Quy tắc sinh tồn trong Tây Du Ký phần 3: Thật Giả Mỹ Hầu Vương - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:03:47
4.
Việc kỳ lạ ở thời tiết.
Hiện giờ là mùa thu, nhưng theo bước chân tiến lên của chúng , con đường phía trở nên ngày càng nóng bức.
Hơi nóng thể tránh khỏi chắn đường, dường như nướng chín chúng .
Cơ thể sư phụ liên tục chảy mồ hôi, nhỏ giọt xuống đất, hóa thành từng làn khói trắng.
Ta cũng cái nóng hầm đến khó chịu vô cùng, rời nhưng thể tránh khỏi nơi , chỉ thể im lặng tiến bước đường.
"Chẳng lẽ đến nơi mặt trời lặn?" Sư phụ lau mồ hôi, sắc mặt đỏ bừng.
Ta đang định , trông thấy một thiếu niên ở phía xa.
Thiếu niên đó đẩy một chiếc xe đỏ, kêu lên: "Bánh ngọt đây, bánh ngọt đây!"
Ta chặn , hỏi về nhiệt độ kỳ quái của nơi .
Nghe xong câu hỏi của , mỉm , :
"Các vị hẳn là khách từ phương xa đến, vùng đất ."
Ta gật đầu: "Chúng từ Đại Đường phương Đông đến, Tây Thiên lấy kinh, chỉ là ngang qua nơi , nóng hầm chín như ."
Nghe , thiếu niên tỉ mỉ:
"Nơi gọi là Hỏa Diệm Sơn, xuân thu, bốn mùa trong năm đều chân hỏa bao phủ, Hỏa Diệm Sơn cách đây sáu mươi dặm, xung quanh cỏ cây mọc, ngọn lửa bao trùm hơn tám trăm dặm."
"Đó là con đường tất qua khi về phía Tây, chỉ điều qua núi, cho dù ngươi là thép cốt gang da, cũng nhất định sẽ hóa thành nước."
Nghe , sắc mặt sư phụ đại biến, dám thêm.
Ta nhíu mày, đang định hỏi thêm gì đó, Đại sư bên cạnh lên tiếng.
Giọng của toát một cảm giác trùng điệp, thấp giọng :
"Vậy nếu phàm qua Hỏa Diệm Sơn, thế nào?"
Thiếu niên do dự, đáp ngay:
"Hỏa Diệm Sơn tự nhiên là thể qua, nhưng ở phía tây nam một ngàn sáu trăm dặm một ngọn Thúy Vân Sơn, trong núi một vị thần tiên ở, nàng tên là Thiết Phiến Công chúa, một pháp khí tiên gia thể dập tắt lửa núi là Quạt ba tiêu, một dập lửa, ba sinh mưa."
"Nếu các vị qua Hỏa Diệm Sơn, chỉ thể cầu Thiết Phiến Công chúa ."
Thiết Phiến Công chúa?
Cái tên xuất hiện, một cảm giác quen thuộc dâng lên trong lòng.
, nghĩ .
Không lâu Hồng Hài Nhi chúng đưa đến Lạc Già Sơn Quan Âm đạo tràng, của nó chẳng chính là Thiết Phiến Công Chúa ?
Ta đau đầu vô cùng, nghĩ xem thế nào để Thiết Phiến Công Chúa buông bỏ cừu hận cho chúng mượn Quạt ba tiêu.
, Đại sư và Ngưu Ma Vương chẳng là em kết nghĩa ?
Ta ngẩng mắt Đại sư , phát hiện lộ một vẻ mặt kỳ lạ.
Giống như phát hiện một món ăn ngon mà thèm thuồng ba thước.
Hắn hướng về sư phụ, :
"Sư phụ, đợi ở đây, việc cứ giao cho con."
Không đợi sư phụ trả lời, gọi Cân Đẩu Vân, hướng về phía tây nam bay với tốc độ cực nhanh.
Ta bóng lưng ngày càng xa, dần dần nheo mắt .
Lúc rời , thấy vẻ mặt của .
Hắn đang l.i.ế.m khóe miệng của .
5.
Chúng đặt hành lý xuống và nghỉ ngơi tại chỗ.
Mỗi gặp khó khăn, đại sư luôn giải quyết, trong khi chúng chỉ đợi trở về. Lần cũng .
Chỉ điều, đại sư bây giờ vẻ khác.
Đang suy nghĩ về điều , đột nhiên một bàn tay lớn vỗ vai .
Ta , sư Sa Tăng cố tình hạ giọng :
"Nhị sư , thấy đại sư ngày càng kỳ lạ ?"
Ta giật trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn giả vờ bình tĩnh, hỏi:
"Đệ thấy đại sư gì kỳ lạ?"
Sa Tăng gãi đầu, dường như mô tả cảm giác kỳ lạ đó nhưng .
Đệ suy nghĩ một lúc :
"Cụ thể thì cũng rõ , nhưng gần đây khi nhắc đến những yêu quái từng xuất hiện đường lấy kinh với đại sư , dường như nhớ gì cả."
"Tử Mẫu Hà Thủy, Hồng Hài Nhi, Hạt Tử Tinh, thậm chí cả Bạch Cốt Tinh cũng quên!"
"Đại sư giống như, giống như..."
