ban ngày họ bắt nạt, đêm xuống ngủ một ở đây.”
“Tôi nghĩ chắc cũng cô đơn lắm, nên mới ở bên …”
Tạ Trì Yến bỗng im lặng.
Rất lâu một lời.
Tôi ngáp dài, cố gắng giữ tỉnh táo:
“Anh… thích ở ?”
“Nếu , thể ngay…”
Lời còn dứt, Tạ Trì Yến đã mạnh mẽ ôm chặt lấy .
Giống như một câu trả lời lời.
Nghe tiếng tim đập dồn dập bên tai, cuối cùng cũng chống nổi cơn buồn ngủ.
Đầu nghiêng sang một bên, chìm giấc ngủ.
Sáng hôm , khi mở mắt, Tạ Trì Yến đã dậy, đang bên giường thay áo.
Đường cong cơ bắp rắn rỏi lưng ánh sáng ban mai rõ rệt đến từng chi tiết.
Tôi mà lòng dậy lên ý đồ .
Không kìm trêu chọc chú cún nhỏ thuần khiết.
Tôi vươn tay, bất ngờ ôm chầm lấy Tạ Trì Yến từ phía !
Anh khựng , giọng lộ sự kiềm chế:
“…Đừng nghịch, buông .”
Tôi cố tình làm nũng:
“Không buông!”
“Muốn buông, trừ khi…”
Tôi ghé sát bên tai , khẽ , thì thầm:
“Trừ khi cho một nụ hôn chào buổi sáng.”
Vừa dứt lời, tai Tạ Trì Yến liền đỏ ửng.
Tôi kinh ngạc trong lòng.
Trời ạ, cũng quá thuần khiết đấy!
Chỉ nhắc đến nụ hôn buổi sáng thôi mà đã hổ đến thế?
điều bất ngờ là, Tạ Trì Yến hề từ chối, trái còn vội vã hôn lên má một cái hỏi:
“Được ?”
Lúc mới chịu buông tay.
Vừa rời khỏi , Tạ Trì Yến đã nhanh chóng bước phòng tắm, tai vẫn đỏ rực.
Không lâu , tiếng nước chảy vang lên từ trong phòng tắm.
Tôi ngạc nhiên.
Anh tối qua đã tắm , sáng nay tắm tiếp?
Đây chẳng là nam chính mắc chứng sạch sẽ trong truyền thuyết ?
…
Những ngày đó, ngày nào cũng quấn lấy Tạ Trì Yến.
Ban ngày lời ngọt ngào, ban đêm ôm ngủ chung.
Thậm chí, mỗi sáng đều bắt Tạ Trì Yến cho một nụ hôn chào buổi sáng, nếu sẽ để rời giường.
Dưới thế tấn công đầy nhiệt tình , chú cún nhỏ thuần khiết quả nhiên thể chống đỡ nổi.
Ánh mắt ngày càng dạt dào yêu thương.
Đối với những hành động tùy hứng của , cũng dung túng và cưng chiều vô điều kiện.
Chẳng mấy chốc, chúng đã tự nhiên tỏ tình, cầu hôn đính hôn.
Tình cảm tiến triển thuận lợi đến đáng kinh ngạc.
Vào ngày đính hôn, gặp gỡ ít nhân vật quyền thế, mệt đến mức chẳng còn sức.
Thấy , Tạ Trì Yến dịu dàng bảo nghỉ , còn thì ở xử lý phần còn .
Thế là một về phòng của Tạ Trì Yến.
Sau khi tắm xong, tùy tiện quấn lấy một chiếc khăn tắm, ngả xuống giường.
Thật lòng mà , nếu là phòng khác, tuyệt đối dám ăn mặc thế .
đây là phòng của Tạ Trì Yến.
Của đóa hoa nhỏ thuần khiết Tạ Trì Yến.
Tôi và đã cùng ngủ bao nhiêu đêm, nhưng luôn chỉ chuyện chăn.
