Quận Chúa Lau Nước Miếng Đi - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:53
Đêm Trung thu, cùng Thịnh Quân tắm suối nước nóng, nước chảy thành vệt dài sạp mềm.
Cuối cùng, ánh trăng sáng vằng vặc bên ngoài qua khung cửa sổ khép hờ.
"Muốn ngắm trăng."
"Ta chỉ xem vết thương nàng thôi, ngờ y phục dễ rách đến ..."
"Buông!" Ta cố rút chân về: "Thịnh Quân, thể chút khí độ của hoàng thượng ?"
Hắn ngước mắt, vẻ mặt vô tội, đuôi mắt còn vương chút ửng hồng cơn ái ân:
"Ta là hoàng thượng của thiên hạ, nhưng Trản Trản là chủ nhân của ."
"..."
Ta phát hiện tâm trạng cũng gì đổi lớn.
Có lẽ quá quen với những lời kinh thế hãi tục của .
Thịnh Quân giúp giày, ôm đến đình nghỉ mát trong ngự hoa viên ngắm trăng, còn bóc nho đút cho .
"Trản Trản, nàng vui ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quan-chua-lau-nuoc-mieng-di/chuong-14.html.]
"Cũng hẳn, chỉ là cảm thấy, lẽ sẽ hối hận."
Thịnh Quân chớp mắt, nắm tay , kéo vạt áo lên:
Ta vì người tiễn đưa vặn dặm
Người vì ta khóc mù đôi mắt
"Không , Trản Trản, nàng xem, khắc dấu ấn của nàng ."
Trên làn da trắng lạnh ở eo , giữa hai vết thương, xăm tên .
Cổ họng nghẹn , nhất thời thốt nên lời.
Thịnh Quân cúi đầu, cọ má lên tay , vài sợi tóc mềm mại lướt qua kẽ ngón tay.
Hắn khẽ : "Muốn gì cũng , đối với thế nào cũng , chỉ đừng rời bỏ ."
Ta lắc đầu, cố gắng kìm nước mắt, nắm lấy tay Thịnh Quân, trang trọng như thể thề nguyền: "Ta sẽ rời bỏ ."
Ngày thu còn vương chút ấm, Thịnh Quân gối đầu lên đùi , bất giác .
Khi nhắm mắt, hàng mi dài rậm rũ xuống, khuôn mặt tuyệt mỹ thêm vài phần nét ngây thơ như trẻ con.
Ta đưa tay, đầu ngón tay lướt nhẹ qua vết sẹo mờ lông mày .
Từ cõi sinh tử xa xôi đến gần trong gang tấc, giờ đây, cuối cùng và Thịnh Quân cùng ngắm ánh trăng cô độc.
(Toàn văn )