Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Phu Quân Ta Là Một Nữ Tử Xuyên Không - Chương 2.

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:47

 

2.

Cuối cùng, tỷ tỷ lớn mấy tiếng.

Kể từ khi Nhị hoàng tử lập Thái Tử, tỷ tỷ là trong phủ luôn ngươi áp chế, mong đợi ngày lâu lắm .”

Tỷ tỷ  kiêu hãnh rời , lấy  mớ sách tạp nham  Lâm Phong Chí mang đến cho

Thứ mà cho xem, chẳng là những giai thoại dân gian kỳ lạ.

Mà là những bản sách quý hiếm, truyền tay riêng giữa đám nam nhân.

Nào là chuyện ốc tiên vì thư sinh nghèo mà vất vả lụng, tiên nữ hạ phàm vì nông phu mà sinh con đẻ cái.

Xem đến mức lòng tràn đầy khó chịu, buồn nôn như nuốt ruồi nhặng.

Mãi cho đến cuối chồng sách, mới là một quyển truyện tình giữa công tử nhà giàu và cô gái nhà nghèo.

Cô gái nhà nghèo chìm trong bùn lầy, công tử nhà giàu như từ trời giáng xuống, cứu nàng khỏi cảnh nước lửa.

Hai yêu sâu đậm, thủy chung trọn đời.

Ta cầm sách, xem vô cùng say mê.

Trên bàn, nến đỏ chảy xuống những giọt nến như lệ, vẫn còn lưu luyến, chịu ngẩng đầu.

Chẳng , Lâm Phong Chí cũng giống như công tử nhà giàu trong sách, cứu khỏi lao ngục ?

Có lẽ, sự trớ trêu của vận mệnh, cũng thể kết nên một đoạn nhân duyên ?

Ta đỏ mặt lật đến trang cuối, bất ngờ phát hiện kẹp trong sách một tờ giấy nhỏ, bằng tiểu khải đậm mùi mực.

Trên đó, nét chữ ngay ngắn ghi rằng:

【Cô nương Giang, những gì cô xem phía là ảo tưởng chân thực của nam nhân về tình yêu.

Còn quyển cuối cùng, là ảo mộng của nữ tử về tình yêu.

Song, việc tạo một vị công tử nhà giàu si tình, chung thủy như thế, chính là vị cư sĩ Thanh Liên ở ngõ Nam Kinh Thành, suốt đời sáng tác vô câu chuyện, mà bà , là nữ tử.

Người phu quân lý tưởng trong sách của khuê các nữ nhi, thực cũng chỉ là linh hồn mà nữ cư sĩ tạo mà thôi.】

Ta thấy tiếng trái tim tan vỡ.

Lâm Phong Chí thật giỏi lắm!

Mộng trong như dội một chậu nước lạnh, chui đầu trong chăn gấm, hồi lâu thể hồn.

Ngày thành hôn nhanh chóng tới.

Quân thần tôn ti khác biệt, trong phủ để đích tỷ xuất giá , kiệu hoa tám khiêng, đưa đến Đông Cung.

Sau đó, bà mối đỡ ngay ngắn trong kiệu hoa, thế giới nhỏ bé lớp khăn voan che đầu, chính là tất cả những gì thể trông thấy.

Lâm Phong Chí quả là phong thần tuấn lãng, cưỡi tuấn mã, mỉm nhận lời chúc phúc của , cử chỉ lễ nghi, thể bắt bẻ điểm nào.

Chàng cho đủ thể diện, chỉ đích tới đón, mà còn đến cổng Giang phủ sớm cả một canh giờ.

Ta vội vàng buông khăn voan khẽ vén lên.

 Lâm công tử chẳng qua chỉ là dung mạo thanh tú, làn da trắng trẻo, thể là nữ tử ?

Kiệu hoa chao đảo đưa tới vận mệnh .

