Quốc Sư Đại Nhân Muốn Cưới Ta - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:46:28
Quốc sư sắp cưới thê tử, thật nực !
Nói gì mà thiên mệnh, một lão già sắp xuống lỗ còn hại đời thiếu nữ, vô sỉ!
Cái gì?
Đã còn cưới ?
Ta đường đường là Trưởng Công chúa, viên ngọc tôn quý của cả triều đại đấy
Hôm qua phụ hoàng còn mới ban hôn cho và nhị công tử phủ tướng quân mà?
Ta gả!
1
Nói về quốc sư , tên là Tạ Dịch Hàn, cũng chỉ thỉnh thoảng phụ hoàng nhắc đến vài câu, ngày thường vẫn giống cung kính gọi một tiếng "Quốc sư đại nhân".
Từ khi còn nhỏ, mang bộ dạng đầu tóc bạc, lạnh lùng thanh cao. Dường như thời gian đặc biệt ưu ái , mười mấy năm trôi qua, tóc mai Phụ hoàng điểm bạc, vẫn trẻ trung như .
À, quên mất, tóc vốn dĩ bạc.
Phụ hoàng kính trọng , chẳng ưa . Lý do ngoài gì khác, vì xây Trích Tinh Lâu cho , cả hậu cung đều cắt giảm chi tiêu cả một năm.
Viên Đông châu lớn nhất phượng quan của mẫu hậu cũng phụ hoàng dỗ ngọt ban tặng cho vị quốc sư mà yêu quý nhất.
"Già mà nên nết! Đợi lớn lên, việc đầu tiên là phá nát điện của !"
"Ôi Công chúa, ngàn vạn xin hãy cẩn thận lời !" Đại Bạn còn kịp bịt miệng thì vội vàng quỳ xuống lưng .
"Hừ!" Một tiếng khẩy lướt qua tai .
Ngày hôm , Đại Bạn đày Hoàng lăng, mất Đại Bạn, càng thêm căm ghét Tạ Dịch Hàn.
2
Trời dung tha cho , bây giờ kết thành phu thê với .
Phụ hoàng còn chi một khoản tiền lớn xây phủ Công chúa cho . Thật nực ! Chẳng lẽ phượng quan của mẫu hậu còn chỗ nào để mà bòn rút nữa ?
Ta thấy Phủ Quốc sư của , xà nhà chạm trổ, cột nhà sơn son thếp vàng, thật là xa hoa, bằng đổi tấm biển thành phủ Công chúa cho .
Tên ngày thường cứ giả vờ thanh cao, sẽ dẫm lên mặt , xem thử còn cưới nữa , còn thuận theo cái gọi là thiên mệnh của .
3
"Vi thần theo Công chúa." Giọng lạnh lùng của Tạ Dịch Hàn dường như mang theo một chút cưng chiều.
Ta nghiêng đầu sang, bạch y, bạch phát, bạch phất trần.
Hắn mỉm , ánh mắt lóe lên tia sáng khó hiểu, khiến khỏi ngẩn .
Tạ Dịch Hàn, thật là tuấn.
Ta lắc đầu mạnh, gạt bỏ hết những suy nghĩ miên man trong đầu.
Thế nhưng bóng dáng bạch y như in sâu trong tâm trí, nhất định là dùng yêu thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quoc-su-dai-nhan-muon-cuoi-ta/chuong-1.html.]
Phụ hoàng ha ha vui vẻ, hận thể lập tức nắm tay gọi một tiếng hiền tế.
"Tên gian xảo!" Ta hận thể nhảy bổ lên , xé nát cái mặt nạ đó xuống, bên chắc chắn là mặt hồ ly.
thấy nụ an ủi của mẫu hậu, buông lỏng nắm đ.ấ.m đang siết chặt.
4
Ta ủ rũ bước khỏi đại điện, đụng vị tiểu tướng quân Cố Diên Ngọc mới đính hôn với một ngày.
Hắn râu ria xồm xoàm, định mở miệng gì đó, nhưng ủ rũ cúi đầu hành lễ với .
Chẳng lẽ coi thành kẻ phụ tình bạc nghĩa .
Cố Diên Ngọc từ năm tuổi là bạn sách cùng Thái tử ca ca, lúc còn nhỏ dại từng chạy theo , đòi tân nương của .
Không nhớ rõ từ khi nào, bạn sách của Thái tử ca ca đổi thành đại công tử nhà Thái phó, cứng nhắc ít , là nhàm chán.
"Diên Ngọc ca ca..." Ta cũng nên gì.
Liên tiếp ban hai đạo hôn phối, hình ngày càng còng xuống của phụ hoàng, phượng quan trống trơn của mẫu hậu, Đại Bạn điệu ... Nghĩ đến những điều , cũng đỏ hoe mắt.
"Ta ngờ Công chúa và tiểu tướng quân tình sâu nghĩa nặng đến ?" Một giọng lạnh lùng vang lên lưng , khiến giật lùi hai bước, vô tình dẫm vạt váy, ngã ngửa .
5
Trong tiếng kinh hô của , rơi một vòng tay ấm áp.
Ưm, tên Tạ Dịch Hàn ngày thường trông lạnh lùng là thế, nhưng ấm áp đến lạ.
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Ta rụt rè ngước mắt , đang mỉm , đưa tay lau nước mắt khóe mi .
Tay cũng ấm nữa.
Ta đỏ mặt một cách cam tâm, trong lòng như nai con chạy loạn. Trong lúc bối rối, nắm lấy cái gì, khiến Tạ Dịch Hàn rên lên một tiếng.
"Công chúa nôn nóng đến ?" Tạ Dịch Hàn nắm lấy tay , kéo lòng .
Ta hổ tức giận, siết chặt nắm đấm, đ.ấ.m n.g.ự.c vài cái.
"Ta phiền nữa, vi thần chỉ mong Công chúa cả đời bình an hạnh phúc."
Ta đầu chỉ thấy bóng lưng vội vã của Cố Diên Ngọc.
Nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ bên tai, mới nhận vẫn còn đang trong vòng tay của Tạ Dịch Hàn.
Ta vội vàng vùng vẫy, nhưng ôm chặt hơn, "Nàng sợ đến ?"
Ta bướng bỉnh mặt , , cứng miệng : "Quốc sư đại nhân một vạn , ai mà chẳng sợ."
"Luôn luôn, ở nàng."
Gió nhẹ nhàng thổi qua, câu cũng nhẹ nhàng rơi lòng , nhẹ nhàng.
6
Chuyện ở điện hôm qua tên nô tài nào lấy lòng mà bẩm báo với phụ hoàng.