Phòng Livestream Thông Với Địa Phủ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-20 23:09:14
Diêm Vương bảo chết canh ba.
Tôi thì tới canh hai đã quỳ điện Diêm La của ông .
Không vì lý do gì to tát, chỉ là để ấn tượng với sếp thôi.
Diêm Vương liếc sổ sinh tử của , thở dài một tiếng, bảo tìm một công việc ở địa phủ.
Thế là miễn cưỡng đồng ý.
Tôi tên là Khương Nhu.
Trước đây là một nữ streamer với hơn mười vạn theo dõi.
Vì livestream bán hàng quá sức, kiệt sức mà đột tử ngay ống kính.
Nghĩ tới nghĩ lui, quyết định nghề cũ, bắt đầu livestream ở địa phủ.
Một mặt là để phổ biến văn hóa địa phủ cho sống, mặt khác kiếm chút tiền tiêu vặt.
Diêm Vương thể giúp tăng GDP cho địa phủ, liền lập tức ban cho một “ngón tay vàng” (cheat code).
Tôi thể kết nối với sổ sinh tử của phán quan.
Chỉ trong chớp mắt, thể tìm cần tìm và trò chuyện với họ.
Ngày đầu tiên livestream.
Phòng livestream đông lắm.
Sau một giờ livestream, chỉ thu hút một sống.
Đội Tiên Phong: “Streamer, phòng livestream của cô theo phong cách tang lễ ? Sao phía cô còn giấy nữa?”
Tôi: “Không cưng, đây chắc là phong cách âm phủ đấy, vì đang ở địa phủ mà.”
Đội Tiên Phong: “Streamer cô hài hước thật, đây là phòng livestream kể chuyện ma quỷ lúc nửa đêm ?”
Tôi : “Không , bọn ma quỷ tụi chẳng bao giờ kể chuyện ma quỷ.”
Đội Tiên Phong: “Vậy cô tài năng gì? Các phòng livestream khác giờ đã bắt đầu nhảy múa .”
Tôi: “Tôi thể tìm bà cố đã qua đời nhiều năm của .”
Đội Tiên Phong: “Có bệnh thì chữa .”
???
Tôi ngớ .
Tôi thật mà, mắng ?
Tôi định thêm gì đó.
Màn hình công khai hiển thị Đội Tiên Phong đã rời phòng livestream.
Lúc , một tên Tôm Tim Heo xin kết nối.
Tôm Tim Heo: “Streamer, cô thật sự thể tìm đã chết nhiều năm ?”
Tôi: “Đương nhiên .”
Tôm Tim Heo: “Vậy cô thể trò chuyện với họ ?”
Tôi: “Tất nhiên là .”
Tôm Tim Heo: “Vậy thử xem . Tôi tặng cô một cây kẹo mút, cô giúp hỏi cha . Ông mất hơn chục năm , những năm qua năm nào cũng lên núi thăm ông, đốt nhiều tiền giấy cho ông. kỳ lạ là ông vẫn thường xuyên báo mộng, rằng ở đó ông tiền tiêu, mua xe cũng . Chuyện là ?”
Cái đơn giản.
Tôi bấm tay tính toán.
Chưa đầy hai phút, đã tra : cha tên là Mạnh Quốc Trụ, mất cách đây mười hai năm vì xuất huyết não.
Lúc , bình luận trong phòng livestream của bỗng dưng tăng vọt.
Tiên Nữ Sức Mạnh: [Streamer mà thần thần bí bí thế nhỉ.]
Thức Dậy Ăn Meo Meo: [Cảm giác như đang lừa quà, chán thế.]
Bánh Quẩy Mũm Mĩm: [Sao thấy streamer khá là biết cách làm nội dung nhỉ.]
Rượu Bà Mạnh: [Mấy hiểu , là kịch bản thôi.]
Tôi hắng giọng.
“Cha là đứa con bất hiếu.”
Vừa dứt lời, mắt của Tôm Tim Heo trợn to như quả trứng.
Tôm Tim Heo: “Tôi bất hiếu thế nào? Tôi là con hiếu thảo nổi tiếng nhất làng, năm nào cũng cúng bái cha , một năm ba lần, mỗi lần ở một tuần.”
