Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Phu Quân Ta Mất Trí Nhớ - 14 (Hết)

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:18:44

Chương mở hộp 03 

 

Trong phòng im ắng, ánh sáng len qua khung cửa sổ chiếu , lòng bỗng chua xót, hốc mắt dần cay, tầm nhòe

 

Mơ hồ nhớ ngày ba chữ “Như hôm nay,” thiếu niên giúp che ngọn lửa nhỏ trong lòng đèn hoa đăng, khẽ hỏi: 

 

“Muội ước điều gì ?” 

 

Ta nhắm mắt , trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh phụ mẫu bình an, tỷ hạnh phúc, và cuối cùng là gương mặt của Giang Nghiễn. 

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Khi đó, thứ đều đang ở thời điểm nhất. 

 

, chỉ hy vọng năm nào cũng như hôm nay, và hôm nay sẽ mãi mãi lặp

 

Cuối cùng chỉ lắc đầu, mỉm

 

“Không thể , sẽ linh nghiệm nữa.” 

 

Giang Nghiễn khẽ , thả chiếc đèn trôi xa: 

 

“Vậy thì .” 

 

Nói xong, cầm thêm một chiếc đèn hoa đăng khác, cầm bút điều ước lên đó. 

 

Ta tò mò hỏi: 

 

“Chẳng tin mấy chuyện ?” 

 

Chàng giơ cao chiếc đèn, né tránh ánh mắt , khẽ đáp: 

 

cũng điều ước.” 

 

Ta thực sự tò mò, cứ bám theo để hỏi xem gì. 

 

Giang Nghiễn đặt tay lên vai , dùng chính lời để chặn miệng: 

 

“Không thể , sẽ linh nghiệm nữa.” 

 

... 

 

Không ngờ, điều thắc mắc khi giải đáp ở đây. 

 

Chàng thiếu niên Giang Nghiễn, lòng kiêu ngạo như trời cao, tin thần phật, nhưng cũng điều ước. 

 

Và điều ước , chính là mong những điều ước đều thành hiện thực.

 

Chương mở hộp 04 

 

Mở xong chiếc rương của Giang Nghiễn, trở về phòng ngủ, ngẩn ngoài cửa sổ thật lâu. 

 

Ta rõ Giang Nghiễn tình cảm với , cũng

 

xưa nay vốn miệng lưỡi cứng rắn, giỏi bày tỏ. Ta chỉ nghĩ rằng chỉ cần cố gắng thêm một chút, chủ động tiến về phía nhiều hơn thì sẽ sưởi ấm trái tim , để cùng sống trọn đời trong ân ái. 

 

khi xâu chuỗi từng ký ức nhỏ nhặt của quá khứ, bỗng bừng tỉnh nhận rằng, tình cảm của Giang Nghiễn dành cho từng thua kém dù chỉ nửa phần. 

 

Khi hoàng hôn buông xuống, Giang Nghiễn bước sân, trong tay nắm chặt một món đồ nhỏ, chăm chú ngắm nghía. 

 

Ta sải bước như gió chân, chỉ vài bước đến cửa phòng. 

 

Ta khẽ gọi: 

 

“Giang Nghiễn.” 

 

Chàng ngẩng đầu lên, nụ rực rỡ chói mắt: 

 

“Sao thế?” 

 

dứt lời, liền thấy những vệt nước mắt khuôn mặt . Nụ tắt hẳn, vội sải bước đến chỗ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-ta-mat-tri-nho/14-het.html.]

 

“Sao ? Nhớ ? Ta chẳng về ?” 

 

Ta gì, nước mắt càng tuôn rơi dữ dội hơn. 

 

Giang Nghiễn rõ ràng hoảng hốt, buông món đồ trong tay xuống, nhẹ nhàng nâng cằm lên, cẩn thận lau nước mắt mặt

 

“Nói xem, ai bắt nạt nàng thế?” 

 

Ta hít hít mũi, giấu chuyện về chiếc rương trong thư phòng tận đáy lòng, nghẹn ngào hỏi

 

“Gần đây bận gì thế hả?” 

 

Giang Nghiễn ngẩng cao cằm, ánh mắt đầy dò xét: 

 

“Nàng , nàng ?” 

 

Ta kiên quyết nhượng bộ: 

 

“Chàng , bận gì?” 

 

“Ta...” 

 

Bốn mắt , im lặng hồi lâu. 

 

Cuối cùng Giang Nghiễn chịu thua, cầm lấy món đồ đặt xuống, đưa cho

 

“Gần đây bỗng thấy hứng thú với việc chạm khắc gỗ, tiện tay tạc thử vài thứ. Nàng cầm chơi .” 

 

Vừa , ánh mắt vẫn chăm chú , tràn đầy chờ mong.

 

Lúc mới rõ, đó là một chiếc lược gỗ, viền xung quanh chạm khắc những đóa hoa đào nở rộ. 

 

Ta cẩn thận vuốt ve từng đường vân chiếc lược, bỗng chốc buồn

 

Giang Nghiễn đúng là đồ dối trá. 

 

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà thể chạm khắc hoa lá tinh xảo, sống động đến , rõ ràng dồn ít tâm sức để học hỏi. 

 

Thấy ngẩn chiếc lược, Giang Nghiễn phần bối rối, giọng đầy lo lắng: 

 

“Đừng chăm chăm nghiên cứu cái lược gỗ vớ vẩn đó nữa, mau , nàng ?” 

 

Ta khẽ lắc đầu, vòng tay ôm lấy vai , đặt một nụ hôn lên khóe môi

 

“Không .” 

 

“Chỉ là... nhớ quá thôi.” 

 

Có lẽ vì nhớ đến câu hỏi ban nãy của về việc bận rộn gì gần đây, Giang Nghiễn miễn cưỡng tin lời dối vụng về

 

Chàng khẽ cọ cọ bên môi , bắt đầu trêu chọc đắn: 

 

“Tiểu Tiểu , nàng dính đến thế cơ ?” 

 

“Được thôi.” 

 

“Từ nay sẽ cố gắng ở bên nàng nhiều hơn .” 

 

Ta lòng, nhẹ nhàng cắn lên môi của

 

“Chàng đúng là đà lấn tới mà.” 

 

Vừa dứt lời, gáy giữ chặt, Giang Nghiễn cúi đầu tìm kiếm đôi môi , nhẹ nhàng mút lấy. 

 

Chàng bế bổng lên, đặt xuống giường, giọng khàn khàn đầy sâu lắng: 

 

“Thì nào?” 

 

( Hết )

Loading...