Quy tắc của Trần Linh - Chương 17 - END
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:58:36
Thời gian như chậm ngay lập tức.
Rõ ràng cả hai chúng đều đang rơi từ tầng cao, chỉ trong vài giây sẽ cùng c”hết.
.
"Cậu luôn lừa tớ, sớm phát hiện ."
Giọng Vạn Duyệt lạnh lùng đến đáng sợ.
"Thật . Trước khi nhà vệ sinh, tớ vẫn luôn nghĩ là bạn cùng phòng của tớ."
" chỉ cần ở đây, tớ thể nhật ký."
"Vì , tớ nghĩ, nếu tớ, lẽ tớ sẽ thể xem nhật ký."
"Vậy mà ên cu ồng dẫn tớ đến chỗ ch—ết?!"
"Cậu đấy, đây là giấc mơ của tớ."
Tại phản ứng kịp thời, trời bỗng dưng từ sáng sớm chuyển thành ban ngày. Hoàng Tuyết Tuyết bệnh tim thể chịu đựng liên tiếp những cú sốc, thậm chí chạy hết sức mà vẫn vấn đề gì.
Người, thể đột nhiên trở thành ma?
Tất cả thứ ở đây gần như đều đổi theo nỗi sợ hãi của .
Trà Sữa Tiên Sinh
Vì , khi nhận đây là một giấc mơ, thậm chí thể chậm thời gian rơi.
Tất nhiên, đó chỉ là một thử nghiệm của .
Trước đó, cũng thử cho m a qu ỷ tan biến, để thế giới trở bình thường.
hiệu quả.
Bởi vì, ở đây hai ngoài, họ ảnh hưởng đến giấc mơ của .
Họ cũng thể tác động đến giấc mơ của .
Nghe lời , Vạn Duyệt bắt đầu ên cu ồng.
"Không hổ danh là , Tiên Tiên. Khi nhà tuyển dụng của gọi đến, họ còn đặc biệt rằng thông minh."
" điều đó ích gì? Cậu cũng nên , chỉ cần ở đây, sẽ mãi mãi thể thoát ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-cua-tran-linh/chuong-17-end.html.]
"Chỉ còn mười phút nữa, sẽ vĩnh viễn kẹt trong thế giới ."
Giống như đêm qua, thời gian trở nên cực kỳ nhanh chóng, mới chuyển sang buổi chiều, giờ là hoàng hôn.
Những đám mây ở xa thật .
“Bởi vì những con ma ở đây đều là mắt của . Chỉ cần chằm chằm , sẽ gặp rắc rối, thể xem nhật ký, đúng ?”
"Trực giác của chính xác, nhưng điều đó ý nghĩa gì? Cậu nghĩ rằng chỉ cần gi ết , sẽ thể thoát ngoài ?"
Vạn Duyệt khó khăn lật , gương mặt cô hiện lên nụ bệ))nh ho ạn.
nhớ rõ cái nụ .
Ngày xưa, cô như , phá hủy cả cuộc đời của Hoàng Tuyết Tuyết.
Những đám mây từ từ tan biến, bầu trời bắt đầu trở nên u ám.
"Nếu ch??ết, thì sẽ còn ai chằm chằm , tự nhiên thể xem nhật ký."
Nhìn bầu trời sắp tối, Vạn Duyệt càng thêm tự mãn, thể kìm nén sự phấn khích.
"Đã quá muộn ."
"Vẫn trách ng u ng ốc, sớm tìm cách gi ết ."
" mà, cho dù nghĩ đến cũng vô ích. Đây là giấc mơ của , nhưng quyền kiể,m soá,,t chính vẫn trong tay . Ngoài chút quyền năng tầm thường , chẳng còn gì cả."
"Dù gì cũng từng là chị em, bụng nhắc nhở một câu, đời đừng quá nhé. Có những , thể cứu ."
lắc đầu.
"Di nguyện của chỉ thế ?"
"Còn đùa gì nữa!"
"Thật tiếc, gia đình sẽ điều gì khác."
"Vậy cũng tặng một lời khuyên, trong tiềm thức, luôn tin rằng họ sẽ tránh nguy hiểm, và sẽ tìm kiếm hy vọng trong lúc gặp nguy. câu cũ , nơi ng uy hiể m nhất chính là nơi an nhất."
và cô cùng về phía hoàng hôn xa xôi, buông lỏng suy nghĩ kiể m so át thời gian.
Trước khi chạm đất, câu cuối cùng.
" nhật ký ."