Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Phu quân câm của ta - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:10:40

6.

 

Ngoài Diệp lão gia và Diệp phu nhân, còn gặp cả Diệp Nhị công tử  Diệp Hy Việt.

 

Ta vốn từng nghĩ sẽ trở thành phu quân chính là , nhưng giờ đây mặt với phận tiểu thúc, khiến cảm thấy chút gượng gạo.

 

Sau khi trở về phòng, Uẩn lang cho :

“Nàng từng quen Hy Việt ?”

 

Ta ngờ đến biểu cảm nhỏ của cũng phu quân nhận , bèn suy nghĩ đáp:

“Trước đây biểu ca nhắc đến vài , ?”

 

“Không gì. Chỉ là thấy nàng vẻ để ý đến .”

 

Quả đúng là… Diệp Uẩn Sơ nhạy cảm.

 

Ta ghé sát bên , khẽ trêu:

“Chỉ liếc mắt đôi thôi, thể gọi là để ý ? Ta để ý mới đúng.”

 

Tai Uẩn lang lập tức đỏ lên, khẽ đầu sang bên, gò má cũng ửng hồng. Chàng khẽ gật đầu, chẳng khác gì mèo con chọc đúng chỗ ngứa.

 

Ta thật đúng là... quá xa, ban ngày ban mặt còn trêu chọc như thế. mà, ngượng ngùng lên vô cùng đáng yêu.

 

Hôm là ngày hồi môn, khi lên xe ngựa, Diệp phu nhân kéo khẽ dặn:

“Nếu dịp, con hãy đưa Uẩn Sơ ngoài dạo một chút. Nó ở trong phủ suốt thế cũng chuyện .”

 

Ta liền đáp ứng. Thật , cũng hy vọng thể tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài. Đường đường là nam nhi, thể chí hướng, suốt ngày quanh quẩn trong phủ?

 

Trước khi xuất giá, và nhà đẻ phần bất hòa. Ngày hồi môn, cũng chẳng mặn mà trò chuyện nhiều. may là Diệp phu nhân vốn khéo xử sự, hề nhắc đến bệnh câm của Uẩn lang, chỉ nhẹ nhàng trò chuyện, ăn uống cũng tạm .

Lẽ phụ nên chuyện cùng , nhưng Uẩn lang thể , giỏi giao tiếp, phần lớn thời gian là , chỉ thỉnh thoảng gật đầu, lắc đầu, giấy bút mang theo trong tay áo cũng hề lấy dùng.

 

Ở Diệp phủ, dù thể , vẫn khá hoạt bát, luôn chữ với . về đến Giang phủ, như cái con rối giật dây, cả cứng đờ, trống rỗng. Ta bên cũng cảm thấy sự gượng gạo lan sang , nên dùng bữa qua loa xong liền kéo rời .

 

Lên xe ngựa, thấy Uẩn lang thở phào nhẹ nhõm, như thể rời khỏi chốn long đàm hổ huyệt.

Thoải mái hơn chút chứ?” Ta đưa miếng điểm tâm, khi nãy ở Giang phủ, Uẩn lang hầu như ăn gì, chắc đói .

 

Chàng gật đầu, lấy giấy bút :

“Ta với họ, ở cạnh họ… quen.”

 

Ba chữ cuối đắn đo, hẳn trong lòng còn chữ khác nặng nề hơn nhưng .

Ta kéo tay đặt lên đùi , đặt tay lòng bàn tay . Tay lạnh, giữa cái nắng mùa hè gay gắt khiến buông .

 

Uẩn lang khẽ ngượng, nhưng vẫn nắm lấy tay thật chặt.

 

“Không thích thì cũng chẳng . Chúng thường xuyên về Giang phủ.” Ta nghiêng đầu tựa vai , nhẹ giọng:

“Uẩn lang, dạo phố cùng ?”

 

Ta ngẩng đầu, ánh mắt chứa đầy mong chờ Uẩn lang

 

Chàng do dự, nhưng lẽ khiến thất vọng, nên cuối cùng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

 

Ta mừng rỡ vô cùng.

 

Trước khi xuất môn, Diệp phu nhân : từ khi mắc bệnh mất tiếng năm xưa, luôn khép , chịu ngoài, vì chuyện nạp trưng cho mà chủ động rời phủ, đây là chuyện hiếm thấy trong nhiều năm nay. Diệp phu nhân tin rằng, Uẩn lang thật sự quý trọng , mong thể đổi .

 

Ta đội mũ trùm đầu, vui vẻ kéo tay xuống xe. Khi còn ở khuê phòng, hiếm khi ngoài, cũng khác gì . Nguyệt Liên theo hầu, chỉ cho phép nàng phía xa, phá vỡ thế giới nhỏ của và Uẩn lang.

 

Uẩn lang vốn sống sự bảo bọc nghiêm ngặt của Diệp phủ, nay giữa phố xá đông đúc, chút lúng túng. Ta định trấn an vài câu, chủ động nắm lấy tay , mười ngón tay đan chặt .

 

Tay hai chúng giấu trong tay áo rộng, nhưng dù cũng là nơi phố xá đông , hổ mặt sang bên.