Thuần khiết đến mức thể thuần khiết hơn.
Vì , luôn cho rằng Tạ Trì Yến hẳn nhiều ham , lẽ còn ưa kiểu yêu đương thuần túy kiểu Plato…
Đang suy nghĩ, đột nhiên một giọng điện tử run rẩy vang lên trong đầu :
“Chủ… chủ nhân…”
“Sao cô … giường của Tạ Trì Yến?”
Âm thanh —chính là hệ thống đã biến mất suốt bấy lâu!
Tôi lập tức phấn khích, khoe khoang:
“Tất nhiên là vì nhiệm vụ !”
“Cậu xem, đã chinh phục nam chính thuần khiết, bây giờ yêu , còn cầu hôn nữa…”
Chưa kịp dứt lời, hệ thống đột nhiên phát tiếng nổ chói tai:
“Cô đang cái quái gì hả tổ tông!”
“Tạ Trì Yến thì chỗ nào liên quan đến hai chữ ‘thuần khiết’ chứ?”
“Anh nam chính, mà là phản diện, hơn nữa còn là một đại phản diện điên cuồng và thâm hiểm!”
5
Tôi nhất thời phản ứng kịp, còn :
“Hệ thống, đừng đùa nữa.”
“Lúc đưa đến bên Tạ Trì Yến, chẳng vì là nam chính ?”
Vừa dứt lời, hệ thống đã bàng hoàng đáp .
“Dĩ nhiên là .”
“Ban đầu theo đúng cốt truyện, lẽ cô phản diện trúng dược dọa sợ, hét toáng lên, đó mới thu hút nam chính tới.”
“Nam chính sẽ trói phản diện , nhân tiện dịu dàng an ủi cô, từ đó hai nảy sinh tình cảm. ai ngờ …”
Hệ thống khựng một nhịp, giọng điệu phức tạp tiếp tục:
“Cô thấy phản diện trúng dược, phản ứng đầu tiên bỏ chạy, mà là… trêu chọc .”
“Cô đúng là… đồ nhóc háo sắc, cũng chẳng buồn nữa…”
Lúc , nụ môi dần cứng .
vẫn cố gắng biện bạch:
“… Tạ Trì Yến giống phản diện chút nào!”
“Anh mọi cô lập, né tránh, tội nghiệp như , làm thể là…”
Hệ thống lạnh lùng cắt lời:
“Có bao giờ cô nghĩ rằng… họ sợ hãi Tạ Trì Yến nên mới tránh xa như ?”
“Tạ Trì Yến chính là thái tử gia lớn nhất Kinh Thành, thủ đoạn tàn nhẫn, tính cách lãnh khốc, lấn át cả hắc bạch lưỡng đạo.”
“Trừ cô , bình thường lẽ đều tránh càng xa càng .”
Từng lời từng chữ khiến da đầu tê dại.
Nhớ những lần tùy tiện trêu chọc Tạ Trì Yến đây, giọng bắt đầu run lên:
“Vậy… làm thế nào mà còn sống đến giờ?”
Hệ thống nghiêm túc :
“Có lẽ là vì… Tạ Trì Yến giữ cô , từ từ trả thù.”
“Dựa theo những gì quan sát , mỗi lần cô trêu chọc Tạ Trì Yến, đều mua thêm một món đồ nhỏ, chuẩn trả gấp bội đêm đính hôn.”
“Và còn lén thấy, những món đó đều là còng tay, xiềng xích, roi da… là đồ hành hạ .”
Giọng hệ thống trầm hẳn xuống:
“Cho nên đoán, Tạ Trì Yến chắc chắn nghĩ rằng cô đã sỉ nhục , định đêm nay trừng phạt cô thật nặng, gộp cả thù mới hận cũ mà trả.”
Cả tối sầm .
Xong .
