Phù Vi hiểu lòng ta - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:03:21
Ngươi khiến trông thật tầm thường.
Quay đầu sang, một góc nghiêng vô cùng tuấn tú.
Ta trợn tròn mắt.
Không đúng.
Còn chút quen mắt nữa.
Ta mơ cũng ngờ thắp hương mà gặp Tô Diễn bao năm xa cách.
Nương vui.
“Tiểu Tô , trở về báo một tiếng?”
, chính là Tô Diễn.
Gia đình Tô Diễn chuyển khỏi Thượng Kinh từ nhiều năm để kinh doanh, Tô phụ hợp với quan trường nhưng là một tay cự phách thương trường. Giờ đây, ông chỗ vững chắc trong thương hội, quyết định đưa cả nhà về Thượng Kinh định cư.
Tô Diễn mỉm : “Bá mẫu, con cũng mới về, gặp Phù Vi ở đây cũng là duyên phận.”
Ta gãi đầu, tuy hồi nhỏ với Tô Diễn, nhưng bây giờ ngại ngùng gì, thật sự là từng quên tên .
Ta và nương cùng Tô Diễn bước nhà.
Tống Lan Chi vui vẻ chạy đón: “Bá mẫu! Vi…”
Hắn đột nhiên im bặt.
Tống Lan Chi nổi đóa: “Hắn là ai?!”
Ta để ý đến , ngó trong, thấy Thẩm Hành Qua, nhớ hôm nay cũng đến, nương hôm nay sẽ cùng ăn cơm, chắc là vẫn đang chơi cờ với cha .
Tô Diễn mỉm .
“Lâu gặp, Tống…”
Hắn khựng một chút.
Ta đoán là quên tên Tống Lan Chi .
Ta chủ động hòa giải, giới thiệu hai với .
Tống Lan Chi kinh ngạc.
Tống Lan Chi trông như sắp bốc hỏa.
Trên mặt Tống Lan Chi hiện rõ dòng chữ “Ngươi mà còn thể ?!”
Tuy việc Tô gia trở về khá kín tiếng, nhưng Thượng Kinh ai cũng rõ như ban ngày, chỉ thêm một vị lang quân ngọc diện nữa thôi.
Người đến mai mối dồn dập, Tô Diễn đều từ chối với lý do trong lòng.
Tống Lan Chi thì thở phào nhẹ nhõm, rộng lượng rằng họ vẫn thể bạn.
Cho đến khi bà mối của Tô Diễn xuất hiện ở cửa nhà .
Tống Lan Chi: “Người trong lòng của ngươi là Vi Vi?!”
Tô Diễn nhướng mày: “Không ?”
Tống Lan Chi xoè hai tay : “Với tư cách là bạn duy nhất của Vi Vi, tuyệt đối cho phép ngươi bước cửa nhà !”
Tô Diễn nghiêng đầu: “Ngươi là bạn với việc đến cầu hôn mâu thuẫn gì ?”
Ta lén liếc Thẩm Hành Qua.
Hắn khoanh tay cúi đầu, vẻ mặt thản nhiên như liên quan đến , cũng chẳng hề vì những lời như bạn bè nọ mà tỏ khó chịu.
Ta bỗng dưng cảm thấy chút giận dỗi vô cớ.
Ta để ý đến Thẩm Hành Qua nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-vi-hieu-long-ta/chuong-12.html.]
Nương tò mò: “Sao , cãi ?”
Ta lắc đầu, dù cũng rõ , chỉ là để ý đến .
Ta: “Con ghét .”
Nương “á” một tiếng: “Thật ?”
Ta cân nhắc từ ngữ một chút: “Ghét một chút xíu.”
Nương mà gì.
Sau khi Thẩm Hành Qua bước , lưng về phía mà .
Hắn giúp chải mái tóc rối bời vì chùa, nhẹ nhàng với rằng buổi sáng ăn gì, đồ ăn hâm nóng ở bếp nhỏ, bây giờ sẽ dẫn ăn.
Ta: “Không cần, ăn.”
Thẩm Hành Qua cũng vội, xuống bên cạnh .
Ta đầu lén liếc .
Hắn gì, lông mày lạnh lùng, lúc cúi đầu thể thấy hàng mi dài và rậm.
Khi mím môi, cả khuôn mặt trông lạnh lùng và xa cách, chút đáng sợ.
Ta nhịn chọc : “Vừa là ăn.”
Thẩm Hành Qua thản nhiên: “Ta .”
Hắn đột nhiên tiến gần, thẳng mắt : “Vốn dĩ dọa nàng.”
Ta ngẩn .
Giọng của Thẩm Hành Qua nhẹ: “Ta thể khiến bọn họ biến mất vĩnh viễn, ?”
Ta: “!”
Mọi sự hờn dỗi, cảm giác quan tâm đến lúc nãy đều tan biến hết.
Ta: Ôi trời ơi.
Anan
Ta vội vàng che mắt , tay đặt lên môi dấu “suỵt”.
“Xã hội pháp quyền, đừng bậy.”
A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai.
Tiếng la hét om sòm của Tống Lan Chi so với suy nghĩ nguy hiểm của Thẩm Hành Qua quả thật chỉ là hành động của học sinh tiểu học.
Thẩm Hành Qua mỗi ngày đều qua phòng , ngừng.
“Ta yêu…” môi dường như cong lên.
Tô Diễn thì quan tâm, , cho dù đồng ý lời cầu hôn của cũng .
Hắn mỉm : “Dù chúng cũng là bạn cả đời.”
Tống Lan Chi như vỡ vụn, một vị trí bạn chia hai còn đủ, còn chia ba.
Nương vô cùng kinh ngạc: “Chẳng lẽ là câu đó – Ta đến để chia rẽ các ngươi, đến để gia nhập các ngươi?”
Thẩm Hành Qua để ý đến bất kỳ ai trong họ, trong mắt tất cả đều là vô hình, cũng từng vì những lời như bạn bè mà tỏ khó chịu.
Nương giơ ngón tay cái lên, với đây là phong thái của chính thất.
Đàn ông độ lượng sẽ ăn kẹo.
Ta: “…”
Thích bóng đèn thì cứ để họ .
Ta và là nhất, và Thẩm Hành Qua là nhì.
-Hết hẳn :))) -