Quý Phi Công Lược - 25
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:34:30
Hắn chỉ đáp hai câu. Câu thứ nhất là: "Trên đời nhiều chuyện, những gì thấy trái ngược với sự thật."
Câu thứ hai bằng một nụ , giọng điệu tràn đầy sự giải thoát: "Chuyện cũng đến nước , còn nữa? Mang dòng m.á.u , gánh vai phận , nhiều chuyện buộc , bản cũng chẳng còn quan trọng nữa. Nếu tính kỹ , từ khi sinh cho đến giờ, chỉ cái c.h.ế.t là do tự quyết định."
Hoàng thượng rốt cuộc vẫn nể mặt biểu ca vài phần, ban cho một ly rượu độc, giữ thây cho .
Hôm đó tuyết rơi lớn, phụ cố gắng gượng dậy khỏi giường bệnh để thu thập thi hài cho biểu ca. Thấy tổ phụ phản ứng gì, liền cầm ô đuổi theo phụ .
Người đưa rượu độc cho biểu ca chính là Thái tử, lúc chúng đến nơi, sai thu liễm t.h.i t.h.ể của biểu ca đấy. Phụ dường như nhận sự mặt của , cũng hề tỏ vẻ tức giận, ngược còn nhỏ nhẹ an ủi chúng hãy nén bi thương.
Tuyết rơi khiến đường sá trơn trượt, lúc rời , vô ý trượt chân, may mà đỡ lấy: "Thất cô nương cẩn thận."
Ta và bốn mắt , nhưng chỉ trong khoảnh khắc, đỏ mặt chỗ khác, trong lòng chỉ còn một suy nghĩ duy nhất, thì dung mạo tuấn mỹ đến nhường .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-phi-cong-luoc/25.html.]
Ta theo phụ với bước chân chậm chạp, cứ nhịn mà đầu . Lúc , đang sai thu thập những bông tuyết đọng cánh hoa mơ ở rừng mơ ngoại ô để mang về cho Chu quý phi.
Giọng của khi nhắc đến Chu quý phi bỗng trở nên dịu dàng hơn hẳn, tựa như ánh nắng xuân ấm áp sưởi tan băng tuyết. Ta nhớ đến lúc chuyện với , tuy rằng cũng ôn hòa, nhưng luôn khiến cảm giác lạnh nhạt, xa cách, càng nghĩ càng thấy lạnh lẽo.
Phụ giục , nhịn mà trộm thêm một , thầm nghĩ, đây chính là mà sắp lấy phu quân, là phu quân tương lai của .
Nào ngờ biến cố ập đến nhanh như , lâu chuyện của biểu ca, chẳng vì lý do gì mà chọc giận Hoàng thượng, phái biên ải giám quân.
Ta nóng ruột như lửa đốt, nhưng sợ ông nội phát hiện điều khác thường, bèn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh mà khỏi nhà, vội vã chạy đến cổng thành, tiễn một đoạn đường. Đến nơi, thấy và Chu quý phi đang cạnh tường thành.
Trong khi , thì cũng đang Chu quý phi. Ánh mắt khiến cảm thấy quen thuộc, nhưng nhất thời nhớ .
Một lúc lâu , cuối cùng cũng xuống khỏi tường thành, dắt con bạch mã của dọc theo con đường quan. Ta lặng lẽ theo đoàn tùy tùng phía , bỗng nhiên dừng bước, đầu , khóe miệng nở một nụ mơ hồ: "Là Lữ thất cô nương đó ?"