PHẬT NHƯ CHI NGUYỆN - CHƯƠNG 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:28
Nhìn rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, bồi thêm một đao.
", nếu điểm chuẩn đều đạt, bên nào, em suy nghĩ kỹ."
" ." Anh lập tức đáp lời, "Em ý tưởng gì, cứ ."
, ý khỏi dâng lên khóe môi.
"Con em, tương đối coi trọng tác phong của trường, cho nên, Bắc Đại nhiều trai ?"
"Nhiều! Đặc biệt nhiều!"
"Em xem , là nhất trường đấy."
Nói dối trắng trợn.
Cậu rõ ràng là nam thần khoa.
cuối cùng cũng tìm điểm đột phá, giống hệt như một con công xòe đuôi.
"Bạn cùng phòng của là nam thần trường, độc , lập tức thể giới thiệu cho em!"
"Một bạn cùng phòng khác của , tài tử âm nhạc, thất tình, cũng available!"
"Còn bạn nhất của , nam thần khoa Y, bây giờ sẽ bảo chia tay!"
"Phụt!"
Cậu cứ c.h.é.m gió !
Cậu ở phòng đôi, vẫn là do giúp xin đấy!
Tuy nhiên, vẫn âm thầm đánh cho một dấu tích trong lòng.
"Tùy cơ ứng biến, linh hoạt đổi."
"Lựa chọn sở thích, đúng bệnh cho thuốc."
"Rất chuyên nghiệp."
Anh gật đầu, đôi mắt sáng lấp lánh, giống như một chú chó Golden Retriever to lớn khen ngợi.
"Chúng chỉ nhiều trai , gái cũng ít, tùy em lựa chọn."
"Phụt!"
thật sự nhịn , bật thành tiếng.
May mắn lúc , chuông cửa vang lên.
4
Mở cửa, của Thanh Hoa cũng tới.
Là một đàn ông trung niên bốn năm mươi tuổi, phúc hậu đáng tin, nụ niềm nở.
Vừa mở miệng, chính là cáo già, , lão làng , chê .
"Đồng nghiệp cuộc gọi với em đột nhiên gián đoạn, lo lắng cho sự an của em, ở gần đây, nên ghé qua xem."
mời ông nhà, Du Viễn Khoát.
Anh rõ ràng ngờ, sẽ đụng tổ tuyển sinh của Thanh Hoa.
Biểu cảm ngơ ngác.
Sau khi xuống, càng ngơ ngác hơn.
Bởi vì vị trí của hai họ là, đối diện , cách một chiếc bàn .
dù cũng đều là văn hóa, quan trọng nhất, chính là nho nhã, là lịch sự.
Thế là một phen chào hỏi khách sáo ngượng ngùng, hai nhanh chóng bắt đầu công kích chế giễu, đấu khẩu kịch liệt.
Thanh Hoa giáo viên Bắc Đại , tư tưởng cổ hủ, đổi.
Bắc Đại bác bỏ tác phong Thanh Hoa quá kém, thiếu tình cảm, giáo điều cứng nhắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phat-nhu-chi-nguyen/chuong-2.html.]
Anh tới , thật náo nhiệt.
Mỗi ưu thế của , mỗi đưa điều kiện của .
Cuối cùng, sờ sờ mũi, cảm thấy cãi cũng hòm hòm , mở miệng chọn Bắc Đại.
Cáo già Thanh Hoa ngây ngẩn cả , hỏi tại .
Còn thể tại ?
Các năm nào cũng giành với , năm nào cũng thắng thua khác .
Năm nay đến lượt tự chọn, còn thể ông cướp mất ?
lời , thể thẳng thắn như .
Thế là , bởi vì lúc thi thử, Bắc Đại cho suất tự tuyển, Thanh Hoa cho.
Nháy mắt mấy cái, giọng điệu tiếc nuối:
"Con , vẫn tin mệnh."
Con , vẫn thù dai.
5
Cuối cùng cũng thương lượng xong, tiễn cáo già Thanh Hoa và Du Viễn Khoát .
Mẹ kế lập tức mang theo khuôn mặt tươi xáp , giọng điệu thiết từng .
"Hà Bảo, Thanh Hoa Bắc Đại coi trọng con như , bảo bọn họ cũng cho con một suất, bọn họ đồng ý nhỉ?"
"Cũng keo kiệt quá ?"
"Lát nữa con với bọn họ xem !"
liếc bà một cái, gì, tiếp tục phòng.
Bà đuổi theo hỏi:
"Có ? Con một câu chắc chắn !"
hít sâu một .
"Bà tưởng chợ bán rau đấy , còn mua một tặng một?"
"Có gì chứ?"
"Bây giờ Thanh Hoa Bắc Đại đều tranh giành con!"
"Bắc Đại cho con suất, con cứ với là nữa, chuyển sang Thanh Hoa, xem bọn họ sợ !"
lười cùng bà tranh cãi, phòng, đóng cửa .
Bà chặn cửa, sắc mặt lập tức đổi, kéo dài :
"Triệu Tiểu Hà, mày giúp mày ?"
"Mày coi thường nó, cũng coi thường kế là tao đây."
"Tao sớm , nuôi mày lớn như , mày chính là một con sói mắt trắng!"
thể đè nén cơn giận nữa, lạnh,
"Thứ nhất, giúp , giúp cũng giúp."
"Thứ hai, coi thường các , là cũng các ."
"Thứ ba, do bà nuôi lớn, ở, là căn nhà để , con tiêu, là tiền để ."
"Bà cũng tiêu."
"Còn nữa, hai năm c.h.ế.t như thế nào, bà rõ hơn đấy."