PHƯỢNG HOÀNG TRANH ĐẤU - 12
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:53:17
Nghiêm Duẩn tức đến mức nghiến răng vỡ, mắng to là vô phương cứu chữa.
Trước mặt , mang chút thất thần:
“Bách Nương trở thành như ?”
Còn vì gì nữa chứ.
Tình yêu, khiến nữ nhân trở nên chẳng còn là chính .
Hắn hỏi :
“Giang Phiêu, Phiêu nhi.”
“Nàng sẽ đối xử với như , đúng ?”
Tất nhiên là .
Tội nghiệp tiểu công gia, vẫn huyện chủ bảo bọc quá mức.
Chỉ một chuyện nhỏ mà hoảng loạn đến .
Ta thì chỉ thể tệ hơn thế nữa thôi. Đến lúc đó chẳng trời sập đất lở ?
“Tất nhiên là , phu quân. Đã là phu thê thì nắm tay hết đời.”
“Sao thể giữa đường mà chia lòng?”
Hắn liền như vớ cọng rơm cứu mạng, nắm chặt lấy tay .
“ , chỉ và nàng, phu thê chúng mới thể nắm tay hết đời.”
“Người khác dẫu rời lòng, cũng chỉ là kẻ qua đường, thể khiến đau lòng .”
Hắn , đẩy tấm bình phong .
Tống Bách Nương ôm miệng của Quân Ca nhi, nước mắt lã chã.
Quân Ca nhi ngoan, quấy, còn đưa tay nhỏ lau nước mắt cho mẫu .
“Chuyện cố tình sắp đặt.”
Tống Bách Nương mở miệng nghẹn ngào.
“Là nhất thời nổi lòng, đến thăm Quân Ca nhi, liên quan đến phu nhân.”
Ta vốn thích việc trong tay , nắm chắc rõ ràng.
Đột nhiên gặp chuyện trùng hợp thế , nhất thời cũng nên ứng biến thế nào.
“Ngươi rời khỏi , thể giúp ngươi.”
Tống Bách Nương dùng tay áo lau hai mắt, dắt theo Quân Ca nhi quỳ xuống mặt .
“Không, .”
“Quân Ca nhi là con cháu công phủ, phận của là gánh nặng cho con , thể để nó lớn lên hận .”
“Vậy còn chính ngươi thì ?”
Tống Bách Nương :
“Không sợ phu nhân chê , khi Giang Thành Trúc là tiểu công gia Nghiêm Duẩn, mừng rỡ đến mức cả đêm ngủ .”
O Mai d.a.o Muoi
“Ta lấy , tình yêu của , sinh trưởng tử, dù huyện chủ thích, cũng từng vọng tưởng rằng một ngày nào đó thể lên vị trí của phu nhân, hàng tháng đến Thanh Sơn quán thắp hương, cầu trời phù hộ. tình cảm dễ tàn, ông trời thấu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phuong-hoang-tranh-dau/12.html.]
“ nếu cơ hội như mà bỏ qua, thì mới là trời phạt.”
Ta gật đầu: “Ngươi là thông minh.”
“Biết một ngày nào đó, ngươi thật sự thể vị trí của .”
Tống Bách Nương cúi đầu:
“Bách Nương dám vọng tưởng, chỉ nguyện trâu ngựa chân phu nhân, chỉ cầu phu nhân che chở. Sau nếu phu nhân thành Bồ Tát, và Quân Ca nhi dính chút tiên khí là đội ơn đội đức lắm .”
Ta bật .
Chẳng trách huyện chủ tâng bốc vui đến thế, hôm nay xem như hiểu .
là thông minh.
lời cũng là giả.
21
Từ ngày đó, Tống Bách Nương liền theo sát bên , hết lòng hầu hạ.
Ngay cả Phù Anh và Kiệp Kiều là hai nha hồi môn của cũng lui sang một bên nhường chỗ.
Huyện chủ vẫn ưa Tống Bách Nương.
Mỗi đến thỉnh an, bà càng thấy nàng .
Bà trách mắng :
“Bên giường còn chỗ cho kẻ khác yên ? Ngươi đúng là đang nuôi hổ rình mồi!”
“Nàng nhi tử, tranh quyền đoạt lợi, sớm muộn gì cũng đ.â.m lưng ngươi thôi!”
Ta hiểu:
“Nội trạch tranh đấu xưa nay đều lấy cân bằng gốc. Trước đây Giang phủ cũng , yên mấy chục năm.”
“Hậu viện của tiểu công gia thể chỉ hai chúng , dùng nàng lá chắn, đỡ mũi nhọn từ khác, cũng hẳn thể.”
Huyện chủ lạnh:
“Hồ đồ. Mấy chục năm yên , mẫu c.h.ế.t thế nào?”
“Đều là những cân bằng bề ngoài, chỉ cần biến động nhỏ là vỡ ngay.”
Ánh mắt thoáng trầm xuống, khẽ hỏi bà chỉ dạy. Huyện chủ đáp hờ hững:
“Chỉ là một nữ tử dân thường, với loại nhà như chúng , giẫm c.h.ế.t nàng còn dễ hơn giẫm c.h.ế.t kiến.”
“Diệt cỏ nhổ tận gốc.”
“Người nhà đẻ ngươi hiểu điều đó, đúng là dân nhà nhỏ cửa hẹp, để tai họa. Cái mỹ mà phụ ngươi thích cũng vì mà hủy hoại dung mạo.”
Chính là Giang Khang vì hận Lưu di nương, nên mới sai dùng trùng độc hủy dung nhan của bà .
Lưu di nương xuất sa sút, bao năm nay, tài sản lớn nhất, cũng là thứ duy nhất bà sở hữu và trân quý chính là gương mặt .
Việc dưỡng dung tiêu tốn đến ba phần gia sản của Giang gia.
Nay hủy, tất nhiên sẽ phụ chán ghét, quyền lực trong phủ cũng sẽ giao cho Hà di nương.
Bà chẳng còn gì nữa.