Phù Vi hiểu lòng ta - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:03:12
Ta kể chuyện cho nương .
Nương cắn hạt dưa, đến mức đập giường: “Thằng nhóc nhà họ Thẩm cũng dai như đỉa đó.”
Một lúc , bà nắm trọng điểm: “ mà cũng đúng, con cũng quên mất chuyện , nhà họ Tống cứ lén lút dòm ngó, thảo nào mấy hôm ở tiệc xuân cứ lấm la lấm lét, bảo Tống Viện vênh mặt lên với , còn vẻ đây nữa.”
Ta hiểu: “Tống phu nhân ?”
Nương chọc mũi : “Con ngốc thế, cái ý đồ nhỏ nhen đó, con con dâu, bắt nạt con chứ gì, bắt nạt già thì bắt nạt trẻ dễ hơn, oai với nhà chúng đấy, nhưng nương đây dạng .”
Ta vui: “Nương già .”
Nương bật .
Rồi lắc đầu: “Con thích Tống Lan Chi.”
Nương , suy nghĩ một hồi.
Bà , con gái con đứa gì mà suốt ngày cứ mặt lạnh, chẳng hoạt bát chút nào.
Ta dáng vẻ hoạt bát của nương, càng cảm thấy việc hoạt bát là đúng đắn.
Nương đùa: “Vậy con thích ai?”
Ta suy nghĩ một chút, lắc đầu.
“Không thích ai cả.”
Nương lặng lẽ vểnh tai lên: “Thật sự thích ai ?”
“Ừm.”
Nương vẻ tiếc nuối vì hóng chuyện, nhưng bà tỏ vẻ đồng tình.
“Cũng , dù cũng là con gái nuôi nấng, thích ai cũng là chuyện bình thường, ai mà xứng chứ, hi hi.”
Ta thở dài.
Nương linh tinh .
Ở một vài buổi tiệc đó, Tống phu nhân cố tình cạnh nương , bà nương với vẻ khinh khỉnh.
Cứ như thể chuyện gì ghê gớm lắm .
Nương liếc bà một cái, chậm rãi đầu , cắn hạt dưa.
Tống phu nhân cho bối rối, bà nương sẽ mở lời, cũng chẳng vòng vo tam quốc, liền thẳng chuyện cầu hôn.
Nương gượng: “Tống phu nhân, hai nhà chúng á, ở bên may mắn , nếu cứ ép hai đứa trẻ ở bên , .”
Tống phu nhân nhíu mày: “Lý phu nhân là ? Bây giờ sớm định hôn ước cũng là vì cho Vi Vi, ai ở Thượng Kinh mà Phù Vi và con trai là thanh mai trúc mã, là, bà kế chẳng quan tâm đến danh tiếng của con bé chút nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phu-vi-hieu-long-ta/chuong-5.html.]
Cái mũ chụp cũng to đấy.
Nương nhấp một ngụm , thong thả : “Ồ, cơ? Chỉ với nhà bà là thanh mai trúc mã thôi ? Sao bà thiếu gia nhà họ Thẩm quen con gái còn sớm hơn, quan hệ hơn thì thành hỏng danh tiếng? Vậy thì danh tiếng nhà bà rẻ mạt thật đấy.”
Nương đảo mắt, : “Thẩm phu nhân, bà thấy đúng ?”
Anan
Thẩm phu nhân, gọi tên, chính là vị phu nhân khắc nghiệt của Hầu phủ.
Bà vốn định giả vờ c.h.ế.t dí, nhưng ánh mắt của nương quá nồng nhiệt, cộng thêm ánh mắt xem kịch tránh né của đám phu nhân khác.
Thẩm phu nhân: “…”
Sau khi nương về phủ, cha cũng chuyện.
Ông hiểu: “Sao bà từ chối như ? Nói vài câu dễ , xem mắt xem mặt, định hôn ước, cũng là để cho Vi Nhi một chỗ dựa.”
Nương nhíu mày: “Con bé còn thành niên mà ông bày đặt mấy trò quỷ quái ? Trong đầu ông nghĩ thứ gì hả, nếu là xã hội pháp trị, thật sự báo cảnh sát tóm gọn hết đám các nhốt tù!”
Cha hiểu, nhưng đó lời ý , ông tức giận bỏ .
Ta cũng lấy chồng.
Nương cũng kể nhiều câu chuyện tình yêu.
Dù là “Chẳng ngưỡng uyên ương chẳng ngưỡng tiên” là “Nguyện cây liền cành”, đều vô cùng .
Nương , tình yêu là thứ , là thứ mãnh liệt, là thứ xuất phát từ trái tim.
Còn , thậm chí còn tình yêu là gì.
Trước khi hiểu “xuất phát từ trái tim” là gì, sẽ để rơi cảnh khốn cùng.
Hơn nữa còn nhiều việc , ai cũng rảnh rỗi như .
Tống Lan Chi tìm đến với đôi mắt đỏ hoe.
Cậu , nương về nhà giận dữ, bây giờ cho qua với nữa.
Giọng Tống Lan Chi nghẹn ngào: “ mà… nhưng mà, chúng rõ ràng thể ở bên mà…”
Ta nghĩ ngợi một lúc, : “Tống Lan Chi, ý là thích ?”
Tống Lan Chi ngẩn , lẽ hiểu tại .
Mắt đẫm lệ.
Ta nhẹ nhàng lau nước mắt ở khóe mắt , giống như hồi nhỏ khi ba họ đánh , Tống Lan Chi lóc thảm thiết, lau nước mắt cho .
“ thích , khi cảm thấy chuyện đều thuận lý thành chương như , từng nghĩ, thật thích ?”
Tống Lan Chi mặt mày tái mét.
Cậu cắn môi.