QUAN TÀI M//ÁU - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:45:12
7.
"Không thể ."
Chú Chung ngạc nhiên bước tới, bẻ một cành cây, lật x//ác ch//ết lên.
Sau đó, ông nghiêm trọng : "Là con gái nhà Minh Sơn."
Ông đầu một cái: "Đi gọi đến giúp."
Vì ch//ết, cộng thêm chuyện cái quan tài đầy m//áu đó, nhanh chóng trong làng đến, kéo con gái nhà Minh Sơn từ sông lên.
Bên bờ sông cũng đông . dám gần, ở xa.
chú ý thấy, những hôm qua mở cái quan tài đầy m//áu và lấy đồ chôn theo đều mặt.
Họ thì thầm gì đó.
Người ch//ết tên là U Lộ, là con gái nhà lão U ở trong làng.
Hôm qua, khi mở quan tài, cô nhịn xé một mảnh áo đỏ x//ác ch//ết nữ.
" , cái quan tài thể mở..."
"Bây giờ gì cũng muộn !"
"Cậu quên , năm ngoái xảy ồn ào lớn..."
"Suỵt! Đừng nhắc đến chuyện đó!"
Người trong làng đều kiêng kỵ cái ch//ết của U Lộ.
Họ như điều gì đó. Khi tiến gần, cho rõ ràng, bỗng một từ xuất hiện bên bờ sông, đang vẫy tay về phía .
8.
Là .
"Anh!" hét lên: "Anh đây!"
Anh giữa đám đông, lạc lõng, hòa hợp, xung quanh như ai thấy .
Bên cạnh , còn một phụ nữ mờ mờ, đỏ rực.
"Bốp!" Có tát mặt .
Chú Chung trừng mắt , mở miệng , nhét một đồng tiền đồng miệng .
Đồng tiền như một mảnh than đỏ.
Không đợi kịp hồn.
"Nuốt xuống!"
Mặt chú Chung tối sầm , sợ hãi nuốt đồng tiền xuống.
"Khụ khụ!" Vừa nuốt xong, liền sặc nước.
Nhìn xuống, ở trong sông, cổ chìm trong dòng nước đục đỏ.
Mặt chú Chung đỏ bừng, môi tím tái, là đang bóp chặt ông, khiến ông mắt trắng dã.
vội vàng buông tay, cổ chú Chung xuất hiện một vết bầm tím sâu.
"Chú Chung... , ... ..."
Chú Chung gì, ông hít một , ném lên bờ, đó ông cũng từng bước lên.
Ông chậm, vẻ mặt căng thẳng, như thể thứ gì đó đang cản chân ông.
9.
Cuối cùng ông lên bờ, mệt đến mức mồ hôi đổ đầm đìa, dựa cây thở hổn hển.
Nhìn nơi trai , gì ai ở đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quan-tai-mau/chuong-3.html.]
Mọi trong làng đầy kiêng kị.
cúi đầu xuống, trai dẫn đầu trong việc mở quan tài, khiến trong làng ch//ết.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Đột nhiên, khi dân làng mang cơ thể của U Lộ và qua , cô đột nhiên mở mắt .
Đôi mắt cô xám trắng, chằm chằm một cách oán hận, đột nhiên nắm lấy cổ tay !
Mọi xung quanh đều hoảng loạn, la hét và bỏ xác của U Lộ, chạy thật xa.
Chú Chung tới, kéo cánh tay khỏi tay của U Lộ. "Ai tấm yếm đỏ?"
Ông đầu về phía vài bà cô trong làng.
"... về lấy!" Có phản ứng , chạy về nhà lấy một tấm yếm đỏ .
Chú Chung che tấm yếm đỏ lên mắt của U Lộ, mới gọi khiêng cô .
"Ch//ết mà cam lòng... vẫn mở mắt!"
"Ch//ết oan!"
"Tội nghiệp quá..."
Buổi tối, thể nào ngủ . Đến hai, ba giờ sáng, thấy bên ngoài gõ cửa.
nghĩ là chú Chung, khi đến sân.
"Bang bang bang!" Tiếng gõ cửa bỗng nhiên lớn hơn.
Từ khe cửa, thấy bên ngoài nhiều bóng dáng chồng chéo lên , mười mấy khuôn mặt chen chúc từ xuống ở khe cửa.
"Thụy Oa... Thụy Oa!"
"Cô ở nhà ? là U Lộ, việc tìm cô!"
"Mở cửa, mở cửa !" ...
sững trong sân, từ khe cửa lớn, U Lộ với nửa khuôn mặt trắng bệch hiện , đang chằm chằm .
"Mở cửa! Thụy Oa!"
"Mở cửa !"
"Chúng sắp !"
"Cô mở cửa !"
Ngoài U Lộ, còn mười mấy khuôn mặt khác đều dán khe cửa lớn, những đều lấy đồ chôn theo từ quan tài m//áu.
Họ gõ cửa lớn ầm ầm, ánh mắt ngày càng u ám, tiếng ngày càng lớn.
"Tại mở cửa!"
"Tại cô mở cửa!"
"Đi thôi! Đi cùng chúng !" ...
Mười mấy khuôn mặt của họ, chen chúc thành một khối thịt méo mó trong khe cửa hẹp, cố gắng bò lết.
cảm thấy rùng , ngừng lùi , ngay khi đầu định chạy nhà.
"Thụy tử!" là giọng của trai , âm u.
lập tức dừng bước, ngẩng đầu lên, chỉ thấy đầu của trai thò từ tường sân cao hơn 3m.
"Mở cửa, về !"
Mặt trai trắng bệch, như quét một lớp men trắng.
"Thụy tử, về ."
Giọng đầy ghen ghét. "Mở cửa, cho ."