Chưa hết câu, Sa Tăng sớm ngậm miệng .
Ta hiểu ý của .
Đệ rằng: Giống như là Tôn Ngộ Không .
Nghi vấn chồng chất, chỉ cảm thấy con đường về phía Tây phía bao phủ bởi một lớp sương mù.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/quy-tac-sinh-ton-trong-tay-du-ky-phan-3-that-gia-my-hau-vuong/chuong-2.html.]
thì ích gì chứ?
Mỗi gặp khó khăn, chỉ thể dựa đại sư để chiến thắng. Giờ đây nếu chỉ dựa bản , thể đối mặt với những yêu ma quỷ quái ?
Ta còn là Thiên Bồng Nguyên Soái chỉ huy mười vạn thủy quân Thiên Hà nữa, bây giờ chỉ là một con lợn yêu mà thôi.
Vì , chỉ thể ép tin rằng đại sư cả.
Lại thêm một canh giờ trôi qua, đại sư vẫn trở về.
Một cảm giác bất an ngày càng dâng trào trong lòng , cầm cây đinh ba chín răng lên và với sư phụ:
"Sư phụ, con đến Thúy Vân Sơn xem ."
Sư phụ lộ vẻ do dự, :
" Ngộ Không bảo chúng đợi ở đây..."
Ta lắc đầu, bước lên một đám mây.
"Sư phụ, đại sư cũng khó khăn thể vượt qua."
Nói xong, lao về phía Tây.
Hai một ngựa phía trở nên nhỏ dần, một ngọn núi trong mắt ngày càng lớn.
Như một con mắt khổng lồ, chằm chằm từng cử động của .
Tiếng gió rít gào, đường nét của Thúy Vân Sơn dần trở nên rõ ràng.
Một lát , hạ cánh một hang động.
Thúy Vân Sơn, Thủy Động.
6.
Cửa sắt ở cửa hang Thủy Động đang mở một khe hở, đủ để qua.
Vừa bước trong hang vài bước, một mùi tanh nhẹ xộc thẳng mũi.
Ta nhíu mày, cảm giác bất an trong lòng ngày càng mạnh mẽ.
Thủy Động là phủ của tiên nhân, vô cớ xuất hiện mùi tanh chứ?
Ta dám chủ quan, cẩn thận tiến trong hang.
Đi qua một khúc quanh, thấy đất một giỏ hoa dính máu.
Vết m.á.u khô, vẫn còn một ít m.á.u chảy quanh giỏ hoa. Ta theo vết m.á.u và thấy một thiếu nữ da trắng.
Ta vội chắp tay :
"Cô nương, phiền chuyển lời giúp, sư của Tôn Ngộ Không cầu kiến Thiết Phiến Công Chúa, Tôn Ngộ Không hẳn là đến đây."
cô gái đối diện chút phản ứng nào.
Ta lấy lạ, thử gọi cô vài tiếng nữa, nhưng cô vẫn yên tại chỗ, như thể thấy tiếng .
Ta bước tới, vỗ vai cô .
Một cảm giác lạnh lẽo và cứng rắn truyền đến từ bàn tay , lập tức rụt tay .
Không đúng!
Đây giống da thịt của sống!
Ta hít sâu một , xoay cô , khuôn mặt.
Bịch!
Ta lập tức ngã xuống đất, một luồng khí lạnh xông thẳng lên đỉnh đầu.
Ngũ quan của cô gái đều cắt , nhãn cầu móc , miệng há to, tất cả m.á.u thịt bên trong đều khoét rỗng, sừng sững ở đó.
Đây là thiếu nữ gì, đây là một bộ da ! Bộ da khoét rỗng tất cả m.á.u thịt!
Chưa kịp phản ứng, cái đầu của cô gái đó bỗng tự động xoay chuyển.
Ngay đó, từ mắt, mũi, miệng của cô gái bắt đầu tuôn vô côn trùng, và bộ da đó thì teo trông thấy, cuối cùng rơi xuống đất.
Vô giun dế như thấy thức ăn, đồng loạt bò về phía .
"Cái gì !"
Ta cầm cây đinh ba chín răng lên, dùng hết bộ pháp lực tiêu diệt sạch những con giun , nhưng trong quá trình vẫn một con trùng thoát khỏi pháp thuật của , bò lên chân .
"A!!!"
Một cơn đau xé lòng xé phổi truyền đến từ bàn chân , lập tức hất con trùng đó và nghiền nát nó.
Trên bàn chân , một vết thương đen ngòm đang chảy m.á.u tươi.
Đây là quái vật gì ? Ngay cả thể chất của là đại la kim tiên, những con trùng cũng thể cắn thủng!
Ta ướt đẫm mồ hôi, liên tục thở hổn hển, những cái xác côn trùng cháy đen.
"Rốt cuộc đây là quái vật gì?"
Sau khi dậy, cơn đau nhức nhối lan khắp .
Dù dùng pháp thuật gì, cũng thể chữa lành vết thương chân.
Không còn cách nào, chỉ thể khập khiễng lê bước về phía cửa.
Ta chịu nổi nữa, về Cao Lão Trang.
khi bước đến cánh cửa sắt, phát hiện cánh cửa sắt lúc đến còn hở một khe, giờ đóng chặt , để một kẽ hở nào.
Cửa đóng !