PHƯỢNG HOÀNG TRANH ĐẤU - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:53:06
Phụ vui:
“Phụ đang độ tráng niên, độc đinh còn sớm quá. Chỉ trách mẫu ngươi vô dụng, sinh nhi tử một cho hồn, cực khổ lắm mới sinh một đứa, giữ , nên đến giờ mới chỉ một nhi tử.”
“Dù ngươi bênh vực mẫu , cũng nên nguyền rủa .”
Nên là ông rõ mất mặt nữ nhi mới chịu tang là sai nhưng vẫn cứ đạp lên, đạp tiếp.
Ta ông thật sâu.
“ thưa phụ , nếu phụ cả đời chỉ mỗi một nhi tử đó thôi, lúc còn trơ mắt Từ di nương lỡ tay rơi c.h.ế.t con ?”
Tất nhiên là .
Khi đó ông tưởng đứa rơi là nữ nhi.
Ai bảo chính thất mà ông ưa sinh nhi tử, còn kéo theo một nữ nhi phiền, mới khiến nhận nhầm mà rơi mất.
Tất cả là của ông .
Tia hối hận mới lóe lên trong lòng cưỡng ép đè xuống nhưng lời vẫn chọc đúng chỗ đau của ông .
Ông giơ tay định tát :
“Người c.h.ế.t như đèn tắt, ngươi còn bám mãi buông. Còn bậy nữa, đừng trách để ngươi mà xuất giá trong ngày đại hỷ!”
Ta còn là đứa trẻ thể sức mạnh lỗ mãng dọa nạt nữa, vẫn tiếp tục ép hỏi.
“Nhiều năm như , phụ từng nghi ngờ ? Sao mẫu và Từ di nương, trong hậu viện còn ai sinh nở nữa?”
“Phụ nên mời đại phu xem qua, phụ cũng còn trẻ, nếu sinh nữa thì nên sớm tính toán.”
“Khang nhi, đứa nhỏ đó cũng chẳng dễ dạy gì .”
Nghe mười hai tuổi trêu hoa ghẹo nguyệt .
Đoạn tử tuyệt tôn chính là báo ứng cho Giang gia.
Việc điều khiến phụ cảm thấy khiêu khích quyền uy.
“Ta bảo ngươi câm miệng! Khi nào tới lượt nữ nhi dạy phụ ?”
Ông vung tay tát .
Ta giơ trâm cài đầu nhọn hoắt lên đỡ, ông đề phòng.
Lúc rút tay thì đầu nhọn của trâm cắm lòng bàn tay mấy phần.
“Loạn loạn ! Ngươi dám thương tổn phụ ngươi! Tưởng trèo cao thì dám phạm thượng! Ta trị ngươi tội đại nghịch bất đạo!”
Ông đau đến mặt mày vặn vẹo nhưng đối mặt với cây trâm nhọn như chông trong tay , vẫn sợ mà dám động thủ nữa.
Ta lau trâm, cài lên tóc.
O mai Dao muoi
“Đau đớn giúp tỉnh táo, nữ nhi đây là đang cứu Giang gia.”
“Phụ tưởng đánh là đánh mặt nữ nhi nhưng nếu khăn trùm đầu gió thổi bay mất, mất mặt chính là phủ Quốc công.”
Nhà cao cửa rộng, chỉ cần một giọt nhỏ rơi cũng đủ nuôi béo lũ sâu mọt, đừng một sợi lông rụng xuống cũng thể hủy cả cơ nghiệp.
Ngoài cửa thúc giục, khoác khăn trùm đầu lên, đến đó là đủ.
Có những chuyện rõ thì ông chịu đối mặt sự thật.
Nửa che nửa giấu, ông tự nhiên sẽ nhịn mà điều tra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/phuong-hoang-tranh-dau/4.html.]
Trước khi bước qua bậc cửa, đầu ông cuối.
“Phụ nên để mặc họ hại c.h.ế.t mẫu .”
“Giờ thì họ sắp đánh để tranh cái vị trí chính thê .”
“Người hoạn nạn mới thấy chân tình. Con nếu hậu viện cháy, phụ sẽ bỏ ai ?”
7.
Hồi môn của chính là hồi môn của mẫu và là tiền cược mà năm xưa mấy quý nữ cá cược thua mang đến.
Lúc , ai cá trúng, nên bộ tiền cược đều về tay mẫu .
Khang nhi còn nhỏ, Từ di nương nỡ để nó cõng , đẩy qua đẩy cũng từ chối.
Ta vốn định cứ thế mà cửa, thì bên tai bỗng vang lên một giọng quen thuộc.
Tim đột ngột thắt .
“Tại hạ là họ Cừ ở Hoàn Châu, là họ hàng bên ngoại của tiểu thư.”
“Hôm nay mang của hồi môn thêm , Mục lão thái gia và lão phu nhân ủy thác, cõng tiểu thư cửa.”
Cừ Quán Vi.
Chính là mẫu từng chọn cho , cũng là từng ưng ý… phu quân.
Cừ gia ở Hoàn Châu là thế gia trăm năm hưng thịnh.
Khách khứa cũng lấy kinh ngạc, ngờ tân nương họ hàng bên ngoại danh giá đến , khỏi bằng con mắt khác.
Ta bỗng thấy chột nhưng cho đến khi cõng lên kiệu hoa, vẫn chuyện gì xảy .
Ta thở phào nhẹ nhõm, Cừ Quán Vi là kiềm chế và giữ lễ.
Là do thiển cận, quá hẹp.
Có lẽ những dòng chữ thiết mộc , là lời nặng nề nhất đời mà thể thốt .
bên tai truyền đến tiếng xôn xao ngoài phố.
“Tân lang tuấn tú quá, chẳng giống cái lời đồn là hỗn thế ma vương gì cả?”
Ta giật , vén nhẹ khăn trùm đầu, từ khe hở của rèm kiệu.
Cừ Quán Vi mặc áo gấm màu đen viền đỏ, đầu đội mũ khăn, dải ngọc bay lượn phía , cài trâm rồng, đeo mẫu đơn.
Hoa lệ rực rỡ, phong thần độc đáo.
Triều khi cưới hỏi thường là tân lang đến rước hoặc đưa dâu.
Huyện chủ chê Giang gia môn hộ thấp, Nghiêm Duẩn càng chán ghét thê tử ép cưới.
Tuy quyết cưới nhưng vẫn cho , cửa phủ Quốc công , dễ .
ngoài những chuyện quanh co trong đó, chỉ thấy Giang gia để đưa dâu.
Tự nhiên sẽ cho rằng cưỡi ngựa phía chính là tân lang đến rước dâu.
Ta vốn chuẩn tinh thần chịu chèn ép.
Nay Mục gia và Cừ gia chống lưng, hôn lễ nhất định xảy va chạm, ngược còn cho phủ Quốc công một phen khó xử.