Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

QUÝ PHI - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-09 15:22:15

Ma ma uống cạn chén , : “Thẩm Quý phi khi nhập cung là đại tiểu thư phủ Tả tướng. Mẫu nàng mất sớm, khi mất, Tả tướng liền nâng di nương lên chính thê. Về , khi Thái tử còn đăng cơ, từng vi hành ngoài, gặp Thẩm tiểu thư đang thưởng hoa ở vùng Đông Giao, đem lòng yêu thích.”

 

“Sau khi Thái tử đăng cơ, Thẩm tiểu thư thuận lý trở thành phi tử, phong Thẩm Quý phi.”

 

Ma ma ngừng một chút tiếp lời:

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

“Thẩm Quý phi lúc mới nhập cung, thật giống bây giờ. Tính tình nàng vốn lạnh lùng, nhưng đến nỗi tàn nhẫn sát hại ai. Về , Tả tướng lâm bệnh qua đời. Khi đó, Thẩm Quý phi đang mang thai.”

 

“Nàng xin chỉ trở về chịu tang, ngờ xảy tranh chấp với kế mẫu. Thẩm Quý phi trượt chân ngã, mất con.”

 

“Hoàng thượng giận dữ, kế mẫu sợ trách tội liên lụy đến nhi tử, đêm đó liền treo cổ tự vẫn…”

 

Ta lặng lẽ lắng , chen lời.

 

Ma ma ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng :

 

“Căn nguyên cụ thể thì cũng chẳng rõ, chỉ rằng — Quý phi và nhà họ Thẩm… tựa hồ chẳng mấy thiết. Ngươi đến Cung Thúy Vũ, vạn chớ nhắc đến nhà họ Thẩm.”

 

“Từ khi mất con, Thẩm Quý phi từng hoài thai . Hoàng thượng ghé đến Cung Thúy Vũ ngày càng thưa thớt, tâm tính Quý phi cũng thêm u uất, khó hầu hạ. Tính nết nàng quái gở, nắng mưa bất chừng. Những điều khác, cũng chẳng dặn dò gì thêm.”

 

“A Nhân, ngươi hãy tự cầu lấy phúc .”

 

Ta quỳ rạp xuống đất, cúi đầu.

 

“Đa tạ ma ma chỉ dạy.”

 

Bước khỏi viện.

 

Ta ngẩng đầu ánh trăng cao.

 

Đêm nay, trăng sáng mà tròn quá đỗi.

 

Trong phút chốc ngẩn ngơ, nhớ đến A Vân khi mới bảy tuổi.

 

Con bé luôn thích sấp đầu gối , ngắm trăng, đòi tết tóc cho nó.

 

“Mẫu ơi, mặt trăng tiên nữ thật ?”

 

“Có chứ.” Ta mỉm , “Trên nhiều tiên nữ sinh sống.”

 

Khi , thể suy nhược chẳng còn khỏe như .

 

Lần nào cũng cố gắng chịu đựng bệnh tật, gắng gượng tỏ nhẹ nhõm mặt con bé.

 

Bởi , bản chẳng thể nào cùng nó đến lúc trưởng thành.

 

Cho nên, luôn tìm cách, để cuộc chia ly bớt phần đau lòng.

 

“Sau , mẫu cũng sẽ bay lên mặt trăng.”

 

Nhìn đôi mắt A Vân, khẽ dỗ dành:

 

“Nếu một ngày nào đó, mẫu rời xa, con đừng buồn, đừng . Mẫu chỉ là bay lên trời, hóa thành tiên nữ mặt trăng thôi. Ta sẽ ở trời… mãi mãi dõi theo con.”

 

Ngày thứ ba ở Cung Thúy Vũ, vẫn diện kiến Thẩm Quý phi.

 

Hôm , đang quét dọn trong viện, vô tình va một cung nữ.

 

Nàng cũng ngã xuống đất, thần sắc hoảng hốt, tâm trí m.ô.n.g lung.

 

Ta lòng đỡ nàng dậy, nhưng nàng đẩy tay , lảo đảo bỏ chạy.

 

Thấy chau mày, một cung nữ bên cạnh nhỏ giọng an ủi:

 

“Đừng trách nàng gì… lẽ… nàng sắp c.h.ế.t .”

 

Ta khựng : “Ý ngươi là ?”

 

“Nàng là trù nương ở tiểu trù phòng. Gần đây nương nương ăn bánh hoa hoè, nàng đến mười mấy , nhưng nào cũng ý nương nương. Ngược còn chọc giận .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-phi/chuong-2.html.]

 

“Nghe … nương nương cho nàng cơ hội cuối cùng. Nếu sáng mai vẫn món bánh khiến hài lòng…”

 

Nàng hạ giọng, ghé sát tai thì thầm hai chữ:

 

“Xử tử.”

 

Tay siết chặt lấy cán chổi.

 

Quay đầu về hướng nàng trù nương rời , do dự một lúc, đặt chổi xuống, lặng lẽ theo .

 

 

Trong tiểu trù phòng, trù nương đang rửa những chùm hoa hoè tươi mới.

 

Thế nhưng đôi tay ngừng run rẩy.

 

Từng giọt lệ rơi thau nước, khiến mắt nàng nhòe , chẳng thấy rõ gì nữa.

 

Cuối cùng nàng thể gắng gượng thêm, thụp xuống đất nức nở.

 

Nếu còn món bánh khiến Quý phi hài lòng, nàng sẽ chết…

 

Nàng chết!

 

Nỗi sợ càng lúc càng lớn, nàng bắt đầu nghĩ đến việc liệu thể thừa dịp đêm tối mà trốn khỏi cung .

 

Thế nhưng trong cung cũng cấm vệ, trốn thoát ?

 

Làm bây giờ? Làm bây giờ?!

 

Giữa lúc tâm thần hoảng loạn, gần như sụp đổ,

 

Tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên.

 

Nàng trù nương đầu .

 

Là một cung nữ trẻ tuổi, gương mặt còn lạ lẫm.

 

Cung nữ bước , xổm mặt nàng, khẽ :

 

“Cần giúp ? Ta cũng bánh hoa hoè.”

 

Trù nương chỉ sững trong thoáng chốc, lập tức đẩy .

 

“Ngươi hại c.h.ế.t ? Ta theo phụ học nấu ăn từ năm tám tuổi, bánh hoa hoè ngươi sánh với ?”

 

Nàng kháng cự.

 

nhiều hơn cả… là nỗi sợ hãi.

 

Đây là cơ hội cuối cùng để nàng sống sót, thể dễ dàng tin ?

 

Ta im lặng một lát, chỉ chậu hoa hoè trắng:

 

“Mẫu của Quý phi nương nương là Lâm An, cũng . Ở quê , hoa hoè nổi tiếng, nhà nào cũng bánh hoa hoè. Tỷ tỷ, nếu cần giúp, thì tỷ định bánh thế nào đây?”

 

Trù nương ngẩn , tâm trí rối loạn.

 

Phải , nàng còn thể gì nữa đây?

 

Đã thử đến mười mấy , mỗi đều nghĩ đủ cách cải tiến… nhưng vô ích.

 

Quý phi nương nương vẫn ý.

 

Thật lòng mà , nàng cạn kiệt cách .

 

Bàn tay siết chặt, bất giác buông lỏng.

 

Nàng từ từ ngẩng đầu lên

Loading...