Quân Hữu Hối - 14+15+16
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:09:13
14
Đầu năm mới, là ngày các nước đến triều cống.
Sứ giả Lương quốc cùng Thái tử đến thăm. Thái tử Lương quốc là cao thủ cầm nghệ hiếm trăm năm của Đại Lương, đến đây là để tìm luận bàn.
Liên tiếp vài vị nhạc sư cung đình đều bại tay Thái tử Lương quốc, sắc mặt Bệ hạ khó coi, ngay cả Lý Minh Chiêu cũng mím chặt môi.
Thái tử Lương quốc lắc đầu, khinh thường :
“Đại Ung rộng lớn, cũng chỉ đến thế thôi.”
Lý Minh Chiêu nắm chặt nắm đấm. Ta nắm lấy tay , cứng đờ, đầu , ánh mắt tự chủ dịu .
“Sao thế?”
Ta đáp lời , mà dậy tâu với Bệ hạ:
“Phụ hoàng, con dâu nguyện thử một .”
Sắc mặt Lý Minh Chiêu trầm xuống. Mấy đang nhăm nhe vị trí thái tử của đều đang xem trò của .
khi gảy dây đàn, phát âm thanh đầu tiên, cả điện lập tức im phăng phắc.
Thái tử Lương quốc thu nụ , ánh mắt trở nên nghiêm nghị.
Một khúc nhạc kết thúc, cả phòng tĩnh lặng.
Ta dậy, thỉnh an Thái tử Lương quốc đang ngây dại:
“Thái tử điện hạ, đến lượt .”
Chàng lắc đầu, rạng rỡ:
“Không, thể tiếng đàn của nương nương, là tam sinh hữu hạnh .
Nàng cho đạo lý núi cao còn núi cao hơn, tài còn tài hơn.
nàng, tuổi còn nhỏ như , vì tiếng đàn buồn đến thế, nàng vui ?”
Ta mỉm từ tận đáy lòng. Chàng là đầu tiên thể hiểu tiếng đàn của , cũng là đầu tiên khiến tâm phục khẩu phục.
“Thái tử điện hạ thể hiểu tiếng đàn của , là điều khiến vui nhất trong mấy ngày nay.”
Chàng vỗ tay, hỏi Bệ hạ thể bái sư, cùng học đàn .
Sắc mặt Lý Minh Chiêu đen như đáy nồi.
Ta giấu nụ trong mắt, từ chối:
“Thiếp gả chồng, e rằng bất tiện.”
Chàng thất vọng thở dài:
“Là đến muộn .”
Ta trở bên cạnh Lý Minh Chiêu, hạ giọng hỏi :
“Sao từng ngươi cầm nghệ của ngươi đến ?”
Ta xòe bàn tay cho xem:
“Ngày đại hôn, dắt khỏi kiệu hoa, bàn tay thô ráp xí, bằng tay mềm mại của tỷ tỷ.
những vết chai sạn và mụn nước , đều là minh chứng cho sự cần cù của .”
Ta tiếp lời, từng chữ như c.h.é.m tim :
“Chàng , chỉ cần Minh Nguyệt độc nhất vô nhị.
Ta chỉ là con ve sầu nơi nơi mùa hạ, là một khối đá chính kiến, cả đời chỉ mặc sắp đặt.
Chàng từ đến nay đều khinh thường , từng hiểu .”
Chàng há miệng, giải thích, nhưng lời nào.
Ta nâng đôi mắt ửng hồng, với :
“Thiếp lừa , Lý Minh Chiêu. Người trong lòng là , thích , nhiều năm .”
Chàng như sét đánh. Ta chốt từng câu:
“ bây giờ, thích nữa. Chàng hãy bỏ .”
15
Lý Minh Chiêu đồng ý bỏ vợ.
Bây giờ là thời điểm then chốt, nếu bỏ , mấy sẽ bỏ qua cơ hội để tấu trình .
Chàng cố gắng dùng gia tộc để ép .
Ta lạnh nhạt :
“Lý Minh Chiêu, nương mất .