Tôi nay cứ ngang nhiên trêu chọc Tạ Trì Yến, coi như chú cún nhỏ để đùa giỡn.
Ai mà ngờ, đằng bộ dạng ngoan ngoãn đó là một con sói ẩn nhẫn, còn đang tính toán đêm nay sẽ ăn tươi nuốt sống !
Tôi run rẩy hỏi:
“Vậy… bây giờ làm …”
Hệ thống đáp lạnh tanh:
“Còn làm gì nữa? Tất nhiên là chạy thôi.”
“Nếu tên gọi thức ăn cho cá mập của thêm dòng ‘ phụ nữ háo sắc to gan’, thì chạy ngay .”
Tôi: …
Không do dự thêm, lập tức lao thẳng về phía cửa.
Đẩy cửa , cắm đầu chạy ngoài!
… chẳng chạy .
Bởi vì đâm thẳng lòng một .
Người đó vươn tay, dịu dàng đỡ lấy eo , ngăn ngã xuống.
Rõ ràng là một hành động ân cần, mà tim lạnh toát.
Tôi cứng đờ, từ từ ngẩng đầu lên.
Rồi chạm ngay ánh mắt của Tạ Trì Yến.
Đôi mắt sâu thẳm như vực thẳm, cuộn trào những cảm xúc tài nào đoán nổi.
“Bảo bối, em gì ?”
“Chúng đã đính hôn , em chạy ?”
6
Khí thế của Tạ Trì Yến thật sự quá đáng sợ.
Tôi lập tức “quỳ rạp” trong lòng, run rẩy gượng:
“Ch-chạy trốn gì chứ?”
“Em chỉ đang đùa giỡn với bạn qua điện thoại thôi, xem… chuyện đúng là buồn ha ha ha…”
Khóe môi Tạ Trì Yến khẽ cong, cũng nở một nụ .
“Biết em lâu như , đây là lần đầu tiên em bạn.”
“Không định giới thiệu cho biết , bảo bối?”
Tôi: …
Chẳng lẽ giới thiệu hệ thống cho ?
Trong cơn cuống cuồng, dứt khoát kiễng chân, vòng tay ôm lấy cổ Tạ Trì Yến, nũng nịu :
“Trời ạ, hôm nay là ngày đính hôn của chúng , cứ mãi bận tâm đến bạn bè của em làm gì?”
“Người sẽ ghen đó nha!”
Vừa xong, da đầu lập tức tê rần vì cảm giác hổ.
Tạ Trì Yến vẻ gì là làm cho ngượng.
Anh cụp mắt, cơ thể chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm mềm mại áp sát , ánh mắt đột nhiên sâu thẳm hơn vài phần.
Ngay đó, cả bỗng nhấc bổng lên, ôm ngang lòng.
Tôi hoảng hốt kêu lên, theo bản năng siết chặt lấy Tạ Trì Yến.
Anh cúi đầu, giọng khàn khàn thầm thì bên tai :
“Là của .”
“Hôm nay là ngày đính hôn của chúng , đúng là nên vì khác mà lơ là vị hôn thê của .”
Hơi thở nóng hổi phả qua vành tai, làm rùng từng đợt.
“Nói đến mới nhớ, dạo gần đây chúng bỏ lỡ ít nụ hôn chào buổi sáng .”
“Vậy đêm nay… từ từ bù nhé.”
…
Đêm hôm đó, Tạ Trì Yến còn giả vờ nữa.
Anh ung dung lấy từng món đồ mà hệ thống từng đã chuẩn cho .
Rồi từng cái, từng cái, đều dùng hết .
Đến lúc , mới nhận —
Thì những món đồ đó, loại “tra tấn” như hệ thống đã .
… thì đã ?
Đối với , gì khác biệt ?
Chẳng kết quả vẫn là khiến thành tiếng, sụp đổ mà cầu xin tha thứ ?
Quả nhiên, vẻ ngoài “nam chính thuần khiết” chỉ là lớp ngụy trang của Tạ Trì Yến.
