PHƯỢNG HOÀNG TRANH ĐẤU - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:53:14
“Phu thê ở cạnh là chuyện đương nhiên, cần thương nữa.”
“Nếu cứ mãi khỏi, tưởng là tên vũ phu.”
Liên tiếp suốt một tháng, Nghiêm Duẩn quen với việc mỗi ngày đều đến viện một lúc.
Quân ca nhi cũng khỏe gần như thường.
đợi mãi, là chén thất của Tống Bách nương, mà là lệnh từ huyện chủ, bế Quân ca nhi sang cho nuôi.
Khi đến nơi, Nghiêm Duẩn và Tống Bách nương đang quỳ mặt huyện chủ.
Huyện chủ cầm trong tay một quyển sổ, trong đó ghi rõ ràng bao nhiêu sơ suất của Tống Bách nương trong việc chăm con gần đây.
“Cả ngày thẫn thờ cửa, chút tâm trí nào đặt lên con. Bản huyện chủ dù thích nhưng trong nó vẫn chảy huyết mạch của phủ Quốc công và Bình vương phủ, thể để ngươi đối xử như thế?”
“Vú nuôi tìm cho ngươi cũng từ chối, đứa nhỏ tuổi còn nhỏ thế mà đoạn sữa, cả ngày ăn mỗi trứng hấp với cháo nhão, chẳng trách thể yếu ớt! Nay phủ chính thức trưởng tức, đứa nhỏ để Phiêu Nhi nuôi mới là danh chính ngôn thuận.”
Tống Bách nương mềm oặt ngã lòng Nghiêm Duẩn, thể phản bác, bởi vì tất cả ghi chép trong sổ đều là thật.
Nàng chỉ thể cầu xin.
Nghiêm Duẩn nháy mắt với , mong từ chối.
Lòng lạnh nửa phần.
Nếu từ chối, lửa giận của huyện chủ chắc chắn sẽ đổ sang .
Bao nhiêu ngày qua cùng sớm tối, nếu đem cho chó, chó còn vẫy đuôi với .
Ta đón lấy Quân ca nhi trong ánh mắt khẩn cầu của họ, hành lễ với huyện chủ:
“Nhi tức xin phụ kỳ vọng.”
Tống Bách nương trợn mắt ngất lịm.
Ánh mắt Nghiêm Duẩn đầy thất vọng buốt giá.
Huyện chủ thấy chúng yên bên .
Bà hai con mèo cào cấu , đánh đến lông bay tứ tán.
Sao thể để bà thất vọng chứ?
18
Quân ca nhi giao cho nuôi dưỡng nhưng cũng cần đích chăm sóc.
Ta chọn ba v.ú nuôi xuất trong sạch phiên chăm nom.
Trẻ con một tuổi nhận , xa mẫu thì sẽ nhưng trí nhớ cũng ngắn, nhiều lắm một tháng là quen với cuộc sống mới.
chịu nổi Tống Bách nương cứ tới thăm.
Mỗi nàng đến, Quân ca nhi suốt ba ngày, công sức v.ú nuôi coi như đổ sông đổ biển.
Ta cấm nàng ngoài.
Nàng mặt diễn cảnh sống c.h.ế.t vật vã.
Lần đầu tiên thật sự nổi giận.
“Vui thì hại tim, giận thì hại gan, nhớ thì hại tỳ, buồn thì hại phổi. Ngươi giải nỗi tương tư nhưng Quân ca nhi là trẻ nhỏ, tim gan tỳ phổi đều vì ngươi mà tổn hại. Mỗi đêm nó đến giữa khuya, tiếng còn truyền khắp nửa phủ, vọng tới tai ngươi, một mẫu ích kỷ như !”
“Trong thời gian cấm túc, học cho giỏi quy củ. Đợi đến khi nào cách thê trong phủ, lúc đó mới .”
O mai d.a.o Muoi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phuong-hoang-tranh-dau/10.html.]
Người thể khống chế một mẫu , vĩnh viễn là đứa con.
Ít nhất với Tống Bách nương thì hiệu nghiệm.
Ta cấm túc nàng nhưng Nghiêm Duẩn vẫn thể .
Một đối diện một con thú mất con điên loạn, thể dỗ dành , ngược còn cắn ngược.
Hắn thật sự yêu Tống Bách nương, yêu sâu.
chung quy vẫn là tiểu công gia ngậm thìa vàng, đích tử duy nhất của phủ Quốc công.
Khổ cực lớn nhất đời đều là tự chuốc lấy, nào từng chịu thua ai khác?
Có thể giả thương nhân nghèo lai lịch một lúc nhưng thể cả đời thấp cúi đầu.
Tống Bách nương càng cuồng loạn, càng ầm ĩ, thì tình cảm giữa nàng và Nghiêm Duẩn càng hao mòn.
Nghiêm Duẩn cũng càng thấy, nàng hiện tại thật sự thích hợp để nuôi con.
Ta và Tống Bách nương đổi chỗ.
Nàng bây giờ đang trải qua những gì mà mẫu từng gánh chịu.
Tình lang đổi ý, sinh oán, mất con, oan khuất chất đầy.
Cãi với trượng phu, những hiểu, còn sinh chán ghét.
Chịu thiệt ở đây, tự nhiên sẽ tìm an ủi ở chỗ nữ nhân khác.
Nghiêm Duẩn đầu tiên trong đời chịu đả kích từ bên ngoài.
Uể oải tìm tới viện , ban đầu chỉ là đến xem con, đó dần dần gần .
Còn chẳng hiểu phong tình, tránh sang bên huyện chủ hầu hạ.
Huyện chủ hài lòng với kết quả khi gả phủ.
Khuyên nên điểm dừng, giá quá sẽ đẩy sang phía nữ nhân khác.
“Có tức phụ mới nào cửa mà cả ngày cứ quanh quẩn ở chỗ bà mẫu?”
“Nếu thấy trong phủ buồn tẻ quá, thì gọi phu quân của ngươi đưa ngoài dạo vài vòng.”
“Cũng nên mặt để , chủ mẫu phủ Quốc công là ai?”
Ta khẽ hừ một tiếng:
“Chủ mẫu phủ chỉ một thôi, ai mà huyện chủ nương nương từ phủ Bình vương , phong thái thế nào?”
“Trăng sáng ở phía , ai còn để ý ánh sáng hạt bụi nơi ?”
Huyện chủ ngoài miệng mắng nhưng trong lòng thấy thỏa mãn.
Không kìm liền khoe khoang giàu của phủ Bình vương, ban tặng cho ít châu báu ngự dụng để thêm phần vinh quang.
Khi về viện, thấy Nghiêm Duẩn đang gốc cây chờ , chén mặt phủ đầy cánh hoa.
Vừa thấy liền như chó gặp chủ, hận thể mọc đuôi vẫy.
Cuối cùng cũng chịu mở lời:
“Nếu phu quân rảnh rỗi, giúp giải một bài toán khó?”
Bài toán chính là một trận pháp suy diễn từ Kỳ môn bát quái.