“Vậy ông vẫn báo mộng tìm , nghĩ lý do ?”
Tôm Tim Heo: “Lý do gì? Có đủ thành tâm ?”
Tôi lắc đầu.
“Cha bái nhầm mộ, làm con trai cho nhà mấy năm .”
Lúc , bình luận [Ha ha ha] spam kín màn hình.
Sắc mặt Tôm Tim Heo chút khó coi.
“Cô… cô bậy, mộ cha nhớ nhầm ? Từ nhà thờ tổ về phía nam năm dặm, thấy con đường nhỏ thì lên, ngôi mộ thứ ba đường chính là mộ cha .”
Tôi lắc đầu.
“Là ngôi thứ tư.”
Tôm Tim Heo sững sờ, rõ ràng tin.
Liễu Thất Bát: [Giả quá, ở nông thôn mộ phần cũng bia mà, đúng ? Dù nhớ vị trí thì tên bia làm nhầm .]
Vượng Vượng Lật Chăn: [ thế, chẳng lẽ biết chữ?]
Tôm Tim Heo màn hình đầy những lời nghi ngờ, hoảng loạn giải thích: “Cô mới biết chữ, cả nhà cô biết chữ! Bia đó đã bao nhiêu năm , chữ đã mục nát từ lâu.”
“Với , streamer chắc chắn bừa, làm nhầm cha , dù cha hóa thành tro cũng nhận .”
Nghe câu thấy kỳ kỳ.
Tôi tiếp tục: “Mông trái của một vết răng, là hồi năm tuổi chó cắn. Bảy tuổi ngã xuống hầm phân, ông nội cứu lên. Mười sáu tuổi thi đậu cấp ba, học nghề sửa xe. Hai mươi sáu tuổi cưới một cô vợ tên Vương Tiểu Lệ. Hai mươi chín tuổi đứa con trai đầu lòng, tên ở nhà là Đôn Nhi. Đáng tiếc, cha ông thấy Đôn Nhi lớn lên, bảo lần đốt vài tấm ảnh của Đôn Nhi cho ông xem.”
Tôi xong, tay cầm điện thoại của Tôm Tim Heo bắt đầu run rẩy: “Những chuyện … ai với cô?”
Tôi nghiêng đầu: “Tất nhiên là cha , ông Mạnh Quốc Trụ với . Ông mất chiều ngày mười hai năm , năm giờ chiều, đột nhiên xuất huyết não. Cậu là đầu tiên phát hiện, nhưng đưa đến bệnh viện thì đã muộn. Trước khi mất, ông còn nắm chặt tay , rằng ông lo nhất chính là . Không ngờ khi mất, làm con trai cho nhà mấy năm.”
Nói đến đây, mắt Tôm Tim Heo đã đỏ hoe.
Anh tự trách vả mặt một cái, lập tức đặt vé xe về quê để trực tiếp xin cha.
Sau khi Tôm Tim Heo ngắt kết nối, phần lớn trong phòng livestream nghi ngờ .
Bình luận rằng là diễn viên thuê để diễn cặp với .
Tôi hiểu, dù và ma quỷ khác đường, họ hiểu cũng là bình thường.
Để khiến họ tin rằng là ma quỷ, định biểu diễn màn tay gỡ đầu.
Lúc , một khán giả tên Vương Bá tặng liên tục năm tòa lâu đài.
Một tòa lâu đài là mười ngàn tệ.
Nhờ đợt quà tặng , phòng livestream của càng thêm đông đúc.
Tôi vội vàng chấp nhận yêu cầu kết nối của ông .
Vương Bá: “Streamer, cô giúp tìm vài ?”
Nghe là “vài ,” bình luận trong phòng livestream lập tức sôi nổi.
Mọi dựng tai lên ngóng.
Bình luận trong phòng livestream trôi nhanh, tất cả đều đoán xem vị đại gia cấp 66 tìm ai.
Vì đã rõ, phòng livestream của chỉ tìm chết.