 

Không ngờ phu quân lúc chủ động thế ~ ôi ngượng quá mất ~

 

Hai chúng dạo qua từng sạp hàng, thấy bao nhiêu món thú vị. Túi tiền trong tay , mỗi khi chỉ món nào, ngước đôi mắt sáng lấp lánh chờ đợi .

 

Ta thể kháng cự vẻ đáng yêu …mua! Tất cả đều mua!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-cam-cua-ta/chuong-3.html.]

Ta và Uẩn lang quét sạch cả con phố Trường Bình. Đến cuối phố, tay đều chất đầy đồ. Ta vẫy tay gọi gia nhân theo, giao hết cho họ mang xe ngựa.

 

Quay , thấy Uẩn lang đang chăm chú ngắm Lão bá nặn tượng đất.

 

Trên giá gỗ bày đủ loại tượng đất sống động như thật, đặc biệt là bộ Du Viên Kinh Mộng khiến mê mẩn thể rời mắt.

 

Thấy chúng tò mò, Lão bá vui vẻ :

“Cô gia, phu nhân nếu thích thì cứ lấy. Lão hủ đây chút danh tiếng trong thành đấy, bộ tượng là tác phẩm đắc ý nhất.”

“Bao nhiêu tiền?” Ta thật sự thích, liền hỏi.

 

Một lượng bạc.” Quả là đắt, chẳng trách đông mà quầy vắng thế, giá cả như thế ai dám mua.

 

thích quá , do dự:

“Gói cho .”

 

“Vâng .” Lão bá thấy khách, tít mắt, cẩn thận gói kỹ bằng vải mềm.

 

“Phu thê hai vị chắc mới cưới nhỉ? Nhìn đúng là trai tài gái sắc, đôi ghê.” Lão bá tươi hỏi vui.

 

Uẩn lang khẽ gật đầu.

 

“Hay nặn cho hai một đôi tượng đất nhé?” Có lẽ thấy chúng dễ thương lượng, Lão bá thêm món nữa.

 

Ta lưỡng lự…hôm nay tiêu nhiều , mà tượng , nặn cũng rẻ.

 

Chưa kịp quyết định, Uẩn lang hai mắt sáng rỡ, gật đầu lia lịa, dùng ánh mắt như hồ thu chăm chú .

 

Ta còn thể từ chối ?

 

Ta thể từ chối “đại bảo bối” nhà .

Lão bá quả nghề, đất sét đủ màu tay ông chuyển động hồn. Chỉ một lát, tượng nam tử áo ngọc, đầu cài ngọc trâm, đúng là trang phục của Duẫn lang hôm nay.

Rồi Lão bá cẩn thận vẽ mặt . Ta ngắm thật kỹ, tượng đất quả thật sáu, bảy phần giống , thật sự là một tiểu Uẩn lang.

 

Ta cầm tượng lên, cảm thấy còn quý hơn cả bộ Du Viên Kinh Mộng .

 

Lão bá định nặn tiếp. Vì đội mũ trùm, tượng theo mũ sẽ , nên ông khuôn mặt bình thường nhưng hơn. Đây là cách , hầu hết các vị phu nhân đều hài lòng. Sau khi xong y phục, trang sức, ông cầm bút định vẽ mặt thì Uẩn lang bất ngờ đưa tay ngăn .

 

“Chưa xong mà, công tử đừng vội.” Lão bá ngạc nhiên.

 

Ta , đoán điều .

 

Chàng chỉ , chỉ cây bút.

 

“Chàng tự tay vẽ mặt cho tượng ?” Ta hỏi.

 

Chàng gật đầu.

 

Ông cụ chần chừ:

“Không dễ nha, đừng vẽ hỏng đấy.”

 

“Cứ để vẽ .” Ta mỉm . Dù hỏng thì mua cái khác, Uẩn lang , nỡ từ chối?

 

Lão bá nghĩ ngợi, giao bút cho , còn nhắc nhở cách vẽ.

 

Uẩn lang cầm bút, từng nét cẩn trọng, chậm rãi, nghiêm túc.

 

Từng đường nét hiện , gương mặt như hoa sen dần dần xuất hiện, thật ngờ ba phần giống . Kết hợp với y phục và trang sức sống động, chỉ qua là nhận ngay.

 

Sau khi vẽ xong, đưa bức tượng nhỏ cho , đem tượng "Tiểu Uẩn lang" mà lão bá nặn, đặt cạnh tượng "Tiểu Châu Nương" của .

Hai tượng đất tựa , một đôi bích nhân.

 

Còn , cũng đang tựa cũng là một đôi bích nhân.

 

Ánh chiều tà phủ xuống vai Uẩn lang, khiến như khoác lên ánh sáng rực rỡ.

 

Tình yêu tuổi trẻ đột ngột, mãnh liệt luôn đến bất ngờ như cơn mưa rào tháng Sáu.

 

Cái gọi là tình yêu, chính là những rung động như thế dần dần tích tụ thành đại dương, bao bọc lấy ngươi, nhấn chìm ngươi.

Loading...