Phu Quân Của Ta Muốn Cưới Thê - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:25:52
Cuộc gặp gỡ , kết thúc trong khí quỷ dị.
Không ai đào sâu câu của .
Dù thì trong mắt bọn họ, chỉ là những oán giận của nữ nhân khi ghen tuông mà thôi.
Khi rời , ca ca của Khương Nhiễm đến đón nàng .
Khương Phi vẻ uống rượu, mặt đỏ bừng, cũng loạng choạng.
Người ở kinh thành cũng đến khá nhiều.
Thích rượu, cờ bạc, háo sắc, thiếu thứ gì.
Ta ấn tượng với Khương gia, xa xa.
điều cũng ngăn cản những ý đồ.
Khương Nhiễm đặc biệt chỉ để giới thiệu với Khương Phi.
"Ca ca, đây chính là mỹ của Lục công tử, thế nào, ?"
Ánh mắt mơ màng của Khương Phi lưu luyến gương mặt .
"Hả ha" hai tiếng, cảm thán , "Lục thật diễm phúc."
Ta diện mạo của hẳn là tồi, dù từ nhỏ đến lớn cũng nhiều khen xinh .
Lục Tranh càng yêu thích rời tay khỏi làn da trắng nõn của .
Trước đây, để Lục Tranh vui, ít dùng thảo dược tự chế thành cao dưỡng da.
Ta thích khen .
giờ đây, đối diện với Khương Phi, cảm thấy khó chịu vô cùng.
Hơn nữa, khi chuyện, còn dùng tay móc tóc của .
Có thể diễn tả sự lỗ mãng phóng túng một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Ta kéo đau, luống cuống tay chân kéo tóc .
Theo bản năng, đầu tìm Lục Tranh cầu xin giúp đỡ.
Hắn cũng vẻ tức giận.
Ta nghĩ sẽ chủ cho , dù bây giờ vẫn là của Lục phủ.
khi ánh mắt chạm , tránh .
Không một lời.
Ta tự chế giễu , khóe môi khẽ nhếch lên, đột nhiên cảm thấy chút bi thương.
Buổi tối.
Lục Tranh hiếm khi đến phòng .
Hắn thoạt tâm tình , khi uống vài ngụm nước thì chửi rủa.
"Khương Phi cái thằng khốn ."
Ta tưởng đến để trấn an .
ngay giây , gương mắt .
"Ngươi cũng , mặc màu hồng, ăn mặc trang điểm xinh như ?
"Điều chẳng rõ ràng là dụ dỗ khác ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-cua-ta-muon-cuoi-the/chuong-6.html.]
Ta cảm thấy như đang ảo giác, theo bản năng hỏi .
"Ngươi gì?"
Lục Tranh nhếch môi mỏng, dường như nhận lỡ.
Đột nhiên bước tới ôm lấy .
"Tính tình Nhiễm Nhiễm chút kiêu căng, nàng đừng chấp nhặt với nàng .
"Trong lòng của vẫn nàng."
Ta nghi ngờ gì lời .
trọng lượng của nó là bao nhiêu?
Có sẽ sống dựa sắc mặt khác ?
Sáng hôm , tìm Lục mẫu.
Giọng điệu kiên quyết.
Mỗi bước mỗi xa
"Con quyết định."
Không vì , Lục mẫu dường như thở phào nhẹ nhõm.
khi chạm ánh mắt , ánh mắt bà chút né tránh, đột nhiên ấp úng.
"Giảo Giảo, con cũng , Tranh nhi sắp cưới nữ nhi của Thái phó, sính lễ thể quá đơn sơ.
"Giờ đây của cải hiện tại đều..."
Chưa bà xong, hiểu.
"Không , Lục gia nuôi mười mấy năm, hổ lấy đồ của Lục gia.
"Ta tay chân, thể tự nuôi sống bản ."
Lục mẫu xong, nét mặt lộ vẻ đành lòng, nắm tay .
"Giảo Giảo, là Lục gia bọn với con.
"Ta coi con như nữ nhi ruột, chỉ tiếc..."
Bà thở dài, ánh mắt đẫm lệ.
"Nếu kiếp , nhất định sẽ để Tranh nhi trâu ngựa báo đáp con."
Câu Lục Tranh cũng qua, lúc đó khiến cảm động rơi nước mắt.
giờ , ngược chỉ thấy buồn .
Kiếp , là kiếp .
Tại con thích tiêu tốn tương lai như thế?
Mà sẵn lòng cố gắng một chút trong hiện tại?
May mắn là còn bận tâm đến những điều .
Dưới yêu cầu của Lục mẫu, đồng ý với bà , chờ Lục Tranh đại hôn mới .
Còn nửa tháng, cũng đủ để bận rộn.
Những năm qua, cũng tích cóp chút tiền bạc, thuê cửa hàng mở một y quán là đủ.
Chỉ cần nghĩ đến việc từng khổ công học sách y vì Lục Tranh, giờ trở thành kế sinh nhai.
Trong lòng khỏi thổn thức.
Con cuối cùng cũng sẽ đổi.