Đột nhiên, giữa tiếng trống chiêng náo nhiệt, một giọng già nua khản đặc trong đám đang sức gào thét:

“Ngươi nhất định nhớ, ngươi chính là Lâm Phong Chí. Cầu xin ngươi, nhất định nhớ.”

Giọng khàn khàn, già nua.

Phu quân nhớ tên chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-ta-la-mot-nu-tu-xuyen-khong/chuong-2.html.]

Ta tò mò vén một góc rèm mềm kiệu hoa .

Bất ngờ phát hiện, vị ni cô già nua đang hướng về kiệu hoa của mà hét.

Hai tay bà nổi đầy gân xanh, gương mặt đầy nếp nhăn, trông như trăm tuổi.

Tuổi tác quá cao, thể nhận nhan sắc thuở thiếu thời của bà.

Trên gương mặt những giọt lệ lăn dài, trong đôi mắt đục ngầu là sự lo lắng và tuyệt vọng.

Ta nghi hoặc về phía phu quân.

Lâm Phong Chí cũng đầy vẻ ngơ ngác, dường như hiểu lão ni cô đang gì.

Lễ thành hôn rườm rà, nhanh chóng khiến đoạn tiểu khúc lãng quên.

Lâm Phong Chí dịu dàng đưa tay dắt khỏi kiệu hoa.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Trên bàn tay xương gầy , nơi hổ khẩu một nốt ruồi son nhỏ.

Giống hệt nốt ruồi ở hổ khẩu tay của .

Chẳng lẽ đây chính là duyên phận trời định trong truyền thuyết?

Mãi đến khi tân phòng, vẫn vô thức xoa nốt ruồi .

Trăng treo giữa trời, Lâm Phong Chí mặc hỉ phục, mang theo mùi rượu nhàn nhạt, đẩy cửa bước .

Các nha thức thời lui , trong tân phòng chỉ còn .

Ta và Lâm Phong Chí vốn quen , chỉ là sơn tặc bắt , tình cờ ở gần Tây Sơn, liền cưỡi ngựa dẫn gia đinh đuổi theo cứu .

Vốn là một đoạn hùng cứu mỹ nhân đẽ, nhưng luôn giữ trong lòng chút tự ti và nhút nhát.

Ta ở cùng đám sơn tặc hơn một canh giờ.

Nếu như Lâm Phong Chí để bụng, ?

Ta len lén liếc phu quân.

Quả thực, dung mạo xuất chúng.

trong kinh thành đều đồn gần nữ sắc, nhưng vẫn là giấc mộng của vô thiếu nữ khuê các.

Nữ tử xuất giá, lấy chồng trọng.

Ta lấy dũng khí, đưa tay tháo đai lưng của .

Lâm Phong Chí mỉm , nhẹ nhàng đè tay :

“Thanh Diễn, thể động phòng với nàng.”

Tiếng sét giữa trời quang, giáng thẳng lên đầu .

Ta luống cuống tay chân, vội vàng giải thích, nước mắt lã chã:

“Phu quân, ngày đó sơn tặc bắt , thật sự chuyện gì xảy . Xin hãy tin , bọn chúng còn kịp gì cả.”

Lời biện bạch yếu ớt mà vô lực.

Cái thế đạo đối với nữ tử thật sự quá khắc nghiệt.

Dù trinh tiết còn nguyên, nhưng chỉ vì từng ở cùng nam nhân xa lạ trong một thời gian, cũng đủ khiến thanh danh hủy hoại.

Qua cử chỉ và ánh mắt của Lâm Phong Chí, cảm nhận lương thiện.

Ta cùng hòa thuận sống hết đời.

Trong cuộc đời mười sáu năm nghèo khó của , Lâm Phong Chí giống như một ánh sáng, đột ngột bước sinh mệnh .

Cứ như , cho đang bên bờ vực thẳm như , một con đường sống.

Đôi mắt nhòe lệ của vô thức về phía .

Loading...