Mẹ của Giang Minh Nguyệt lấy tính mạng của uy h.i.ế.p nương , ép bà uống thuốc do Đại phu nhân đưa.
Nương mất năm sáu tuổi.
Chàng tưởng, ghi sổ sách của Đại phu nhân là vì tình ?”
Chàng im lặng, lâu mới cất lời:
“Cha ngươi… cha ngươi vẫn luôn thương ngươi.
Ngươi lớn lên ở Tể tướng phủ, họ tốn công bồi dưỡng ngươi, ngươi cũng nên báo đáp ân nghĩa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quan-huu-hoi/141516.html.]
Ta lạnh:
“Lý Minh Chiêu, sai hỏi một chút xem.
Hỏi thử những năm qua sống thế nào tay trong lòng .
Ta ở Tể tướng phủ tranh ăn với chó.
Giang Minh Nguyệt động một chút là đánh mắng .
Ta ngay cả cơm cũng ăn no!
Nếu mệnh cứng, thì sớm Giang Minh Nguyệt đánh ch*t !”
Chàng cố phản bác:
“Không thể nào. Minh Nguyệt lương thiện, ngay cả kiến cũng nỡ giẫm ch&t.
Nàng mặt luôn ngươi là mà nàng yêu thương nhất.
Ngươi thể vu khống nàng như ?
Nàng nếu hại ngươi, để ngươi học cầm kỹ đến thế?”
Ta thất vọng :
“Vì là thế của nàng.
Khi nàng cần biểu diễn tài nghệ, sẽ dùng bình phong che chắn, để nàng gảy đàn.
Vì cha cần một đứa con gái như để trải đường cho con trai của ông .”
Ta lặng lẽ tiếp, giọng nhẹ như gió:
“Ta từng nghĩ sẽ tin .
Lý Minh Chiêu, thể điều tra một thôi, ?”
Lời dứt, một mũi tên lông vũ từ cửa sổ vỡ lao .
Ta nhanh mắt đẩy Lý Minh Chiêu , chắn .
Một mũi tên trúng thẳng tim phổi .
Là tên của Triệu Toại.
Chuẩn đến thể chuẩn hơn.
16
Chỉ một đêm, Lý Minh Chiêu già nhiều.
Cằm lún phún râu, mắt đỏ ngầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y chịu buông.
Thấy tỉnh , mấp máy môi, khó khăn :
“Xin .”
Ta ngay, điều tra .
Không chỉ điều tra, mà những gì tìm , còn tệ hơn những gì kể.
Một thế gian ca ngợi là “nhân” quân như , thể chấp nhận sự thật: yêu thương nhiều năm là ác quỷ đội lốt thiên tiên.
Thần tượng sụp đổ.
Chàng cũng gần như sụp đổ.
cho thời gian để từ từ chấp nhận.
Triệu Toại ném Giang Minh Nguyệt chặt đứt đôi tay cổng Đông Cung.
Lần , Lý Minh Chiêu giữ nàng .
Thậm chí, liếc mắt vết thương của nàng.
Chàng chỉ lạnh lùng sai đưa nàng về Tể tướng phủ.
Giang Minh Nguyệt tỉnh , như kẻ điên, gào ầm ĩ.
Biết gả cho Lý Minh Chiêu, càng điên cuồng nguyền rủa .
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Đại phu nhân mời vô danh y cứu chữa Giang Minh Nguyệt.
Nghe thể dùng tay của nữ tử hình tương tự để nối gân mạch cho nàng, liền khắp thành tìm phù hợp.
Kinh Triệu Doãn lập tức bẩm báo lên cho Lý Minh Chiêu.
Chàng nổi giận lôi đình:
“Coi thường mạng ! Thật là hoang đường!”
Giang Minh Nguyệt lóc hỏi :
“Chàng lòng ?
Chàng yêu nàng ?
Chàng quan tâm sống c.h.ế.t của nữa ?!”
Lý Minh Chiêu nàng lạnh lùng như băng:
“Cô yêu thật sự là ngươi ?
Giang Minh Nguyệt, ngươi lừa cô thảm quá.
Cô hận thể xé xác ngươi thành vạn mảnh!”