Bản chất thật sự của , chính là một phản diện nguy hiểm và tà ác!
Tôi hối hận muộn màng, nhưng cũng đã quá trễ.
Chỉ thể cuốn trôi trong cơn nóng bỏng và điên cuồng do Tạ Trì Yến mang đến.
Sáng hôm , rũ rượi trong chăn, thân đau nhức còn chút sức lực.
Trong lòng thầm nhủ, đợi Tạ Trì Yến ngoài, nhanh chóng tìm cơ hội trốn thoát.
Làm vợ của phản diện thật sự là chuyện thường chịu nổi!
Nếu tiếp tục thế , sớm muộn gì cũng Tạ Trì Yến “xé nát mà nuốt bụng”.
Phải trốn thôi!
Tôi tính toán, kiên nhẫn chờ Tạ Trì Yến khỏi phòng.
điều bất ngờ là, đợi mãi mà thấy động tĩnh gì.
Tôi nghi hoặc đầu .
Và ngay lập tức bắt gặp ánh mắt Tạ Trì Yến đang dõi theo.
Anh chống tay, ánh mắt sâu thẳm chớp .
Thấy đã tỉnh, khóe môi cong lên, nụ trong mắt tựa như sóng nước lăn tăn:
“Bảo bối, buổi sáng lành.”
Vẻ đó khiến tim đập lỡ một nhịp, nhưng nhanh chóng kiềm chế .
Giả vờ nghiêm túc hỏi:
“Anh hôm nay làm ? Sao còn ngoài?”
Tạ Trì Yến nghiêng đầu, khẽ hỏi :
“Tôi đang đợi em mà.”
“Bảo bối, chẳng em đã sẽ làm cùng mỗi ngày, bảo vệ mặt cấp ?”
Tôi nghẹn họng.
là từng …
đó là khi Tạ Trì Yến còn giả vờ yếu đuối đáng thương, khiến trào dâng lòng trắc ẩn mà hứa.
Còn bây giờ.
Tôi đã biết rõ Tạ Trì Yến là một đại phản diện tàn nhẫn và lạnh lùng.
Đám cấp dám cãi lời đều biến thành thức ăn cho cá mập.
Cần gì bảo vệ nữa chứ!
Anh cứ giả vờ tiếp !
Tôi dám vạch trần , chỉ thể giả vờ giận dỗi, lén lút trừng mắt vài lần.
Tạ Trì Yến bật khẽ.
Giọng vẫn dịu dàng như nước, nhưng những lời khiến sống lưng lạnh buốt.
“Bảo bối, cảm giác—”
“Dường như từ tối qua, em bắt đầu xa cách ?”
Tôi giật .
Còn kịp nghĩ cách trả lời, giọng trầm thấp của Tạ Trì Yến đã vang lên, như đang thầm thì bên tai:
“Trước tiên là tối qua, thấy đã hoảng loạn.”
“Sau đó, sáng nay quên hôn chào buổi sáng.”
“Đến cả việc đã hứa sẽ làm cùng , em cũng nữa.”
“Bảo bối, chẳng lẽ em…”
Anh ngước mắt, ánh sâu như mực, khóa chặt lấy :
“Cũng phản bội ?”
7
Giọng của Tạ Trì Yến từ đầu đến cuối vẫn dịu dàng đến lạ.
cảm giác như rơi xuống hầm băng.
Bởi vì.
Những từng phản bội Tạ Trì Yến , cũng đã từng giọng dịu dàng … ném nuôi cá mập.
Nếu để phát hiện cũng đang ý định phản bội…
Tôi đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức ôm lấy Tạ Trì Yến, hôn hai cái.
“Sao thể chứ, em tất nhiên làm cùng mà!”
xong, giả vờ uất ức:
“Chỉ là tối qua mệt quá, hôm nay thật sự kiệt sức, bộ nữa.”