Quỷ Mượn Mạng - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-15 21:44:31
Không lâu , ông lão Từ liền khòm lưng, chảy nước dãi tìm .
Giờ đó, mặt trời ấm áp, trong ngõ căn bản nào, chỉ hai chúng ngây chằm chằm ông lão Từ.
Ông lão Từ như một con chó, sấp đất hít mạnh, theo mùi dầu mè trong ngõ, miệng còn phát tiếng "ha, ha".
bộ dạng ông , sợ hãi đến tá hỏa, bà nội ở đầu ngõ cũng ngẩn .
lúc , ông lão Từ hình như thấy chai dầu mè trong tay bà nội , thoáng cái lao tới.
Bà nội sợ đến nỗi chân co cẳng đạp chạy, hai thoắt cái biến mất.
xổm tại chỗ chờ một lát, tim đập thình thịch loạn xạ, sợ ông lão Từ .
Chờ một lúc lâu, mới dậy sân. Những bà con uống say lờ đờ, Từ Trụ cũng sấp giường sưởi ngáy khò khò, căn bản ai phát hiện ông lão Từ biến mất.
Chỉ vợ Từ Trụ, cầm chiếc áo khoác bông rách của ông nội , lo lắng ở cửa.
Cô thấy đến, liền đưa chiếc áo bông cho , đợi cô hỏi thêm, vội vàng chạy khỏi sân.
ôm chặt chiếc áo khoác bông màu đen của ông nội , sải bước chạy về nhà, sợ ông lão Từ đuổi theo.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Chạy liên tục hai con ngõ, thật sự chạy nổi nữa, liền dừng thở dốc.
Trong ngõ vẫn yên tĩnh, một bóng .
đầu , lòng lo lắng cho bà nội , bà cầm chai dầu mè, ông lão Từ hại bà .
Lúc , đột nhiên thấy đầu truyền đến một tiếng sột soạt.
Vài giọt nước dãi nhỏ xuống chiếc áo khoác bông màu đen của ông nội .
lập tức đông cứng , từ từ ngẩng đầu lên, lập tức sợ hãi đến lạnh toát .
Chỉ thấy ông lão Từ sấp bức tường cao ngất, hung dữ chằm chằm .
9
Nước mắt lập tức tuôn rơi.
Ông lão Từ nhe răng, hỏi : "Nhóc con, mày cầm áo khoác của tao ?"
òa lên , sải bước chạy về nhà.
Ông lão Từ phía tường rào nhảy xuống, nhào tới phía , vươn tay tóm lấy cổ .
chạy : "Bà ơi! Cứu cháu! Cháu sợ!"
bà nội mất , chừng ông lão Từ ăn thịt bà .
Nghĩ đến đây, càng dữ dội hơn.
Ông lão Từ khỏe hơn , nhưng ông áo khoác, cũng đuổi kịp . Thấy sắp về đến nhà, cúi nhặt một viên đá, ném thẳng mặt ông , trúng mũi ông .
Ông đau đớn kêu "ái da" một tiếng, nhân cơ hội , lăn lê bò lết sân, khóa chặt cổng.
xổm trong sân, thở hổn hển. Đàn gà trong sân cũng im bặt, con ch.ó kẹp đuôi rụt góc.
Bên ngoài động tĩnh, ông lão Từ đuổi theo .
Vừa định thở phào nhẹ nhõm, cổng sân "ầm ầm ầm" đập mạnh.
"Nhóc con, mở cửa, trả áo khoác cho tao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-muon-mang/chuong-5.html.]
Xong , ông lão Từ đuổi theo !
lết chạy phòng ông nội .
Chăn ông nội dày, dùng hết sức bình sinh mới đỡ thể ông nội từ trong chăn lên.
Ông lão Từ vẫn đang đập cửa bên ngoài, nhưng khóa cửa nhà chắc chắn, ông , liền liều mạng trèo lên tường rào nhà .
vội vàng khoác chiếc áo khoác bông lên ông nội .
Ông lão Từ nóng nảy, lấy sức mạnh phi thường từ , liền lật leo lên bức tường cao nhà , thò đầu quỷ dị với .
lóc đuổi ông : "Lão yêu quái, ông mau ! Đừng theo nữa!"
Ông tường hung dữ: "Thằng nhóc con, mày mà trả áo khoác cho tao, tao sẽ lột da mày quần áo!"
Nói xong, bàn tay to lớn của ông liền chống lên tường nhà , vẻ nhảy .
sợ hãi đến hoảng loạn, chiếc tay áo còn cứ thế nào cũng thể mặc cho ông nội .
Thấy cánh cửa sân sắp chịu nổi nữa, đột nhiên nhớ ba nén hương mà bác thợ mộc Đàm đưa.
lấy hương , dùng bật lửa đốt, cắm chậu hoa.
Sắc mặt ông lão Từ đổi, lập tức mất hết sức lực và rơi từ tường rào xuống.
Bên ngoài trở nên yên tĩnh, ông lão Từ .
vẫn còn sợ hãi chằm chằm tường rào, một lúc lâu, lấy hết can đảm sân, ghé tai cửa để ngoài.
hai bước, tiếng đập cửa vang lên.
sợ hãi lùi mấy bước, thấy bên ngoài gọi :
"Xuyên Tử, mau mở cửa! Là bà nội đây!"
10
Lòng chợt vui mừng khôn xiết, bà nội về !
vội vàng đáp lời: "Bà ơi, cháu ở trong nhà đây, bà chứ, lão yêu quái bà thương ?"
Bà nội thấy tiếng , giọng điệu dịu , : "Bà , bà thấy ông lão Từ đến gõ cửa, bà dụ ông . Cháu mau mở cửa cho bà , nếu lát nữa ông sẽ đó."
đáp một tiếng, vươn tay định mở cửa.
tay chạm khóa cửa, liền dừng .
Bác thợ mộc Đàm , khi ba nén hương cháy hết, ai gõ cửa cũng mở.
đầu trong nhà, hương vẫn đang cháy, mới cháy một nửa.
Bà nội thấy động tĩnh nữa, giục : "Xuyên Tử, cháu gì trong nhà ? Mau mở cửa cho bà chứ."
nhíu mày : "Bà ơi, hương cháy hết, cháu thể mở cửa cho bà."
Bà nội , liền vui:
"Thằng bé , giờ còn quản hương cháy hết cháy hết, ông lão Từ lát nữa sẽ đuổi về đó, cháu mau mở cửa."
vẫn dám mở cửa, bên ngoài một mùi m.á.u tanh xông , xông đến mức đau đầu.
Bà nội bắt đầu mất kiên nhẫn đẩy cửa, đẩy :
"Xuyên Tử, ngay cả bà nội mà cháu cũng nhận , bình thường bà nội yêu thương cháu vô ích . Cháu mau mở cửa, đợi ông lão Từ , bà nội sẽ dẫn cháu cổng làng mua kẹo bông ăn."