Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Pháo Hôi Tầm Thường - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:30:43

Chương 11

Cố Nhã Nguyệt, con ngu .

Ban đầu, cứ tưởng rằng, tình cảm của Lục Dĩ Hoài đối với chẳng qua chỉ là chút áy náy nhất thời. 

Một năm trôi qua, đáng lẽ thứ tình cảm mỏng manh cũng nhạt dần theo thời gian.

sự xuất hiện của Cố Nhã Nguyệt cho thấy một sự thật khác—

Lục Dĩ Hoài vẫn còn nhớ đến .

Thậm chí, thể là nhớ mãi quên.

Đến mức tình cảm giữa hai họ vẫn dậm chân tại chỗ, thể tiến thêm bước nào.

Suốt một năm qua, trong lòng Cố Nhã Nguyệt chắc hẳn tích tụ ít uất ức.

Đến mức cô còn chịu hạ , ngại xa xôi vạn dặm tìm đến đây, chỉ để sỉ nhục một trận cho hả giận.

ngờ rằng—

Hành động chẳng khác nào đem quyền chủ động dâng đến tay .

Cố Nhã Nguyệt mới rời , lập tức thu dọn hành lý trở về nước.

Không ngờ một ngày, đến cả vai bạch nguyệt quang về nước cũng sẽ đến lượt diễn.

là phong thủy luân chuyển mà.

vội vàng chạy ngay đến mặt Lục Dĩ Hoài, thậm chí còn về thành phố A.

Mà là mua một căn hộ nhỏ ở thành phố B bên cạnh, chuyển đó sống.

Sau đó, còn tìm một công việc chăm sóc trẻ tại một trường mầm non gần nhà, vẻ như bản sẽ định cư lâu dài ở đây.

Không bao lâu , vị hiệu trưởng nhiệt tình trong trường thấy còn độc , bèn đề nghị giới thiệu đối tượng cho .

mỉm nhận lời.

Buổi hẹn sắp xếp tại một quán ăn gia đình.

và đối tượng xem mắt trò chuyện qua loa đôi câu, nhưng trong suốt cuộc gặp mặt, mơ hồ cảm nhận ánh nào đó đang dán chặt lên .

giả vờ như .

Cho đến khi và đối tượng dậy chuẩn rời khỏi nhà hàng—

Lục Dĩ Hoài bất ngờ xuất hiện mặt .

Ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phao-hoi-tam-thuong/chuong-11.html.]

theo phản xạ co rúm , né tránh ánh mắt , cúi đầu định lướt qua.

“Trần Vi.”

Lục Dĩ Hoài nghiến răng nghiến lợi gọi tên .

“Em định ?”

Không thể tiếp tục giả vờ thấy nữa, đành cắn răng lên tiếng:

“Lục thiếu.”

Vừa thấy Lục Dĩ Hoài, đối tượng xem mắt của liền lộ vẻ mặt kinh ngạc.

Có lẽ ngờ rằng, chỉ đơn giản ăn một bữa cơm mà cũng thể gặp nhân vật tầm cỡ chỉ thấy tivi; càng ngờ thể chuyện với một như .

Nhất thời, phần kích động.

nhẹ nhàng đẩy một cái, khẽ :

“Vương , thể rời ? chút chuyện cần giải quyết.”

Ánh mắt đối phương lướt qua và Lục Dĩ Hoài, dường như nghĩ đến điều gì đó, lập tức vội vàng rời .

Chờ liên quan xa, mới nhanh chóng ngẩng đầu về phía Lục Dĩ Hoài, căng thẳng giải thích:

“Xin Lục , cố ý về nước mà xin phép . Chỉ là quen với cuộc sống ở nước ngoài, vẫn thấy ở trong nước thoải mái hơn một chút.

Vịt Bay Lạc Bầy

Anh yên tâm, sẽ tránh xa và Cố tiểu thư, tuyệt đối phiền hai .”

Thế nhưng, Lục Dĩ Hoài như thấy lời .

Anh dán chặt ánh mắt vô cảm bóng lưng đang khuất dần của đối tượng xem mắt, lạnh giọng hỏi:

“Hắn là ai?”

“Hả?” ngẩn , nhưng vẫn thành thật trả lời:

“Là đối tượng xem mắt của , hôm nay là đầu tiên chúng gặp .”

“Đối—tượng—xem—mắt.”

Lục Dĩ Hoài nghiến từng chữ, ánh mắt như thể nuốt chửng bụng.

“Trần Vi, em ăn sạch xong, lưng liền tìm đối tượng xem mắt?

quá dung túng em , hả?”

 

Loading...