Quả Báo Cho Sự Tham Lam - 8
Cập nhật lúc: 2025-07-09 01:14:40
“Chỉ là một vị lãnh đạo quèn thôi mà, chẳng lẽ còn lớn hơn cả cha sinh thành con?”
Mẹ chồng liền phịch xuống sàn, lấy tay che mặt rống lên:
“Hồi đó bảo đừng thi công chức mà !”
“Giờ thì , trong mắt chỉ lãnh đạo, chẳng coi cha gì nữa!”
“Chúng nuôi con khôn lớn dễ dàng gì ?”
Trình Nghiêm nhíu mày, nhưng giọng điệu dịu phần nào:
“Mẹ! Con ý đó. Thôi , chuyện bỏ qua . Đừng nhắc nữa.”
chồng đà, ghé sát tai , lải nhải chuyện nghỉ việc.
Trình Nghiêm chẳng buồn đáp , tức giận đẩy cửa bỏ .
Dù thì ở bên ngoài, còn một “tổ ấm” khác đang chờ.
Mẹ chồng thấy con trai bỏ , càng lóc thảm thiết hơn.
Bố chồng cũng bắt đầu ngâm nga một điệu nhạc nào đó, như thể chẳng chuyện gì xảy .
Quả đúng là một gia đình, tài diễn xuất thể đoạt giải Oscar.
Vào một buổi chiều nắng , gửi bộ bằng chứng Trình Nghiêm ngoại tình, lui tới những nơi đắn và đăng tải những lời lẽ độc hại mạng xã hội đến cơ quan của qua một email ẩn danh.
Sau đó, lấy cớ cắm hoa để tiếp cận cụ bà trong khu vốn nổi tiếng cương trực và quan hệ rộng.
Những quả túc trong vườn nhà bố chồng vươn cao, lấp ló bức tường.
Quả nhiên, thấy chúng, sắc mặt cụ bà liền đổi.
giả vờ ngây thơ hỏi:
“Cái quả mùi hôi quá cụ nhỉ, trồng để gì.”
Cụ bà chỉ gượng, gì thêm.
Tiễn cụ bà về, một nụ lạnh lẽo nở môi .
Báo ứng sắp giáng xuống .
Mẹ chồng vẫn đang ung dung đắp chiếc mặt nạ đắt tiền sofa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/qua-bao-cho-su-tham-lam/8.html.]
Bố chồng vẫn mải mê chăm bón cho đám cây độc hại của , hề tai họa sắp ập đến.
Rất nhanh đó, tiếng gõ cửa dồn dập.
Người đến là dì Lý.
Bà xách theo một chiếc loa hỏng, ném thẳng giữa nhà.
“Có bà cố tình phá hỏng loa của ? Mình nhảy nên phá của khác ?”
“Con mụ già c.h.ế.t tiệt! Bà cái gì thế?”
Dì Lý xông thẳng nhà, chửi bới chồng tiếc lời.
Mẹ chồng mặt vẫn còn đang đắp mặt nạ, kịp định thần một tràng nước bọt phun mặt.
Bà giật phăng chiếc mặt nạ, gào lên chửi trả:
“Con đĩ , mày chạy đến tận nhà tao giở trò gì thế? Cái loa rách của mày đáng giá mấy đồng?”
“Mày điên ? Định đến đây ăn vạ chắc, đồ hạ tiện!”
Nói , chồng lao túm tóc dì Lý.
Hai phụ nữ giằng co, cào cấu, để mặt đối phương những vết móng tay rớm máu.
Tiếng la hét chói tai thu hút ít hiếu kỳ kéo đến xem.
Bố chồng chỉ cau mày, hề ý định can ngăn.
Cuối cùng, một hàng xóm nổi bước tách họ .
từ xa, lạnh lùng quan sát tất cả.
Chẳng bao lâu , Trình Nghiêm cũng về đến.
Anh thấy cảnh tượng hỗn loạn mắt, gương mặt chỉ còn sự chán ghét và bực bội tột độ.
Mẹ chồng thấy con trai về, lập tức gào :
“Con ơi! Mẹ nó vu oan! Con mụ đến nhà ăn vạ đòi tiền!”
Bố chồng đổ thêm dầu lửa:
“Nó đòi thì cứ đưa cho nó , ầm ĩ lên gì!”
Mẹ chồng liền sững , sang mắng nhiếc bố chồng:
“Lão già khốn kiếp, suốt ngày chỉ móc! Ông đang bênh vực nó ? Ông lòng nó chứ gì?”