Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Phu Quân Ta Mất Trí Nhớ - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:18:35

12 

 

Khi ánh nắng ban mai chiếu phòng, cũng mở mắt. 

 

Giang Nghiễn vẫn ôm chặt lấy , vùi đầu cổ , ngủ say. 

 

Ta giơ tay lên, liếc vết hằn đỏ tươi cổ tay, khách sáo mà tát thẳng một cái vai

 

“Đừng giả vờ nữa, dậy .” 

 

Cái thói quen cắn xương quai xanh là nửa năm dạy cho Giang Nghiễn. 

 

Trong những lúc thế , thích cắn dái tai , thực sự khiến phát điên, nên bảo đổi sang chỗ khác. 

 

Tên khốn , rõ ràng khôi phục trí nhớ mà còn giả vờ mặt

 

Chàng lắc đầu, ôm chặt hơn, tay bắt đầu yên phận. 

 

Ta lạnh trong lòng, đẩy , lạnh lùng

 

“Chàng định gì? Ta là phụ nữ chồng, còn là nam tử đàng hoàng đấy.” 

 

Chàng tỏ vẻ hài lòng, cúi đầu hôn lên má

 

“Nói bậy gì thế, nàng chính là thê tử của .” 

 

Ta tiếp tục đẩy

 

“Ta bậy, đính hôn với Cố Minh Lãng .” 

 

“Thành một năm, chịu nổi sự lạnh nhạt của nên mới một về thăm nhà đẻ.” 

 

“Chẳng qua là khéo gặp , dù cũng chút tình cảm thời thơ ấu, nên mới chơi đùa với thôi.” 

 

Chàng tỏ vẻ tin: 

 

“Nàng như . Hơn nữa, tối qua chúng rõ ràng ...” 

 

Ta khoát tay: 

 

“Ta cũng ngờ, giỏi dụ dỗ đến thế. Giờ chiếm đoạt, còn mặt mũi nào đối diện với phu quân của nữa. Chắc chỉ thể xuống tóc tu thôi...” 

 

Còn xong, Giang Nghiễn bịt miệng. 

 

Chàng trông bối rối, do dự một lúc lâu thở dài: 

 

“Ta sai , nàng đừng giận nữa.” 

 

Ta nghiêng đầu, lạnh: 

 

“Không giả vờ nữa ?” 

 

Chàng gượng: 

 

“Ta cũng mới khôi phục trí nhớ hôm qua, còn kịp với nàng.”

 

Ta thèm để ý đến , dậy chải đầu trang điểm. 

 

Chàng lẽo đẽo theo , ôm lấy eo , nịnh nọt: 

 

“Tiểu Tiểu, đừng giận nữa mà.” 

 

Ta đáp, cầm một cây trâm bạc lên thử cài lên tóc, liền chủ động cầm lấy, giúp cài lên, tiếp tục dỗ dành: 

 

“Ta chỉ thấy nàng vui, nên mới cố gắng dỗ nàng nhiều một chút.” 

 

Ta khẽ cong môi

 

, vui lắm đây.” 

 

Nghĩ đến mấy câu ngốc nghếch dạo , liền bắt chước cho

 

“Không thằng nào mù mắt cưới nàng nhỉ? Đợi khỏi hẳn, sẽ nàng giải quyết cuộc hôn nhân .” 

 

Ta giơ tay ôm lấy eo , dịu dàng tiếp: 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-quan-ta-mat-tri-nho/7.html.]

“Bây giờ... cũng cần quan tâm đến nữa , , sẽ phiền nữa.” 

 

Mặt lập tức đỏ bừng, hổ đến cực điểm: 

 

“Ai cơ? Nàng đang ai ? Ta , quen đó.” 

 

Ta rút một tay , xoa xoa trán, tiếp tục diễn: 

 

“Đừng mặc kệ , sẽ như nữa.” 

 

“Những chuyện xảy hôm nay sẽ kể với , yên tâm.” 

 

Chàng chịu nổi nữa, vội vàng đưa tay bịt miệng

 

“Đừng nữa, đừng nữa.” 

 

Ta né tay , tiếp tục

 

“Thẩm Tiểu Tiểu, nàng tùy tiện tìm đại một để gả chứ?” 

 

Chàng tức đến phát điên, cúi đầu xuống, dùng nụ hôn để chặn những lời trêu chọc của .

 

13 

 

Sau một hồi lâu, chúng mới tách , cả hai đều thở hổn hển. 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

Chàng áp trán lên trán , hổ tức giận, nhếch môi

 

“Là , đều là . Ta đúng là một kẻ nhát gan miệng một đằng lòng nghĩ một nẻo.” 

 

“Ta sai , Tiểu Tiểu, đừng trêu chọc nữa.” 

 

“Ta , nàng gả cho là vì cứu nhà họ Thẩm, bất đắc dĩ mới ... Sau khi cưới , nàng còn vui vẻ, trở nên trầm lặng hơn, cũng còn cãi vã đùa giỡn với nữa.” 

 

Ngực bỗng nghẹn , tiếp lời

 

“Chàng nghĩ như ?” 

 

Chàng lúng túng, mặt chỗ khác, vành tai vẫn đỏ bừng: 

 

“Trước đây nàng từng bày tỏ lòng với , duy nhất là khi mất trí nhớ... Dù nàng chỉ là lừa , cũng thêm vài nữa.” 

 

Ta khẽ thở dài, đưa tay nâng mặt , ép thẳng mắt , nghiêm túc

 

“Giang Nghiễn, khi gả cho , còn chỉ là Thẩm Tiểu Tiểu, còn chỉ là cô con gái nhỏ của nhà họ Thẩm. Ta là thê tử của , là chủ mẫu tương lai của nhà họ Giang.” 

 

Gả nhà họ Giang đồng nghĩa với việc còn tư cách để vô tư đùa nghịch như , vì trở nên cẩn trọng, sợ lỡ bước sai đường. 

 

Nghĩ đến đây, lòng chút trống rỗng. 

 

Giang Nghiễn nhận điều đó, nắm c.h.ặ.t t.a.y , còn giấu giếm tình cảm trong lòng: 

 

“Không nên như .” 

 

Ánh mắt ngập tràn sự xót xa: 

 

“Người cưới là chủ mẫu tương lai của nhà họ Giang.” 

 

“Nàng cần đổi vì , đây cần, cũng cần.” 

 

“Ta cưới nàng, chỉ vì nàng là chính nàng.” 

 

Đây là những lời mà đây từng với , khiến lòng bỗng chốc mềm nhũn, chua xót lạ thường. 

 

Ta chỉ trở nên hơn vì , ngờ điều đó trở thành nỗi phiền muộn của

 

Ta mỉm , chủ động hôn một cái. 

 

“Chàng gả cho ?” 

 

Giang Nghiễn sững , né tránh ánh mắt của , cố gắng lảng tránh: 

 

“Thật cũng tò mò lắm , nếu nàng , cũng ép. Nếu nàng thực sự sống cùng , sẽ dọn ngoài...” 

 

Ta quen với việc bịt miệng , nhẹ nhàng dỗ dành: 

 

“Đi cùng đến chùa Chiêu An, sẽ cho câu trả lời.”

Loading...