Trong ống kính, ông Vương Bá tóc hoa râm đang lục lọi gì đó trong ngăn kéo.
Vài phút , ông lấy từ đáy ngăn kéo một chiếc phong bì, đổ một bức ảnh đã ngả vàng.
trong bức ảnh đó, là . Mà là một loạt ba lô xếp ngay ngắn mặt đất.
Bức ảnh đã cũ, nhưng bảo quản .
Có thể thấy nó cất giữ cẩn thận.
Màu sắc của những chiếc ba lô trong ảnh vẫn còn rõ nét.
Có ba lô hồng phấn Hello Kitty, ba lô xanh lam in hình mèo máy Đô-rê-mon.
Tôi hàng ba lô , bối rối.
Những khác trong phòng livestream cũng như , hiểu ông Vương Bá tìm ai.
Yêu Kêu Oa Oa Stan: [Không chứ, tặng năm mươi ngàn tệ quà chỉ để tìm bán ba lô?]
Chuối Tiêu Ba Ba: [Đừng bậy, cảm thấy bức ảnh câu chuyện.]
Màn hình công khai tràn ngập dấu chấm hỏi.
Ông Vương Bá cầm bức ảnh, run run ghế.
Những ngón tay gầy guộc nhẹ nhàng lướt qua bức ảnh, cẩn thận.
Ông chỉ chiếc ba lô hồng phấn ở hàng đầu tiên bên trái, tự lẩm bẩm: “Cô bé tên Mạnh Tiểu Mẫn, một cô gái nhỏ nhắn gầy gò. Đừng thấy cô nhỏ mà lầm, cô là lớp trưởng lớp . Bình thường cô nhút nhát, sợ sấm sét, sợ côn trùng nhỏ, nhưng hôm đó, cô dũng cảm. Lúc đó cô đến văn phòng lấy sách, văn phòng ngay cạnh cầu thang, cô thể chạy thoát, nhưng , cô tổ chức các bạn khác chạy nhanh.”
Chiếc ba lô màu xanh Spider-Man ở hàng thứ hai: “Cậu tên Tiểu Béo, yêu thích trong lớp vì ba lô của luôn đầy đồ ăn vặt. Khi ba lô của tìm thấy trong đống đổ nát, bên trong vẫn còn đầy đồ ăn: khoai tây chiên, thanh cay, sữa AD, nhưng tiếc là tất cả đều bẩn và đè nát, ăn nữa.”
Giọng ông Vương Bá đã nghẹn ngào.
Chiếc ba lô xám hình ngôi ở hàng thứ ba: “Cậu là bạn thân nhất của , Trần Tinh. Từ nhỏ đã thích nghiên cứu thiên văn địa lý, luôn ôm một chồng sách dày lên trời ngẩn ngơ. Cậu lớn lên nhất định trở thành nhà thiên văn học vĩ đại, nhưng… nhưng bao giờ thấy các vì nữa.”
…
Phòng livestream lặng ngắt.
Mọi kiên nhẫn ông Vương Bá giới thiệu từng chiếc ba lô trong ảnh.
Tổng cộng ba mươi chín chiếc, nhiều ít.
Lớp học bốn mươi học sinh.
Chỉ ông, vì bệnh nghỉ học ở nhà, thoát kiếp nạn.
Nhìn thấy năm và tên trường học ghi bức ảnh, đột nhiên hiểu .
Ngày hôm đó, đất trời rung chuyển.
Rất nhiều biến mất trong thị trấn nhỏ .
Tôi cố gắng tìm kiếm những cái tên trong sổ sinh tử của phán quan.
Một lúc , thở phào.
“Ông Vương Bá, ông yên tâm, họ đều sống , đều cuộc đời của riêng . Người lớn nhất chỉ nhỏ hơn ông mười lăm tuổi. Cô gái dũng cảm giờ là giáo viên; Tiểu Béo giờ là huấn luyện viên thể hình, chẳng còn béo tí nào, cơ bắp cuồn cuộn; giấc mơ của Trần Tinh đã thành hiện thực, nghiệp thạc sĩ, nghiên cứu về công nghệ hàng vũ trụ. Họ đều sống .”