Phu Quân Ta Mất Trí Nhớ - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:18:40
Chương phạt chép 04
Rút kinh nghiệm từ , ngoan ngoãn tự chép bài suốt nửa tháng.
Trong thời gian đó, Giang Nghiễn đến tìm , ngượng ngùng xin :
“Ta cũng tại tên của nàng nữa.”
Chàng đông ngó tây, nhất quyết chịu thẳng , giọng càng lúc càng nhỏ:
“Thẩm Tiểu Tiểu, đừng giận mà.”
Ta dừng bút, cầm lấy tờ giấy chép xong, vuốt phẳng đặt sang một bên, đáp :
“Ta ý , giận .”
Giang Nghiễn bất ngờ đập mạnh tay xuống tờ giấy trắng bên cạnh, từng chữ từng câu đều dứt khoát:
“Vậy tại để giúp nàng chép bài chứ?”
Ta nhúng bút nghiên mực, chấm một giọt mực lên mu bàn tay , đáp:
“Giang Nghiễn, chỉ giúp thôi.”
“ là do , phu quân phạt là đúng. Ta thể lách luật để trốn tránh, cũng tạm thời thể cùng chơi đùa .”
Dứt lời, giọt mực mu bàn tay chảy dọc theo các kẽ ngón tay, loang tờ giấy trắng.
Chàng cũng thấy, vội vàng rút tay :
“Ta cố ý .”
Ta để ý, tiện tay chấm thêm hai giọt mực bên vết mực đó, đó tiếp thành hai chữ to rõ ràng.
Giang Nghiễn bên cạnh lặng im , bàn tay dính mực nắm chặt lấy mép bàn, càng lúc càng siết chặt.
Ta thổi khô tờ giấy một chút, đưa cho :
“Được , đừng buồn nữa, tặng đấy.”
Bàn tay đang nắm chặt mép bàn của bỗng chốc thả lỏng.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Giang Nghiễn nhận lấy tờ giấy, vẫn tiếp tục liếc ngang liếc dọc, nhất quyết thẳng , cố tỏ hài lòng:
“Nàng lúc nào cũng qua loa với như .”
Ta khẽ lắc đầu:
“ Giang Nghiễn, thực sự tên mà.”
Giống như đêm giúp chép bài, chẳng gì mà vô thức tên ở một góc tờ giấy.
Gió ngoài sân thổi nhẹ, nhăn tờ giấy trong tay Giang Nghiễn, cũng thổi ửng đỏ cả vành tai .
Có những , dù là sự qua loa của thôi cũng đủ để họ cảm thấy vui vẻ.
Chương du hồ 01
Tỷ tỷ trong lòng, là công tử trưởng của nhà họ Trần ở ty binh mã phố Đông.
Tỷ thường cùng Trần công tử ngoài dạo chơi, mỗi như đều mang về cho vài món đồ lạ mắt thú vị.
Ta thích bám lấy tỷ tỷ.
Giang Nghiễn cũng .
Chàng giỏi chọc tỷ tỷ , khiến tỷ quý mến , thỉnh thoảng còn dẫn theo mỗi khi ngoài.
Ví dụ như hôm nay, khi chuẩn du hồ, tỷ tỷ hỏi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-ta-mat-tri-nho/11.html.]
“Muội rủ công tử nhà họ Giang ?”
Ta nhấc váy leo lên xe ngựa, vén rèm xe lên, ngẫm nghĩ một chút đáp:
“Không cần .”
Trong xe, một kẻ vô cùng tự giác thò đầu khỏi cửa sổ, hì hì gọi tỷ tỷ :
“Đa tạ tỷ tỷ nhớ đến , ở đây .”
Cách gọi quen thuộc một cách khó chịu.
Ta lén đưa chân đá một cái.
“Đó là tỷ tỷ của đấy!”
Giang Nghiễn giả vờ tỏ tủi , co vẻ đáng thương:
“Tỷ tỷ xem nàng kìa...”
Tỷ tỷ bước lên xe, nhẹ nhàng vỗ lưng , dỗ dành:
“Tiểu Tiểu, đừng gây chuyện.”
Ta: “...”
Đáng ghét, để chiếm lợi thế .
Chương du hồ 02
Trần công tử xuất từ gia đình binh nghiệp, nhưng say mê văn chương, phong thái nho nhã, vô cùng lịch thiệp.
Tỷ tỷ tính tình dịu dàng, quả thật xứng đôi với .
Hai cùng chung một chiếc thuyền, kề vai sát cánh, trông như một cặp bích nhân.
Còn và Giang Nghiễn...
Ta chằm chằm mái chèo trong tay , giọng đầy cảnh giác:
“Giang Nghiễn! Nếu dám rơi xuống nước, sẽ...”
Chưa kịp hết câu, Giang Nghiễn hất tay, mái chèo đập mạnh xuống mặt nước, b.ắ.n lên một làn sóng nước, ánh mặt trời lấp lánh như dải cầu vồng.
Chàng hớn hở, giọng đầy tự đắc như lập công lớn:
“Tiểu Tiểu, mau !”
“Đẹp quá!”
Tiếng tán thưởng của còn dứt, Giang Nghiễn tiếp tục vung mái chèo, sóng nước b.ắ.n cao hơn, cầu vồng càng rực rỡ hơn, nhưng nước rơi xuống thì... dội thẳng lên .
Chàng đưa tay lau mặt, ngốc nghếch với :
“Thế nào? Cũng tệ nhỉ?”
Ta cũng bật , cầm khăn tay định lau mặt cho :
“Đẹp lắm, nhưng nên về đồ thôi, ướt thế dễ cảm lạnh đấy.”
Giang Nghiễn né tránh tay , mái chèo khua lên bọt nước lách tách:
“Gia đây thể cường tráng, chẳng hề hấn gì !”
“Chỉ mấy cô nương yếu ớt như nàng mới sợ cảm lạnh vì dính tí nước thôi. Ngồi xa chút !”
Ta: “...”
Thật lòng mong thể cũng bướng bỉnh như cái miệng .
Mặt trời chói chang, nheo mắt để tránh ánh nắng, và trong làn sóng nước lung linh sắc cầu vồng , thấy nụ rực rỡ của thiếu niên, vô tư và rạng ngời.