Quy tắc của Trần Linh - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:58:34
Trên đường , ít q uái v ật ma q uỷ cố gắng kéo chúng các căn phòng, nhưng chúng đều tránh .
Vạn Duyệt và Hoàng Tuyết Tuyết đều phấn khích. Sau khi cách rời khỏi đây, họ cũng hỏi liệu cuốn nhật ký .
Khi cuối cùng chúng bước khỏi tòa nhà giảng dạy và tiến đến cổng trường, nhẹ nhàng hất tay Vạn Duyệt , dừng bước.
“Các , ký túc xá xem một chút.”
“Cậu ên !? Rõ ràng sắp thoát , gì!!”
Hoàng Tuyết Tuyết vô cùng kích động.
“Tớ lo cổng trường điều gì bất thường, bệnh t im, tớ lấy thuốc cho .”
“Làm mà chuyện đó ! Tớ chạy cả quãng đường dài mà bệnh ti m còn tái phát, khỏi cổng thì gì mà lo!”
chằm chằm cánh cổng sắt lớn của trường. Bên ngoài dường như là một thế giới bình thường, những bán hàng rong nhiệt tình mời gọi, qua .
Mặt trời ngả về phía tây, tỏa những tia nắng ấm áp.
Thế giới bình thường đó trở thành một sự cá..m d..ỗ lớn đối với chúng .
“Nhỡ khi mở cổng xuất hiện khuôn mặt q uỷ thì ? Cậu chắc là chịu đựng nổi ?”
“Tớ tự , các cứ ở đây đợi tớ.”
“Tớ cùng các ngoài một cách khỏe mạnh.”
Câu đó khiến Hoàng Tuyết Tuyết xúc động đến mức bật . Cô cứ khăng khăng đòi cùng , nhưng từ chối.
“Các cứ ở đây đợi tớ, nếu mười lăm phút tớ thì hãy lập tức khỏi cổng.”
#trasuatiensinh
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-cua-tran-linh/chuong-15.html.]
"Tớ cùng ."
Khi định chạy , tay trái níu .
Vạn Duyệt, từ nãy đến giờ vẫn im lặng, kéo .
"Nếu nhất quyết … thì ký túc xá an , chúng cùng ít nhất còn thể chăm sóc lẫn ."
"Nếu cùng bọn tớ, Hoàng Tuyết Tuyết cũng sẽ thấy áy náy, đúng ?"
bật nhẹ.
"Cậu cũng , thì thôi."
14
Ban ngày ký túc xá đáng sợ lắm. Cô quản lý trong tòa nhà nhắm chặt mắt, lười biếng giường. Trên chân cô vẫn treo cánh tay đ ứt lì a.
Trà Sữa Tiên Sinh
"Các cảm thấy cánh tay chân của cô dường như đang cố ngăn cản cô ?"
nghiêng đầu Vạn Duyệt.
"Một con quá i vậ t thì logic gì chứ, mau lấy thuốc chạy thôi."
Giọng Vạn Duyệt vẫn bình tĩnh, cằ)))m cô căng chặt, trông đầy cảnh giác.
"Tớ chỉ thấy rằng cô quản lý, giáo viên trong lớp học tám giờ sáng, thậm chí là Dương Oánh Oánh, dường như hành động của họ đều quy luật."
"Tớ luôn cảm thấy những sự việc mà chúng trải qua đều đang phản ánh một phần thực tại."
"Cậu đồng cảm với qu ái vậ t ?"
"Không nghĩ đó cũng là manh mối giúp chúng thoát ?"